Mai Em Chết
-Trường Phi Bảo- Mai em chết, anh có buồn không nhỉ?
Cuối thu rồi lạnh lẽo một khuôn viên
Em nằm đây đôi mắt cứ nhắm nghiền
Bao thụ cảm theo niềm riêng tan loãng
Mai em chết, trách gì em mệnh đoản
Mọi ưu phiền rời bỏ cõi nhân gian
Em nằm đây dòng lệ rớt hai hàng
Nghe sự sống bước vội vàng - hấp hối!
Mai em chết, gió ơi xin đừng thổi
Để lời sầu trăn trối chớ xa bay
Cửa lòng em khép chặt với tháng ngày
Còn thương nhớ nơi hình hài mục ruỗng
Mai em chết là tiêu tan mộng tưởng
Cổng tân hôn hay góc kín giáo đường...?
Pháo nổ dòn thay tiếng nức thê lương...?
Anh gần đó chắc ngàn phương ngăn cách...?
Mai em chết, mưa rõ điều trên vách
Tấm srap dài trắng toát phủ kín thân
Hơi thở nào rồi đây sẽ lịm dần
Và cuộc sống chợt nhiên không còn biết.
Mai em chết, mai ra đi biền biệt,
Mọi niềm yêu em đã rót vào thơ.
Mà thôi anh ơi giữ làm chi điều dang dỡ,
Để yên em nằm say dưới mấm mồ!
9-11-2006