.BUỒN PHIỀN MÃI BÁM NẶNG ĐÔI VAI!
Cảm thấy tình như vở kịch hài,
Có lúc pha trò cười ngật ngưỡng,
Đôi khi chế giễu khóc bi ai.
Sầu đây một thoáng rồi tan mất.
Vui đó vài giây cũng nhạt phai,
Ngõ bước trần gian nhiều đột biến,
Đường đi vất vả khoảng còn dài.
.Kỷ niệm hằn đây vết xước dài.
BUỒN PHIỀN MÃI BÁM NẶNG ĐÔI VAI!
Chân qua núi thẳm mây dừng ghé,
Bước đến rừng già gió thoảng bay.
Giấc mộng chập chờn xua mộng nhạt.
Cơn mơ thấp thoáng đẩy mơ phai,
Mưa đêm ngõ phố trầm sương lạnh,
Hạt nặng oằn song tưởng nhớ hoài.
.Trong tim vết xước buốt đau hoài.
Dấu ấn đoạ đày kiếp nhớ ai?
Khổ ải luôn vương sâu ánh mắt
BUỒN PHIỀN MÃI BÁM NẶNG ĐÔI VAI!
Tình yêu lắm lúc cho đầy ắp.
Hạnh phúc nhiều khi chịu trắng tay,
Lẽ sống hiện thời nhiều trắc trở,
Không trù tính được bước tương lai.
.Tự cổ nhân sinh bất tái lai.
Tiền căn hậu kiếp được phơi bày,
Tôn vinh đạo nghĩa xây đền tháp,
Sùng bái công ơn dựng tượng đài.
Ảm đạm vây quanh đầy sóng mắt.
BUỒN PHIỀN MÃI BÁM NẶNG ĐÔI VAI!
Trăm năm sống cạnh đời thân thiết,
Bất chợt ra đi nhớ mỗi ngày.
.Thời gian di chuyển đổi đêm ngày.
Lúc đến ban đầu chỉ trắng tay,
Dựng nghiệp trần gian ban sự sống,
Xây đời cõi thế tạo muôn loài.
Người đi về đó im lìm ngủ.
Kẻ ở lại đây tiếp tục say,
Trút nợ trả vay còn sót lại..
BUỒN PHIỀN MÃI BÁM NẶNG ĐÔI VAI!
LâmtuấnHiền