Hoài Niệm Dấu Yêu
Mưa Bụi Sáng nay mưa bụi về giăng lối Lặng lẽ anh về trên phố quen Mới gặp mà sao.. lòng cứ nhớ Lời yêu em rót vẫn kề bên… Hạt mưa vương nhẹ trên tà áo Phố vắng người đi bước ngại ngùng Cuộc hẹn vừa tàn chưa lắng đọng Anh về mang cả nỗi nhớ nhung.. Hôm nay con phố chừng xa lạ Từng giọt mưa buồn vội vỡ tan Chân bước mơ hồ trên kỷ niệm Anh về theo nhịp bước lang thang Mưa rơi nhè nhẹ trên tà áo Đẫm ướt tim anh với nồng nàn Anh bỗng nghe lòng thơ thẩn quá Khi trời mưa gió lạnh lùng sang. Minh Tường r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2023 03:47:20 bởi Ct.Ly >
Tôi Vẫn Chờ Em Em vẫn là em của lúc xưa Vẫn yêu tha thiết lúc sang mùa Hay em đã trót quên tình cũ.. Gặp lại tôi mưa nắng chẳng ưa ? Tôi vẫn chờ em nơi góc hẹp Bao lần chợt thấy dáng em qua Lời như muốn nói, mà e ngại Chỉ sợ tình xưa đã nhạt nhòa Tôi vẫn lần theo từng dấu vết Bôn ba xuôi ngược mãi bên đời Bao lần muốn ngõ lời tâm sự Sợ vết thương lòng em vỡ đôi Tôi đến và đi không hẹn buổi Như ngày từ bỏ những yêu thương Gặp nhau thôi hãy như chưa gặp Kẻo úa đời nhau cảnh đoạn trường. Minh Tường
Lạc Mất Mùa Xuân Nghe nói xuân về sao chẳng thấy Nơi này băng giá rét căm căm Mất em từ độ mùa xuân đó… Thêm lạnh đời nhau mỗi cuối năm Xuân đó bên em đời rất đẹp Ong say bướm lượn thắm môi cười Có em hong lại trời đông giá Nên ấm đời nhau xuân rất tươi Xuân ở phương này say giấc ngủ Bên trời ta thức dõi tìm em Bao năm lạc mất mùa xuân cũ Em vẫn mù khơi khuất nẻo tìm.. Xuân sắp về ta mộng viễn du Nhưng tình xa cách tận thiên thu Xuân ơi đã mấy lần xuân đến Mà bóng người thương vẫn mịt mù. Minh Tường
Mầm Nhớ Bên ấy xuân về ngang trước cửa Rộn ràng hoa lá đón chào xuân Nhưng em đã bẻ đôi mầm nhớ Nên nhánh yêu xưa gãy nửa chừng Quán hẹn bây giờ hiu hắt lạ… Dẫu rằng vẫn tấp nập người qua Nhưng xuân trốn mãi nơi đầu phố Chốn cũ còn đâu những đậm đà Em lại vô tình hay chẳng biết Dù là đôi chút nét bâng khuâng Để xuân lơ đảng ngoài hiên vắng Nên bóng người xưa chẳng lại gần Em nhé tình xưa giờ đã hết..! Nên mùa xuân cũ chẳng còn nguyên Anh mơ trăng sáng bên thềm quán Nhưng chỉ xuân buồn đợi trước hiên. Minh Tường
Tình Đã Ngủ Yên Thời gian đã xóa mờ đi kỷ niệm Của một thời say đắm dấu môi hôn Giờ gặp lại bỗng ngỡ ngàng xa lạ Còn lại chăng chỉ là chút tủi hờn Em bây giờ vẫn một bóng cô đơn Lầm lũi bước giữa từng cơn lốc xoáy Ta chợt thấy cõi lòng như e ngại Khi giờ đây mỗi đứa một con đường Dù lòng ta còn mang nặng nhớ thương Nhưng ngăn cách bởi đôi đường tuyệt vọng Em bên ấy biết có còn trông ngóng..? Bóng hình xưa của một thuở êm đềm Tình xưa giờ đã vĩnh viễn ngủ yên Nhắc lại chỉ làm ưu phiền héo hắt Thôi em nhé đời ta giờ phó mặc… Cho dòng đời khỏa lấp mộng tình trôi. Minh Tường
Trăng Côi Em giấu mùa trăng trong nỗi nhớ Nhưng còn sót lại một vài đêm Nên trăng ngơ ngác mong tìm bến Lặng lẽ trăng rơi rụng xuống thềm Ai chẻ trăng vàng trên lối vắng Cho sầu ngăn cách nhỏ rưng rưng Chia em một nửa, ta phân nửa Nên bóng trăng khuya mãi lạnh lùng Ta muốn cùng em chia nỗi nhớ Cho vầng trăng úa mãi còn soi Để em tô lại màu son cũ Bên ánh trăng thề đang lả lơi Em có chờ nhau trên lối hẹn Cùng về gội lại ánh trăng côi Hay em đã giấu trong tiền kiếp Nên ngõ trăng xưa lạc mất rồi. Minh Tường R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2017 08:03:03 bởi Nguyệt Hạ >
Hoa Muộn Em đến như hoa tình nở muộn Góc vườn hoa úa nắng hanh hao Tình em như chuyến tàu buồn bã Lỡ mất sân ga tự thuở nào… Em biết bên này ta vẫn vậy.. Tàu xưa đã cập bến từ lâu… Xuân qua, hạ đến, thu vàng lối Đông lạnh, bao mùa vẫn thấy đau Em đến trao ta ngàn đợt ấm Cho chiều thôi lạnh giữa mùa đông Tình em mang nắng hồng nơi ấy Không ấm mùa đông cũng ấm lòng Dẫu biết hoa tình đang nở muộn Bóng chiều che khuất dưới tàn cây Nhưng ta vẫn mãi ngàn năm đợi Chờ bóng tàu xa lại chốn này..! Minh Tường
Trường Xưa Tôi về thăm lại mái trường xưa Hoa nắng ngoài sân rụng trắng mùa Nhuộm cả khối sầu treo trước cổng Thiêu tàn mộng cũ buổi ban trưa Sân trường in gót dấu chân quen Thuở ấy bên nhau chẳng muộn phiền Bè bạn ngày xưa giờ mỗi ngã Bên đời phiêu bạt lắm bon chen Thầy cô ngày trước biết còn không? Chợt thấy niềm thương ngập cõi lòng Cửa lớp năm nào tôi khuất biệt… Bồi hồi cuối nhặt những hoài mong Tôi về tìm lại thoáng dư âm Trường cũ giờ đây vẫn lặng thầm Gốc phượng già nua ngoài cửa lớp Vẫn buồn hiu hắt đến trăm năm. Minh Tường
Đợi Chờ Mùa Đông Trời mùa đông lạnh giá Từng giọt mưa bay bay Khu phố nằm yên lặng Ánh dương còn ngủ say Khu nhà bên quạnh vắng Hiu hắt rụng ngoài sân Tìm bóng người bên ấy Nghe xôn xao mỗi lần.. Cửa rào ai vẫn khép Thảm cỏ vàng lưa thưa Gió thoảng quanh bờ giậu Thoáng buồn như lúc xưa Bao lần như bắt gặp Ánh mắt buồn chơi vơi Ướt cả trời đông lạnh Thê lương một góc trời Mưa về thêm giá lạnh Nghe tái tê trong lòng Khung cửa còn im tiếng Để ai chờ cuối đông… Minh Tường
Hoàng Hôn Tím Bóng chiều lấp ló ở ngoài xa Mây tím hoàng hôn thấp bóng tà Khói tỏa ven đồi ru bóng liễu Nghe lòng thổn thức chuyện ngày qua Tay vá thơ mà buốt vết đau Vết đau ngày ấy đã qua lâu.. Chiều nay sao bỗng nghe buồn quá Dấu vết thời gian chẳng nhạt màu Đâu biết một lần đi cách biệt Quê nghèo chưa dịp trở về thăm Lang thang giữa cuộc đời dâu bể Nghe xót lòng thêm mỗi cuối năm Kỷ niệm vẫn hồng như vạt nắng Lối về mù mịt cuối chân mây Khói kia ai nhuộm màu thương nhớ Mây cũng buồn lây tận chốn này Giờ trên xứ lạ người xa lạ Nhìn bóng hoàng hôn phủ kín chiều Thơ tím ngôn từ, trang giấy mục Nghe từng con chữ cũng buồn thiu.. Minh Tường R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2023 00:16:19 bởi Ct.Ly >
Bến Nhớ Thuyền anh lạc bến trên dòng nhớ Nên để thơ em lạc hướng đời Vạt sóng quê xưa cuồn cuộn vỗ Nhấn chìm cơn mộng chốn xa xôi Trăng đêm em giấu nơi nào nhỉ Che khuất sông xưa giữa cõi buồn Vết nhớ mờ vương đầy gối mộng Nên thuyền anh lạc bến yêu thương Quê hương chia cách, xa ngàn dặm Em cũng xa vời tựa giấc mơ Anh thắp trăng khuya đầy bến vắng Mà sao trăng khuyết giữa đêm chờ Đêm nay sao nhớ, ôi là nhớ ! Mưa bỗng tuôn trào ướt bến sông Em có nghe trăng nằm thổn thức Để thơ theo nước cuốn xuôi dòng… Minh Tường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: