DÒNG SÔNG QUÊ CỦA NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 05.12.2014 14:58:28 (permalink)
0
 
TÌNH CỜ LỤC TÀI LIỆU TÔI LẠI THẤY BÀI VIẾT VỀ THI PHẨM DÒNG SÔNG QUÊ, NXB VĂN NGHỆ TPHCM XB 2004 CỦA TÔI DO NHÀ THƠ ANH PHONG VIẾT CÙNG NĂM ẤY, TÔI XIN UP LÊN ĐỂ CÁC BẠN ĐỌC, THÂN MẾN NDT

ĐỌC DÒNG SÔNG QUÊ
Của NGÃ DU TỬ

Ngã Du Tử bốn mươi bảy tuổi nhưng đã hơn hai mươi năm len lộn khắp nơi tìm cơm áo, Nghề nghiệp chuyên môn của anh là nhiếp ảnh, quay phim nên tiếp xúc rất nhiều người, trong đó phần đông là văn nghệ sĩ
Gần đây tôi đọc thơ anh trong 6 tác phẩm in chung với hàng trăm tác giả trong cả nước, điều bất ngờ là anh vừa tặng tôi tập thơ in riêng DÒNG SÔNG QUÊ, NXB VĂN NGHỆ TP HỒ CHÍ MINH 2004.
Tôi nâng niu quý trọng tập thơ, dù chưa mở ra xem nhưng tôi có cảm giác: trong lúc thị trường chữ nghĩa ế ẩm như thế nầy mà với cuộc sống chẳng dư giả anh đã chắt chiu cho ra đời đứa con tinh thần đã qua thai ngắn bao nhiêu năm, thật là một cố gắng đáng khâm phục.

Dòng Sông Quê tập thơ xinh xắn vỏn vẹn 90 trang, gồm 57 baì thơ đủ các thể loại và 2 bài thơ được nhạc sĩ Châu Kỳ,Hồ Ngọc Minh phổ nhạc, in đẹp khá bắt mắt, nhất là tranh bìa của họa sĩ Phạm Cung.
Hai bài thơ đầu của tác phẩm Dòng Sông Quê tác giả đặt vị trí song thân trên tất cả người thân yêu của anh trên cõi đời nầy, vì đó là hai người tạo nên hình hài và đã cho anh vốn liếng trí thức để làm hành trang bước vào đời 

Nghiêm như bục giảng học đường
Xanh như mù lá của rừng bao la
Cao như Phật ngự chính tòa
Gần như bằng hữu thiết tha chuyện trò
( CHA)
Đẹp như trăng sáng rạng ngời
Gần như thảm mạ chân trời thiết tha
Miệt mài như hạt phù sa
Mát như tàn lá đường xa trưa hè
(MẸ)
Có một nhà văn nước ngoài đã viết: “ người không có quê hương là không có đồng loại”. Với Ngã Du Tử ngoaì tình thương trời biển của cha mẹ đã dành cho anh thì tình cảm quê hương đối với anh cũng không kém phần cao cả, vì vậy khi phải quyết định rời quê hương để tìm cuộc sống phương xa trong lòng Ngã Du Tử không ít niềm nuối tiếc, luyến lưu:
… Ta bỏ lại cánh diều tung gió lộng
Thả hồn trôi giữa trời đất mênh mông
Mái tóc thư sinh mà mượt bềnh bồng 
Từng một thưở tuổi hồng going mắt nhớ
( Gửi lại tình quê)

Tôi không bất ngờ cái biệt danh Ngã Du Tử từ khi mới quen anh, chỉ nhìn đôi chân tất bật, dáng dấp nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, với đôi mắt đang ẩn chứa sự nghiền ngẫm triết lý nào đó mà tôi chưa hiểu được, vì Ngã Du Tử luôn cởi mỡ sôi nổi, ồn ào khi trò chuyện thi ca với bạn bè.Cảm nhận những điều đó tôi cho rằng Phạm Ngọc Dũ quảđúng là tay lãng tử :
…Đời lãng tử nợ phong ba
Đắng cay gom lại thăng hoa cánh diều
Mưa rừng, gió phố điu hiu
Bước đi đồng vọng trăng chiều miên man…
Và nghe dễ thương nhất là :
… nửa đời gió núi ngàn sương
Kết thơ làm chiếu mà thương nhớ ngày
Nửa đời tan hợp cùng mây
Chở vào hồn những mê say cõi người …
( Du tử ca)

Quan niệm sống của Ngã Du Tử( mà tôi nghĩ rằng cũng có thể là triết lý sống của anh) thật đơn giản nhưng cũng thật sâu sắc mặc dù có khi vì khó khăn trong đời thường cũng có thể anh có sự va vấp không đáng có, nhưng với người bạn đời, với bằng hữu, với người yêu trong lứa tuổi thanh xuân ai không khỏi có một hay vài mối tình đầy lãng mạn và thơ mông, 
Vì vậy anh viết:
Vì ghen nên sóng lao xao
Vì yêu nên mãi gầm gào nổi đau
Vì đời thơ mới nhiệm mầu
Vì em tôi phải đầu tàu ngược xuôi
( Vì nhau trong cõi sống)

Với bằng hữu dù ngọt ngào hay đắng cay anh cũng trân trọng vì ở đó chữ tình đầy trong sáng không mảy may vụ lợi
… Ngọt như mía xin người đừng quên nhé
Cay như vôi xin nhớ thưở mặn nồng 
Hãy nhìn đời qua lăng kính thật trong
Sẽ cảm nhận sắc màu tình bằng hữu
( Cho bằng hữu)

Với tình yêu đã mười năm xa cách thì sao:

Mơ chiều một khúc tình ca
Tim xưa còn nhớ thiết tha thưở nào 
Mười năm đếm bước tiêu dao
Mười năm ngồi nhớ chiều nào guốc vang
Mười năm nhắp ánh trăng vàng
Mười năm lưới nhớ còn đan kín hồn
( MƯỜI NĂM)

“Mười năm lưới nhớ còn đan kín hồn” tôi cho rằng câu nầy chứa đựng ý tưởng rất mới, rất độc đáo ít gặp trong thơ tình mà tôi đã được đọc.

Tiếc rằng khuôn khổ đặc san Xuân có hạn nên dù muốn viết nhiều về thơ Ngã Du Tử cũng đành xin ngừng bút. Và để nói lên sự thăng hoa trong sự nghiệp thi ca của tác giả tôi xin mượn lời của nữ sĩ Hoàng Hương Trang viết trong ‘Thay lời tựa” ở đầu tập thơ
“ …Phạm Ngọc Dũ bước vào làng thơ thực sự,chỉ cầu chúc cho DÒNG SÔNG QUÊ trôi chảy không ngừng đến bến bờ thơ mộng, hòa nhập vào biển thơ mênh mông…
ANH PHONG
Miền Nam chớm xuân Ất Dậu
          Tháng 11 năm 2004
 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9