Viết cho một ngày không bao giờ đến...
Trường Phi Bảo
Khi cơn mưa lòng chưa dứt hạt
Anh đi xa, đi xa...,
Khu vườn em lần cuối anh ghé qua
Ngắt duy nhất nụ hoa thời con gái
Khi tất cả nỗi đau
Đã trở thành xa ngái
Anh thuộc về dĩ vãng riêng tư
Nào đâu hết những đám mây mù
Bầu trời em vần vũ
Tâm hồn em hoang vu
Kỷ niệm vô tình thành ngục tù nỗi nhớ
Khi em cố xóa mờ
Bụi thời gian chửa làm phai ký ức
Bóng hình anh muốn phá tung lồng ngực
Em thảm thiết kêu gào
Em căm thù anh biết chừng nào
Sao anh còn trở lại...?
Trời!
Anh - người em yêu mãi mãi
Điên, điên thật rồi!
Em dại khờ...
Em yếu đuối...
Em không tin nỗi mình...
Em...em vừa hỷ xã tình yêu
6-11-2007