9.CƯỚC ÁP
Tranh ninh ngã khẩu tự hung thần
Vãn vãn trương khai bả cước thôn
Các nhân bị thôn liễu hữu cước
Chỉ thặng tả cước năng khuất thân
Thế gian cánh hữu ly kỳ ngộ
Nhân mẫn tranh tiên thượng cước kiềm
Nhân vị hữu kiềm tài đắc thụy
Võ kiếm một xứ khả an miên
---------------------------------------------
CÁI CÙM
Dữ tựa hung thần miệng chực nhai
Đêm đêm há hốc nuốt chân người
Mọi người bị nuốt chân bên phải
Co duỗi còn chân bên trái thôi
Nghĩ việc trên đời kỳ lạ thật
Cùm chân sau trước cũng tranh nhau
Được cùm chân mới yên bề ngủ
Không được cùm chân biết ngủ đâu?
10.THU CẢM
Hùng đáo sơn phong vãn thập điểm
Trùng thanh đoạn tục khánh thu lai
Tù nhân bất quản thu lai vị
Chỉ quản tù lung hà thời khai
Khứ tuế thu sơ ngã tự do
Kiêm niên thu thủ ngã cư tù
Thảng hăng tì ích ngô dân tộc
Khả thuyết kiêm thu trị khứ thu
------------------------------------------
CẢM THU
Bắc đẩu muời giờ ngang đỉnh núi
Dế kêu khoan nhặt đón mừng thu
Thân tù đâu thiết thu sang chửa
Chỉ thiết hôm nao mở cửa tù
Năm ngoái đầu thu ta tự do
Năm nay thu đến ta trong tù
Ví bằng giúp ích cho dân tộc
Thu trước thu nay, há kém nhau.
11.KHÁN THIÊN GIA THI HỮU CẢM
Cổ thi thiên ái thiên nhiên mỹ
Sơn thủy yên hoa tuyết nguyệt phong
Hiện đại thi trung ưng hữu thiết
Thi gia dã yếu hội xung phong
--------------------------------------------
CẢM TƯỞNG ĐỌC "THIÊN GIA THI"
Thơ xưa thường chuộng thiên nhiên đẹp
Mây, gió, trăng, hoa, tuyết, núi, sông
Nay ở trong thơ nên có thép
Nhà thơ cũng phải biết xung phong
12.CẢNH BINH ĐẢM TRƯ ĐỒNG HÀNH
Cảnh sĩ đảm trư đồng lộ tẩu
Trư do nhân đảm, ngã nhân khiên
Nhân nhi phản tiện ư trư tử
Nhân vị nhân vô tự chủ quyền!
Thế thượng thiên tân hòa vạn khổ
Mạc như thiết khuớc tự do quyền
Nhất ngôn nhất động bất tự chủ
Như ngưu, như mã, nhậm nhân khiên.
--------------------------------------------
CẢNH BINH KHIÊNG LỢN CÙNG ĐI
Khiêng lợn, lính cùng đi một lối
Ta do người dắt, lợn người khiêng
Con người coi rẻ hơn con lợn
Chỉ tại người không có chủ quyền!
Trên đời nghìn vạn điều cay đắng
Cay đắng chi bằng mất tự do
Mỗi việc mỗi lời mất tự chủ
Để cho người dắt tựa trâu bò.
13.VÃN CẢNH
Mai khôi hoa khai hoa hựu tạ
Hoa khai hoa tạ lưỡng vô tình
Hoa hương thấu nhập lung môn lý
Hướng tại lung nhân tố bất bình
---------------------------------------
CẢNH CHIỀU HÔM
Hoa hồng nở hoa hồng lại rụng
Hoa tàn hoa nở cũng vô tình
Hương hoa bay thấu vào trong ngục
Kể với tù nhân nỡi bất bình
14.PHÂN THỦY
Mỗi nhân phân đắc thủy bán hồn
Tẩy diện, phanh trà các tùy tiện
Thùy yếu tẩy diện, vật phanh trà
Thùy yếu phanh trà, vật tẩy diện
--------------------------------------
Mỗi người nửa chậu nước nhà pha
Rửa mặt pha trà tự ý ta
Ai muốn pha trà, đừng rửa mặt
Ai muốn rửa mặt, chớ pha trà
15.NẠN HỮU ĐÍCH CHỈ BỊ
Cựu quyển, tân thư tương bổ xuyết
Chỉ chiên do noãn quá vô chiên
Ngọc sàng cẩm trướng nhân tri phủ
Ngục lý hứa đa nhân bất miên?
-----------------------------------------
CHIẾC CHĂN GIẤY CỦA NGƯỜI BẠN TÙ
Quyển xưa, sách mới bồi thêm ấm
Chăn giấy còn hơn chẳng có chăn
Trướng gấm, giường ngà ai có biết
Trong tù bao kẻ ngủ không an?
16.CHIẾT TỰ
Tù nhân xuất khứ hoặc vi quốc
Hoạn quá đầu thì thủy kiến trung
Nhân hữu ưu sầu ưu điểm đại
Lung khai trúc sản, xuất chân long
----------------------------------------
CHIẾT TỰ
Người thoát khỏi tù ra dựng nước
Qua cơn hoạn nạn, rõ lòng ngay
Người biết lo âu ưu điểm lớn
Nhà lao mở cửa, ắt rồng bay.
17.VÃN
Vãn xan ngật liễu, nhật tay trầm
Xứ xứ sơn ca dữ nhạc âm
U ám Tĩnh Tây cấm bế thất
Hốt thành mỹ thuật tiểu hàn lâm
-------------------------------------
CHIỀU HÔM
Cơm xong, bóng đã xuống trầm trầm
Vang tiếng đàn ca rộn tiếng ngâm
Nhà ngục Tĩnh Tây mờ mịt tối
Bỗng thành nhạc quán viện hàn lâm
18.MỘ
Quyện điểu quy lâm tầm túc thụ
Cô vân mạn mạn độ thiên không
Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc
Bao túc ma hoàn, lô dĩ hồng.
--------------------------------------
CHIỀU TỐI
Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ
Chòm mây trôi nhẹ giữa từng không
Cô em xóm núi xay ngô tối
Xay hết lò than đã rực hồng.
19.CÔNG LÝ BI
Bất cao diệc bất viễn
Phi đế diệc phi vương
Tiểu tiểu nhất phiến thạch
Ngật lập đại đạo bàng
Nhân lại nhĩ chỉ thị
Bất tẩu thác hướng phương
Nhĩ cấp nhân chỉ thị
Đồ lộ chi đoản trường
Nhĩ công dã bất tiểu
Nhân nhân bất nhĩ vương (vong)
-------------------------------------
CỘT CÂY SỐ
Chẳng cao cũng chẳng xa
Không đế cũng không vương
Một phiến đá nho nhỏ
Đứng sừng sững bên đường
Người nhờ anh chỉ lối
Đi đúng hướng đúng phương
Anh chỉ cho người biết
Nào dặm ngắn, dặm trường
Mọi người nhớ anh mãi
Công anh chẳng phải thường.
20.TÙ LƯƠNG
Mỗi xan nhất uyển hồng mễ phạn
Vô diêm, vô thái, hựu vô thang
Hữu nhân tống phạn, ngật đắc bão
Vô nhân tống phạn, hám gia nương
----------------------------------------
CƠM TÙ
Không rau, không muối, canh không có
Mỗi bữa lưng cơm đỏ gọi là
Có kẻ đem cơm còn chắc dạ
Không người lo bữa đói kêu cha
21.BANG
Hình tý trường long hoàn nhiễu trước
Uyển như ngoại quốc vũ huân quan
Huân quan đích thị kim ti tuyến
Ngã đích ma thằng nhất đại đoan.
------------------------------------------
DÂY TRÓI
Rồng quấn vòng quanh chân với tay
Trông như quan võ đủ tua, đai
Tua đai quan võ bằng kim tuyến
Tua của ta là một cuộn gai.
-----------------------------------------------------------