Hoài Niệm Dấu Yêu
Tình Xa Ngày tháng dài vô tận Tình xa tình vội xa Cơn đau vừa chợt tắt Theo dấu chân người qua Bao nụ hôn nồng ấm Với ngày tháng dấu yêu Làm ta còn nhớ mãi Giờ cũng tan bên chiều Trong giấc mơ tìm lại Ta về đâu hỡi em Đêm tình nhân ước hẹn Nghe tiếng mưa êm đềm Chiều bóng thu vàng lá Người xa người vội xa Tình xưa giờ chấp cánh Duyên chúng mình phôi pha. Minh Tường
Dốc Tình Ừ đã lỡ rồi câu ước hẹn… Đời ta một nửa cũng qua rồi Thì thôi em hãy quên lời cũ Nhắc lại thêm buồn cô bé ơi..! Khi lạc nhau rồi em có biết ? Ta tìm em khắp cả trời mơ Mùa đi mùa đến bao lần đổi Ta vẫn còn nuôi chút đợi chờ Em bước cùng ai ngoài phố xá Nên ta cõng nắng giả làm ngơ Tìm nhau đã mấy mùa lưu lạc Giờ gặp nhau tình thêm xác xơ Ngã rẽ từ đây đời vạn nẻo… Vần thơ ta mượn đốt tim sầu Ta, em trên dốc tình xuôi ngược Khi mất nhau rồi mới tiếc nhau..! Minh Tường
Nỗi Sầu Rơi Chiều tàn ai rót sầu ly biệt Lận đận góc đời lạc mất nhau Xuôi ngược bôn ba trời đất lạ Vần thơ lặn lội cũng phai màu Mây chiều ai thả lững lờ buông Nhuộm tím hoàng hôn cả một vùng Chợt thấy xa vời như cõi mộng Nên hồn thơ rụng những hoài mong Thơ buồn ai kết vào chăn gối Gió cuộn mưa sa vẫn đợi chờ Trăng úa ta treo ngoài đỉnh núi Và chờ đêm xuống bước vào mơ Ước gì ta giống áng mây trôi Hay ánh trăng non tận cuối trời Để những đêm buồn nơi viễn xứ Không còn đi nhặt nỗi sầu rơi. Minh Tường
Vạt Nắng Mùa Đông Đâu rồi tia nắng ở ngoài sân..? Băng giá từ xa kéo thật gần Ánh mắt, nụ cười em cũng lạnh Làm anh thèm chút nắng mùa xuân Nắng đang trốn ở phương nào nhỉ..? Em biết làm ơn chỉ hộ dùm Có giấu xin hoàn anh ít vạt Kẻo trời viễn xứ rét căm căm Đời anh rách nát tựa mùa đông Xa vắng màu xanh buổi hạ hồng Giọt nắng bên trời tan mấy độ Nhờ em vá hộ kiếp long đong Đời anh đủ lạnh rồi em nhé..! Lạnh kiếp tha hương với bẻ bàng Anh níu mặt trời trên đỉnh núi Hong tình xưa ấm lúc mùa sang. Minh Tường R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2015 05:28:34 bởi Ct.Ly >
Tình Đơn Phương Tại em gọi gió trên cao Gom vầng mây trắng kết vào tóc mai Tôi mong làm ngọn gió lay Nhẹ nhàng đáp xuống bờ vai ngọc ngà Tại em gọi nắng gần xa Hong lên làn tóc mượt mà thơ ngây Làm tôi mơ mộng đêm ngày Được bên dáng ngọc ươm đầy nhớ thương Tại em để nhớ bên đường Cho tôi đi nhặt, vấn vương cõi lòng Để tôi kết nỗi chờ mong Bơi trong biển nhớ chảy ròng thành thơ. Tại em cứ mãi làm ngơ Nên giờ tôi phải bơ vơ một mình Đêm từng đêm với lặng thinh Nằm ru nỗi nhớ cuộc tình đơn phương. Minh Tường
Buổi Giao Mùa Bên anh buổi sáng trời nghe lạnh Giá buốt về mang những nỗi buồn Sương khói giăng mờ xa lộ vắng Mình anh rong ruổi với cô đơn Mùa đông sắp kéo về ngang phố Anh bỗng bùi ngùi tiếc dáng thu Cây lá xôn xao chừng mỏi mệt Rụng rơi tan tác giữa sương mù Bên em giờ chắc trời đang nắng Phố xá còn đang rộn bước chân Đâu giống bên anh trời quạnh quẽ Tiễn đưa thu vắng khuất xa dần Sáng nay ra phố căm căm rét Anh chợt nghe thèm góc quán xưa Để được cùng em ngồi sưởi ấm Và ôn kỷ niệm buổi giao mùa. Minh Tường
Ngày Tình Nhân Chẳng có quà xinh hay đóa hoa Tặng em ngày lễ khắp muôn nhà Ngày Tình Nhân tỏ lòng yêu dấu Không biết có làm em xót xa..? Anh đem chút nắng còn sót lại Hong ấm tim nồng để gởi trao Dẫu có mang theo mùa đông giá Nhưng gói tình anh chỉ một màu. Màu tình đỏ thắm mong em nhận Dù biết tình anh chẳng đủ nồng Nhưng chứa mầm yêu anh góp lại Có ngày hoa tuyết sẽ đơm bông Đêm khuya anh thức hoài chưa ngủ Ngồi đếm ngày vui được mấy lần Và kết thơ tình trên phím ảo.. Để làm quà tặng lễ Tình Nhân. Minh Tường r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2015 05:26:50 bởi Ct.Ly >
Tàn Phai Đã mất rồi em ngày tháng cũ Khi mùa lặng lẽ bước sang đông Còn chăng chỉ ít sầu tê tái.. Làm úa thời gian héo cõi lòng Mai dẫu em về nơi bến lạ Thì màu kỷ niệm vẫn còn đây Hồn anh như cánh diều theo gió Lưu lạc trời mây trọn kiếp này Chút nắng mùa đông sao đủ ấm Nên tình hong mãi vẫn chưa khô Anh treo ngần ấy lời yêu dấu Dốc ngược niềm đau mãi đợi chờ Vẫn biết em giờ mang tuyệt vọng Đang tìm hương cũ dẫu tàn phai Nhưng anh lẫn trốn trong niềm nhớ Ôm nỗi đau xưa giữa tháng ngày. Minh Tường
Giọt Đắng Chiều nay thứ sáu, vừa tan sở Anh bỗng nghe thèm vị đắng môi Nhớ giọt cà phê chiều xế bóng Uống môi em ngọt thuở xa xôi… Anh đang lật lại vần thơ cũ Tìm kiếm mối tình xưa đã phai Nhớ quá đi thôi, hồn ngấn lệ Và nghe ray rứt tựa lưu đày..! Đêm nay sao thức hoài chưa ngủ Tại tách cà phê hay nhớ nhau..? Giọt đắng trao em ngày tiễn biệt Lòng anh chất ngất những cung sầu Cà phê có đắng như dòng lệ..? Em khóc âm thầm bên gối chăn Ngày tháng qua rồi đâu trở lại Dù anh hối tiếc biết bao lần..! Minh Tường
Nhớ Sáng nay thứ bảy hồn nghe lạnh Mưa gió ngoài hiên rơi tả tơi… Góc nhỏ sau vườn hoa lá tủi Làm anh nghe nỗi nhớ chơi vơi Em ơi đông đã về ngang lối Nắng cũng nhạt màu hơn lúc xưa Giọt nắng đâu còn hong đủ ấm Làm tim anh buốt buổi giao mùa Anh đang bỏ nhớ vào trong gói Để gởi trao em trước đông tàn Nhưng gió mưa hoài gây bão nổi Nên quà còn kẹt giữa không gian Lối vắng đông về nghe quạnh quẽ Anh cần chút nắng chốn xa xôi Làm sao giữ mãi ngàn tia nắng Để cõi lòng anh ấm trọn đời..? Minh Tường
Cõi Mộng Hãy ngủ nghe em tròn giấc điệp Trăng vàng anh hái gởi vào mơ Ru em bên gối nồng hương ấm Của thuở yêu nhau mãi đợi chờ Giữa chốn thiên đàng em có nhớ Chuyện của đôi mình ở thế gian Có anh mơ mộng và say đắm Vẫn mãi yêu em dẫu muộn màng Trên cõi thiên hà sao lấp lánh Có ngàn tinh tú sáng lung linh Anh xin hái tặng người yêu dấu Ta mãi cùng xây giấc mộng lành Hãy ngủ nghe em tròn giấc mộng Của thời say đắm dấu môi hôn Anh gom cả triệu giây thương nhớ Tô lại mùa trăng khuyết sắp tròn..! Minh Tường
Nợ Tình Xa cách lâu rồi hởi cố nhân ! Đông qua anh đếm đã bao lần Hồn anh là cả trời hoang phế Che khuất thiên đường mộng ái ân Còn nhớ năm nào buổi chớm đông Tình đang say đắm với men nồng Ai đem băng giá trời hoang lạnh Phủ xuống đời em giữa bão giông Hai khoảng trời riêng hai lối rẽ Nhưng còn đọng mãi những dư âm Chiều nay gió lạnh khơi tiềm thức Bỗng nhớ tên em khẽ gọi thầm..! Phố xá bên đường khoe sắc mới Đón chào lễ hội rộn niềm vui Từ trong cõi mộng ngàn hư ảo Chợt thấy em đang ở cạnh đời… Em hỡi..tình em, anh đã phụ ! Có buồn có nhớ cố tìm quên Nợ xưa anh biết làm sao trả..? Dẫu biết rằng em chẳng bắt đền. Minh Tường
Tình Vương Vấn Canh tàn nghe trống vắng bơ vơ Anh thẩn thờ đi giữa cõi mơ Chỉ thấy đêm đen sầu héo hắt Và nghe tan nát những mong chờ Thiên đường nơi ấy giờ hoang vắng Từng cánh bướm vàng đang lẻ loi Sỏi đá nghe bàn chân buốt lạnh Đường quen heo hút bước đơn côi Quán xưa ngày đó nơi mình gặp Ngây ngất đam mê buổi hẹn đầu Trao dấu môi hôn đầy bỡ ngỡ Môi mềm nghe ướt giọt mưa ngâu… Sao trời lấp lánh ngàn tia sáng Tựa mắt em buồn dõi bóng nhau Ánh mắt bao lần anh đắm đuối Theo anh vào những giấc mơ sầu. Em yêu dấu hỡi em nào biết..? Từ lúc tình xa theo tháng năm Ôm bóng hình em trong cõi mộng Nằm nghe hối tiếc rớt âm thầm..! Minh Tường
Em Giấu Gì Trong Sắc Lá Thu Anh say tia nắng hoàng hôn nhạt
Của những chiều thu gợi nỗi sầu
Vương vấn đâu đây màu mắt đợi
Em còn nghe nhớ buổi xa nhau.?
Mùa thu sao mãi gieo sầu nhớ ?
Ký ức về theo những ngọt ngào
Một thuở má hồng môi đỏ thắm
Giờ còn trong chỉ giấc chiêm bao
Em giấu gì trong sắc lá thu..?
Làm mây ngơ ngẩn.. áng mây mù
Góc trời hoang phế ươm vàng mộng
Lạc bước anh vào.. cõi viễn du
Ngoài sân giọt nắng chiều hiu hắt
Em vẽ vàng thu chỉ một màu
Mắt nhớ, môi cay, hồn giá buốt..
Thu về chạm khẽ một vùng đau.
100513
Minh Tường
GIẤU SẮC THU BUỒN
Thu vắng chiều mang màu nắng nhạt
Thưa vàng sắc lá buông cành loang
Tiếng Thu khe khẽ lời than vãn
Khói quyện mây lam sắc úa vàng
Tiếng gió trở tràng hay bước chân
Hơi sương chùng xuống ngõ xa dần
Rừng hoang đong lạnh hồn thơ dỗi
Màu nhớ phai thương giọt ngấn ngần
Thổn thức đàn vương mấy đợi chờ
Ngỡ ngàng cung phím nhịp chơ vơ
Buông lơi chiết đoạn lời ai oán
Nức nở vì đâu suối lệ mờ
Thôi, xếp tàn y gói nỗi niềm
Mượn hồn lá nhớ dấu buồn riêng
Xưa ơi vời vợi - sầu trăng khuyết
Giữ mảnh tình thu gửi về miền ...
UYỂN NHI
29/12/2013
@ Hi ! Sếp MT ơi !
VỀ LẠI GIẤC MƠ
Người về rồi lại ra đi
Cành hồng phượng vỹ chia li mấy mùa
Chiều nay tuyết chắn lối xưa
Dõi tìm nhân ảnh ngõ thưa biệt ngàn
Cúi buồn nhặt chiếc lá vàng
Tìm dài nỗi nhớ ngỡ ngàng vần thơ
Người còn về lại giấc mơ ?
Cho hồn Thu hát bên bờ Sông Tương
Cánh buồm xa mãi trùng dương
Những chiều ngóng đợi về thương có còn ?
Trăng treo đỉnh núi héo hon
Nửa vầng trăng khuyết gót son mỏi tìm
UYỂN NHI
1/12/2013
Tìm Lại Giấc Mơ
Ta về xây lại giấc mơ
Tìm trong cõi vắng mơ hồ xa xăm
Em còn giấu mảnh trăng thanh
Nên vầng trăng khuyết âm thầm xót xa
Ta về tìm lại ngày qua
Chút dư hương cũ giờ xa khuất rồi
Đâu rồi ánh mắt bờ môi..?
Nét son em giấu nụ cười năm xưa
Ta về thu đã sang mùa
Nhặt vài chiếc lá còn chưa phai tàn
Nỗi buồn sao cứ thênh thang
Nhớ em nên lá cũng vàng chiều thu
Ta về trong cõi xa mờ
Chỉ còn lá rụng bên bờ sông tương
Chiều nay thu bỗng mờ sương
Nên vần thơ cũng lạc đường tìm nhau.
120713
Minh Tường
TRỞ VỀ GIẤC MƠ
Trở gót mùa Thu về giấc mơ
Rừng thương vàng võ lá mong chờ
Mờ phai nửa mảnh hồn Thu nuối
Tiếc nhớ cành sương buốt lối mờ
Trở gót mùa Thu đếm nhớ nhung
Tìm về dĩ vãng chốn xa cùng
Tận niềm kí ức tình Thu lắng
Đọng lại hoàng hôn khuất lối hằng
Trở gót mùa Thu bước thẫn thờ
Dõi sầu lên mắt vọng chơ vơ
Khắc lên niềm nhớ mùa Thu đợi
Mấy nỗi trông xa ... còn ai chờ !
UYỂN NHI
6/1/2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: