Hoài Niệm Dấu Yêu
TÌM XUÂN
Ta đi tìm mộng giữa ngày Xuân
Cánh nhớ về đâu xa mấy gần
Sao bước vô hình qua lối nhỏ
Bao giờ gặp lại đón ngày Xuân
Người đã tìm ai mòn gót chân
Ta tìm dĩ vãng còn xa dần
Có ai đã thấy đường xưa hẹn
Chỉ giúp hộ ta chỉ một lần
Mấy độ mùa Xuân sắc có hồng
Đường xưa lối cũ in dấu chân
Bến Tương ta chẳng về mơ ước
Để lạc đời nhau thơ lỗi vần
UYỂN NHI 4/2/2014 Xuân Muộn Vần thơ em nhuộm sầu tê tái
Làm bóng hoàng hôn phủ tím chiều
Ta chẳng vô tình trên lối nhỏ
Bên trời vẫn nhặt chút niềm yêu
Ta đang gom nắng mùa xuân muộn
Hong ấm khung trời lạnh cuối sân
Đón bước chân em về lối cũ
Nên thân phiêu bạt chốn xa gần…
Bởi xuân đã trễ nhau vì hẹn..
Cho bến sông chiều sương khói bay
Nên gót son em hờ hững bước…
Hồn ta chết lặng cuối phương này.
020814
Minh Tường
LỠ CHUYẾN TÀU XUÂN
Xưa về trở gót buồn tê tái
Lặng lẽ bước nhìn mãi bóng xa
Mây trắng phai màu sầu tím biệt
Vần thơ tuôn hạt bụi mưa nhòa
Ngõ chờ không có nắng mùa Xuân
Nên phím mơ xưa lạc nhịp chùng
Đàn lỡ cung thương sầu khúc oán
Lối mờ nhân ảnh nào li tan
Xuân xưa lỡ chuyến đâu lời hẹn
Để tiếng còi chiều lặng lẽ trôi
Sương trắng phủ mờ chuồm dĩ vãng
Vần thơ ngất lịm buốt hồn côi
UYỂN NHI
15/2/2014
CHỜ MÃI THU MƠ ?
Ai về thắp sáng rừng mơ cũ
Thu trải lá vàng lên sắc thơ
Bảng lảng mây chiều pha tím bạc
Sương chiều đọng giọt biếc cành tơ
Ai thả đàn thương rải nhịp sầu
Cho hồn Thu buốt dưới trời ngâu
Lơ ngơ cánh nhạn bay về muộn
Lác đác bầy quyên hướng nguyệt lầu
Bóng xế đường chiều buông suối tóc
Sườn non nhẹ điểm hạt sa châu
Trắng lên thiên thạch ngàn năm đợi
Mấy nỗi chờ mong về với nhau
UYỂN NHI
17/2/2013 Tâm Sự Thu Mơ Mai nếu thu về ai đón đưa..?
Dù thơ phai nhạt chút hương thừa
Cũng xin gom lá chiều thu cũ
Đón bước chân người khép lối xưa
Đàn ai lỗi nhịp sầu cô quạnh
Làm buốt hồn thu dưới nắng vàng
Có lũ chim trời xơ xác gọi
Nghe buồn giăng kín cả không gian
Chiều mơ có lá vàng bay lượn
Thu níu ta về cõi nhớ thương
Suối tóc ai buông trời xế bóng
Ta nghe như vỡ giọt miên trường.
020814
Minh Tường NỖI NIỀM THU MƠ
Ai còn về lại chốn Thu xưa
Rừng thơ chiết lá biết bao mùa
Mắt Nai vẫn mãi còn ngơ ngác
Nhìn về ngõ nhớ chiều ướt mưa
Đàn thương lạc điệu trầm ... xa vắng
Lặng lẽ sương buồn sướt mướt đưa
Triền lá rưng sầu bao giọt mặn
Nhạc hờn tiếng vọng buốt âm thừa
Ai trổi cung tơ lỡ khúc đàn
Để sầu chất chứa hồn thơ hoang
Phím long nhịp đứt từng cung lặng
Nhạc bổng ... trầm tư ... bấy ngỡ ngàng
Chiều mơ Thu đợi ai về xưa
Mà nghe rừng kể mấy thương vừa
Lá sầu úa rụng mùa xơ xác
Về đâu cánh hạc vòm trời thưa
UYỂN NHI
15/2/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2015 14:44:26 bởi UYENNHI199 >
LỠ CHUYẾN TÀU XUÂN
Xưa về trở gót buồn tê tái
Lặng lẽ bước nhìn mãi bóng xa
Mây trắng phai màu sầu tím biệt
Vần thơ tuôn hạt bụi mưa nhòa
Ngõ chờ không có nắng mùa Xuân
Nên phím mơ xưa lạc nhịp chùng
Đàn lỡ cung thương sầu khúc oán
Lối mờ nhân ảnh nào li tan
Xuân xưa lỡ chuyến đâu lời hẹn
Để tiếng còi chiều lặng lẽ trôi
Sương trắng phủ mờ chuồm dĩ vãng
Vần thơ ngất lịm buốt hồn côi
UYỂN NHI
15/2/2014
Ga Chiều Bỏ Lại
Tàu xưa rời bến cuối sân ga
Bao khối sầu thương chợt vỡ òa
Lặng lẽ con tàu không trở lại
Em còn thương nhớ bóng người xa ?
Từ độ ga chiều tôi khuất biệt
Xuân về em chắc mấy gì vui
Mỗi lần thấp thoáng tàu về bến
Em chắc nghe sầu đang bám môi ?
Tôi đi bỏ lại khung trời cũ
Em có quay về trên lối xưa ?
Nhặt chút hương yêu còn sót lại
Để nghe xao xuyến buổi giao mùa !
031514
Minh Tường
MẤY ĐỘ THU VỀ
Người đi mấy độ Thu vàng lá
Sắc nhớ trĩu sầu chiều buông rơi
Gió rít từng cơn im lối cũ
Ngõ sầu hoang vắng buồn chơi vơi
Cánh Nhạn tìm thương tách biệt rời
Biển chao sóng biếc dõi trùng khơi
Quyên bay về chốn mơ thương nhớ
Sườn vắng đồi hoang đâu bóng người
Mơ giấc tình Thu tỉnh mộng đời
Hồn Thu còn giữ màu đơn côi
Cất trong kỉ niệm gìn dĩ vãng
Tím cả đàn thương lạc tiếng lời
UYỂN NHI
7/4/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2015 01:34:49 bởi UYENNHI199 >
MẤY ĐỘ THU VỀ
Người đi mấy độ Thu vàng lá
Sắc nhớ trĩu sầu chiều buông rơi
Gió rít từng cơn im lối cũ
Ngõ sầu hoang vắng buồn chơi vơi
Cánh Nhạn tìm thương tách biệt rời
Biển chao sóng biếc dõi trùng khơi
Quyên bay về chốn mơ thương nhớ
Sườn vắng đồi hoang đâu bóng người
Mơ giấc tình Thu tỉnh mộng đời
Hồn Thu còn giữ màu đơn côi
Cất trong kỉ niệm gìn dĩ vãng
Tím cả đàn thương lạc tiếng lời
UYỂN NHI
7/4/2014 Cung Đàn Mùa Thu Em ơi mỗi độ thu vàng lá
Là bóng thời gian sẽ trở về
Lối cũ chợt buồn hiu hắt lạ..
Ta còn chìm đắm giưa cơn mê
Ta cánh chim trời mỏi cánh bay
Mười năm sau vẫn cứ loay hoay
Thu vàng đã mấy mùa rơi rụng
Lưu lạc miền xa giữa tháng ngày
Hồn thu đã chết bên đồi vắng
Lá khóc mùa thu một góc trời
Dĩ vãng năm nào em lỡ giấu
Cung đàn ai trỗi khúc chia phôi ?
050414
Minh Tường TIỄN BIỆT HỒN THU
Thu nay lá có còn xanh biếc
Hay đã phai màu lạc giấc mơ
Để cuối chân trời mây tím sẫm
Trăng hoài khuất nẻo bóng đường tơ
Chim trời tung cánh mãi trời xa
Bóng xế Trăng lu ngã nguyệt tà
Vắc lửng lưng đèo sương muối tuyết
Hồn thơ lịm giấc ngàn thu ba
Sáu con ngựa trắng xếp hàng đôi
Tiễn biệt tình Thu vĩnh biệt rồi
Lỗi nhịp cung đàn sầu phím trắng
Sương buồn buốt giá lạnh đời côi
UYỂN NHI
6/5/2014
Say Tình Ta say môi ấm với men nồng Say giọt tình em ta uống chung Say mộng êm đềm bên dáng ngọc Và say dịu ngọt ướt cung lòng Ta say trong giọt rượu thân quen Em rót môi nồng thay thế men Trời đất quay cuồng như gió bão Mười phương lạc mất chín phương tìm Ta say sắc thắm nét xuân ngời Dóc dáng yêu kiều buông lả lơi Ong bướm ngất ngây tìm chổ núp Mây trời bẽn lẽn trốn ngàn khơi Ta say hương mật cõi đê mê Quên cả bình minh đã kéo về Tia nắng thập thò bên cửa vắng Thẹn thùng níu gió ngỡ ngàng che… Minh Tường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2015 13:27:44 bởi minhtuong >
Vòng Tay Ấm Thu muốn tìm em, bỏ nắng đi Để đông kéo đến lạnh như chì Hàng cây xơ xác nằm im tiếng Mây xám vương đầy nỗi biệt ly Em ở phương trời anh ở đây Ngân hà chia cách bến sông mây Chợt nghe nhớ quá vòng tay ấm Một thuở bên nhau giữa cõi này Em tận trời xa có nhớ nhau Nhớ mùa trăng cũ buổi hôm nào Chia em trọn cả vòng tay ấm Giờ cách xa rồi nghe nhói đau Tuyết vẫn rơi đều phủ bóng đêm Anh nghe gió lạnh thổi qua thềm Chợt thương chợt nhớ khung trời cũ Phương đó đông về chưa hở em..? Minh Tường
Chờ Em Phố Ảo Buổi tối hôm nào em đến muộn Anh ngồi chờ máy suốt đêm thâu Chắc em quên mất dòng mật mã ? Để máy cô đơn rụng phím sầu… Anh bỏ tình thơ trên cửa sổ Cung buồn réo rắt giọt sầu rơi Gởi trao em cả trời thương nhớ Từng phím gõ buồn nghe tả tơi Anh viết thơ tình trao em đọc Để khi xa vắng nhớ nhau hoài Thơ buồn anh dệt treo đầy phố Con chữ lạc loài em có hay..? Xa lộ thông tin buồn lặng lẽ Trời khuya giọt nhớ lạc đôi vần Anh ngồi đan lại dây hồi ức Để mạng lưới chùng không vỡ tan. Minh Tường
Giấc Mơ Có Thật Từ lúc bắt đầu Ta đã biết chỉ là một giấc mơ Một giấc mơ như muôn ngàn giấc mơ nhưng.. có thật Ngày qua ngày miệt mài tìm vào giữa giấc mơ Mong rằng đừng vội mau thức giấc… Ôi..! những ngày mặt biển đẹp như thơ Bình yên cho con thuyền lững lờ trôi trên sóng Em chợt đến như cánh hải âu… Lạc loài cô đơn trong buổi chiều gió lộng Thế là ta đã yêu em..! Dù biết rằng sẽ gặp nhiều sóng gió Để rồi đến một lúc nào đó buột phải đẩy em ra thật xa Như tự cầm dao cứa vào thịt da rách nát Và mỉm cười trong nỗi xót xa Còn lại mình ta… Phải học cách cố quên đi một người Dẫu biết rằng đó là mối tình ta yêu thương nhất Nên nỗi đau bầm dập như một thân cây bật góc Làm kẻ độc hành đi ngược giữa đường quen Cố dằn lòng đem nỗi nhớ gởi vào quên . Bây giờ trong giấc mơ ta chỉ còn nỗi cô đơn thầm kín. Minh Tường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2015 13:17:43 bởi minhtuong >
Góc Đợi Em bảo chiều nay sao nhớ quá Khi trời ươm nhẹ giọt mưa ngâu Giọt buồn giọt nhớ anh nào biết… Lặng lẽ mình em giữa nhịp cầu..! Anh rót hương yêu vào mật ngọt Để hồn chất ngất dấu môi hôn Trong thơ anh họa cung trời ấm Giữa chốn trần gian rực sắc hồng Mai mốt dẫu đời trôi vạn nẻo Anh còn xuôi ngược giữa trời mơ Tình xưa hiu hắt theo ngày tháng Nhưng vẫn vì nhau mãi đợi chờ… Anh cũng đang ngồi đong nỗi nhớ Câu thề ngày ấy chẳng phai phôi Chờ trăng mười sáu về soi bóng Gởi nhớ về em tận cuối trời. Minh Tường
Mưa Về Cali trời thấp với mưa giăng Ai giấu vào đêm ánh nguyệt rằm Tựa mắt em buồn rưng giọt lệ Tìm anh tìm tận chốn xa xăm… Mưa về thêm giá lạnh mùa đông Dù tuyết không rơi vẫn buốt lòng Phố xá xôn xao buồn vẫn đọng Cho hồn khắc khoải nỗi chờ mong Sài Gòn giờ chắc cũng đang mưa Có ướt bên thềm góc quán xưa? Nơi ấy bao lần em thức trắng Cùng anh trò chuyện buổi giao mùa Mưa về mang cả nhớ trăm năm Che khuất mùa trăng giữa độ rằm Không biết bây giờ trên phố đợi Em còn thao thức dõi tìm anh..? Minh Tường
Bờ Môi Ngọt Nhìn thấy môi em cười rạng rỡ Tựa ngàn tia nắng ấm ngoài sân Dẫu mùa đông vẫn chưa từ biệt Nhưng bóng nàng xuân đã rất gần Anh biết mùa xuân chưa mở cửa Mặt trời còn trốn tận trên cao.. Em còn khép mãi bờ môi lạnh Hoa lá muôn đời xa cách nhau Em bước chân ra từ góc đợi Quay về tìm lại tuổi đời trôi Còn anh nhốt lại khung trời cũ Nên thiếu môi em những nụ cười Em hãy cười cho đời bớt lạnh Cho bờ môi ngọt sẽ hồng hơn Anh đang thả nhớ về trong nắng Cho mắt người xưa hết giận hờn. Minh Tường
Kẽ Phụ Tình Xin em đừng hỏi xin đừng hỏi Sao chẳng trao em phút tạ từ Anh sợ lệ sầu em nhỏ giọt… Sẽ làm tan nát khúc tương tư ! Xin em đừng tiếc xin đừng tiếc Anh đã trao em triệu khối sầu Mật ngọt lời yêu em uống cạn Càng nhiều em chỉ chuốc thêm đau Xin em đừng khóc xin đừng khóc Anh biết rằng anh đã lỗi rồi..! Nói ít lời yêu.. càng ít tội… Bây giờ tội nặng cứ nhân đôi..! Xin em đừng gọi xin đừng gọi Anh trót mang tên kẻ phụ tình Hình phạt trời cho anh nhận lấy Trọn đời phiêu bạt chốn điêu linh. Minh Tường
Hương Tình Anh đi con phố buồn ngơ ngác Giọt lệ đong đầy ướt mắt xanh Cơn gió âm thầm theo tiễn bước Áo em bay tím cả Sài Thành Anh mang đi cả khung trời cũ Có dáng em lầm lũi bước qua Sương khói bên đời sương khói nhạt Có anh tìm nhặt nắng phôi pha Anh gom chút nắng vàng hiu hắt Để gởi trao em buổi lạc lòng… Chút nắng muộn màng không đủ ấm Nên tình đâu đủ sức đơm bông Anh còn gom cả trời thương nhớ Sưởi ấm hương tình trong bóng đêm Bay tỏa về em mùa giá buốt… Mỗi đêm gió lạnh thổi qua rèm. Minh Tường
Tàn Tro Ta ngồi lật lại trang hồi ức… Lòng chợt nghe buồn vương mắt cay Thắm thoát mười năm rồi chóng quá Sao như là chuyện của hôm nay Vẫn còn nhớ mãi câu hò hẹn Thề nguyện làm chi chẳng vẹn lời Cho mắt em hoài rưng giọt lệ Còn ta trọn kiếp mộng tình trôi Em có bao giờ nghe hối tiếc ? Chuỗi ngày thơ mộng thuở xa xăm Môi em rạng rở trời xuân thắm Dẫu biết ta mang những lỗi lầm.. Ta lật từng trang hồi ức cũ Nghe hồn ray rứt những niềm đau Tháng ngày như đống tro tàn cháy Em có nghe chăng chút nghẹn ngào.? Minh Tường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: