Muộn Màng
-Trường Phi Bảo-
Sao không gặp nhau từ một ngàn năm trước?
Sao không gặp nhau từ một ngàn năm sau?
Sao mình không sớm nhận ra nhau,
Hay chí ích cũng mười năm thực tại!
Dẩu biết thời gian không làm mình trẻ lại
Sao anh còn chậm trể chuyến đò
Người nào đó đã thay thế anh hẹn hò
Với em,
suốt cả thời con gái
Trái trinh nguyên người ấy trót hái
Em đâu còn gì cho anh
Tuổi thanh xuân - tình yêu và hạnh phúc
Người ấy điều chiếm giữ
Em bất lực trơ mắt nhìn mọi thứ
Nhận ra người ấy không là một nửa yêu thương
Anh chậm trể tới sau nửa chặng đường
Em tuyệt vọng xuôi tay cùng đau đớn
Sao không gặp nhau từ lúc...
em vừa lớn
Sao không gặp nhau từ lúc...
em chưa thuộc về ai
Sao anh không là vòng tay
Từng đêm ôm ấp vỗ về em giấc ngủ
Muộn màng trao nỗi buồn tạm trú
Em an phận rồi, còn bất mãn chi anh
Về thôi, về mà tự dỗ dành
Em cũng thế! tự nhủ thầm
...chấm hết!
18-12-2006