NHỮNG LÁ THƯ KHÔNG HỒI ÂM
= 0 =
Đêm không ngủ thư dài tôi vẫn viết
Gửi cho em ôm trọn cả nỗi niềm
Thảo đôi lần chưa nói hết yêu thương
Lại xé nát giấy nhòa theo khói quyện
Một lần thôi dù rằng mai cách biệt
Tháng năm dài rũ bóng khuất thời gian
Cho tôi xin được nói tiếng yêu nàng
Banh xé cả tim hồng đang cháy rạng.
Thư thứ nhất không đường dây bưu điện
Tập học trò bắt nhịp nối tơ duyên.
Hai ba hôm tin bặt vẫn đợi chờ
Tim tan vỡ chôn tình theo khói thuốc
Đêm lại về lòng tôi sao rét buốt
Đắng cay thêm số phận cách chia rồi
Lỡ yêu rồi thà nói để chia phôi
Thư lại viết lần hai tay trao gởi.
Hai lá thư đồng qui không trở lại
Xót xa nhiều em gái vẫn thờ ơ
“Nói đi em dù dạ vẫn hững hờ
Yêu hay ghét một lần xin thố lộ…”
Hôm gặp em hành lang dài diệu vợi
Mắt em nhìn lạnh nhạt chết lòng tôi
Thư không âm thì xin hỏi bằng lời
Bao tâm sự trút đầy em ơi thấu!
Thôi đã hết tình đầu sao đen xấu
Hỏi cho nhiều em chỉ nói một câu
“Thôi anh ơi! Đùa thế để làm gì?
Bao nhiêu giấy vẽ đầy lời lắm nhỉ!...”
Tình đã chết tôi về tim trống lạnh
Sầu vụt về giăng phủ bước đường nhanh
Thôi cho xin lời nói buổi ban đầu
Để giữ mãi đắng cay ngày ngộ hạnh…!
MacDung