Ta và Hắn
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 33 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 16.09.2007 15:14:03 (permalink)
0

Trích đoạn: Đăng Từ


Thư Tri Kỷ VI
 
Tạ ơn người
Tạ ơn người
Mộng thơ thì cứ thơ chơi vơi
Bay nào ta hãy bay cao nhé
Bay khắp phương trời bay khắp nơi
 
Ta cũng sầu
Người cũng sầu
Sầu biết lối nào ta mơ nhau
Mơ ngoài vũ trụ cho huyền ảo
Mơ cũng phiêu bạc chưa về đâu
 
Người nghe say
Ta nghe say
Nương nhờ tâm sự quên đắng cay
Tình đời, tình yêu... ai đoán được
Nhưng tình tri kỷ nhớ thương đầy!
 
Ta có thơ
Người có thơ
Xa xăm cũng cố níu duyên thơ
Bốn mùa mong đợi ngày gặp mặt
Bốn mùa đứng ngóng mây kéo tơ
 
Người ở xa
Ta ở xa
Sớm chiều có gió lay cành hoa
Như có tình nhau trong cánh mộng
Như có tình nhau đến thật thà
 
Đăng Từ
Gửi Bảo



Tạ ơn đời
Trường Phi Bảo
Tặng: ĐT

Tạ ơn đời
Tạ ơn đời
Tình thơ nở rộ khắp muôn nơi
Ngừơi thơ trải vần đi khắp lối
Tin yêu vẫn vẹn giữa môi cười

Và phương đó
Và phương này
Nợ lòng trang trãi với bèo mây
Người hẹn người vui đêm thưởng nguyệt
Đối ẩm thơ nhau mộng ước đầy

Bỏ muộn phiền
Bỏ đớn đau
Anh ở đâu? tình lạc chốn nào?
Dây oan buộc người ôm khổ lụy
Tình trong như đã...nghẹn ngào sao...(!)

Thôi đành phận
Thôi tùy duyên
Mãi ru thơ ngủ giấc ngoan hiền
Đường xa vạn dặm sầu thiên lý
Gặp gỡ tình trong nỗi niềm riêng
 
 
Đời vẫn mơ
Người vẫn mơ
Đừng trao nhau chút nhụy tình hờ
Em sẽ giữ gìn màu nhung nhớ
Để chuốt hồn thơ phút ngẩn ngơ
 
16-9-2007
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 18:53:16 bởi Huyền Băng >
Đăng Từ 18.09.2007 11:00:10 (permalink)
0

Trích đoạn: Trường Phi Bảo

Tạ ơn đời
Trường Phi Bảo
Tặng: ĐT

Tạ ơn đời
Tạ ơn đời
Tình thơ nở rộ khắp muôn nơi
Ngừơi thơ trãi vần đi khắp lối
Tin yêu vẫn vẹn giữa môi cười

Và phương đó
Và phương này
Nợ lòng trang trãi với bèo mây
Ngừơi hẹn ngừơi vui đêm thửơng nguyệt
Đối ẩm thơ nhau mộng ước đầy

Bỏ muộn phiền
Bỏ đớn đau
Anh ở đâu? tình lạc chốn nào?
Dây oan buộc ngừoi ôm khổ lụy
Tình trong như đã...nghẹn ngào sao...(!)

Thôi đành phận
Thôi tùy duyên
Mãi ru thơ ngủ giấc ngoan hiền
Đường xa vạn dặm sầu thiên lý
Gặp gỡ tình trong nỗi niềm riêng
 
 
Đời vẫn mơ
Người vẫn mơ
Đừng trao nhau chút nhụy tình hờ
Em sẽ giữ gìn màu nhung nhớ
Để chuốt hồn thơ phút ngẩn ngơ
 
16-9-2007



Thư Tri Kỷ VII
 
Người xa ơi! Người xa ơi!
Thu về rồi
Về bên tôi...
Chớ lòng muốn hỏi người xa xôi
Là thơ cuối ngõ có nhuộm màu?
Sao trên trời?
Sao dưới đất?
Tôi thấy thơ người cười
Thơ ngưới vừa cười đấy thôi!
 
Người xa này! Người xa này!
Nắng vàng say
Lá vàng bay
Chớ hồn muốn được bay về ngay
Vượt núi rừng
Vượt biển sông
Cho thơ đậu trên tay
Đậu trên tay người xa thật đầy!
 
Người vui không? Người buồn không?
Buồn vui ngày nọ...
Vẫn mênh mông
Chắc tình ai cứ mãi lòng vòng
Lấy không xong
Bỏ không xong
Tôi nguyện cho duyên hồng
Sưởi ấm tình người với ước mong
 
Tôi vẫn chờ! Người vẫn chờ?
Một ngày thơ
Dưới nắng tơ
Bất chợt phố xá vội dậy mơ
Người thấy tôi
Tôi thấy người
Rộn rã đến không ngờ
Trên đầu mây trắng thì lửng lơ
 
Đăng Từ
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 18:50:48 bởi Huyền Băng >
Trường Phi Bảo 19.09.2007 19:10:24 (permalink)
0
 

Trích đoạn: Đăng Từ


Thư Tri Kỷ VII
 
Người xa ơi! Người xa ơi!
Thu về rồi
Về bên tôi...
Chớ lòng muốn hỏi người xa xôi
Là thơ cuối ngõ có nhuộm màu?
Sao trên trời?
Sao dưới đất?
Tôi thấy thơ người cười
Thơ ngưới vừa cười đấy thôi!
 
Người xa này! Người xa này!
Nắng vàng say
Lá vàng bay
Chớ hồn muốn được bay về ngay
Vượt núi rừng
Vượt biển sông
Cho thơ đậu trên tay
Đậu trên tay người xa thật đầy!
 
Người vui không? Người buồn không?
Buồn vui ngày nọ...
Vẫn mênh mông
Chắc tình ai cứ mãi lòng vòng
Lấy không xong
Bỏ không xong
Tôi nguyện cho duyên hồng
Sưởi ấm tình người với ước mong
 
Tôi vẫn chờ! Người vẫn chờ?
Một ngày thơ
Dưới nắng tơ
Bất chợt phố xá vội dậy mơ
Người thấy tôi
Tôi thấy người
Rộn rã đến không ngờ
Trên đầu mây trắng thì lửng lơ
 
Đăng Từ

 
Thơ cho người phương xa
Trường Phi Bảo
Tặng: ĐT
 
Khi nước mắt cạn khô đôi dòng lệ
Em còn gì ngoài năm tháng khổ đau
Cười có cười nhưng đâu đã vui nào
Trái tim lạnh từ bao giờ không rõ
 
Nhủ với lòng rằng sẽ quên thật đó
Vừa quay đi kỷ niệm bỗng ùa về
Người vẫn sống từ trong những cơn mê
Đội mồ dậy vẫn chỉnh tề quá khứ
 
Cuộc tình buồn thiếu vắng nơi cư ngụ
Thơ cũng sầu theo nét bút tay em
Chữ nghiêng nghiêng rụng vỡ mấy nỗi niềm
Bao nhiêu chữ, bấy nhiêu đêm câm lặng
 
Người xa kia chẳng tình sâu nghĩa nặng
Trách làm gì mọi bạc bẽo thế gian
Em nhìn đâu cũng chỉ thấy lỡ làng
Sợ ngang trái, sợ ly tan...đỗ vỡ.
 
Anh giống người, tình vốn chỉ trong thơ
Đừng hy vọng, kẻo rồi mai vỡ mộng
Thôi anh ạ, cố xóa nhòa hình bóng
Dẫu rằng mình chửa gặp phút dại khờ.
 
 
19-9-2007
 
 
Đăng Từ 27.09.2007 06:06:47 (permalink)
0

Trích đoạn: Trường Phi Bảo

 
Thơ cho người phương xa
Trường Phi Bảo
Tặng: ĐT
 
Khi nước mắt cạn khô đôi dòng lệ
Em còn gì ngoài năm tháng khổ đau
Cười có cười nhưng đâu đã vui nào
Trái tim lạnh từ bao giờ không rõ
 
Nhủ với lòng rằng sẽ quên thật đó
Vừa quay đi kỷ niệm bỗng ùa về
Người vẫn sống từ trong những cơn mê
Đội mồ dậy vẫn chỉnh tề quá khứ
 
Cuộc tình buồn thiếu vắng nơi cư ngụ
Thơ cũng sầu theo nét bút tay em
Chữ nghiêng nghiêng rụng vỡ mấy nỗi niềm
Bao nhiêu chữ, bấy nhiêu đêm câm lặng
 
Người xa kia chẳng tình sâu nghĩa nặng
Trách làm gì mọi bạc bẽo thế gian
Em nhìn đâu cũng chỉ thấy lỡ làng
Sợ ngang trái, sợ ly tan...đỗ vỡ.
 
Anh giống người, tình vốn chỉ trong thơ
Đừng hy vọng, kẻo rồi mai vỡ mộng
Thôi anh ạ, cố xóa nhòa hình bóng
Dẫu rằng mình chửa gặp phút dại khờ.
 
 
19-9-2007
 

 
Thư Tri Kỷ VIII
 
Nếu em đã khóc cho sầu cạn hết
Mà ân tình chưa lặng giữa đời em
Thì ngàn năm khối mộng vẫn im lìm
Biết bao giờ môi thơm xinh trở lại
 
Thôi em đừng ép lòng vào tê tái
Cuộc tình nào mà chẳng vướng khổ đau
Hãy nhớ đến những giây phút ban đầu
Đừng ôm ấp một nỗi niềm bất tận
 
Anh biết rõ đôi khi đời tàn nhẫn
Bắt người si vật vã tháng lại ngày
Kẻ bạc tình thì cứ mãi vui say
Cho đêm lạnh tủi hờn cùng nước mắt
 
Là con gái... là duyên trên nét mặt
Chớ để buồn che khuất cả tâm hồn
Hãy kiên cường để sống để vui hơn
Và em hãy cười thật nhiều em nhé!
 
Anh cầu nguyện cho em hơn thế nữa
Gặp được người yêu em hết cuộc đời
Quý mến em duy nhất mình em thôi!
Đến lúc đó... chảnh cho đời biết mặt
 
Cho gã si tình nếm mùi nước mắt
Để thử xem ai bạc bẽo hơn ai
Để đàn ông chết dưới gót trang đài
Thì anh nghĩ lòng em hả hê lắm!
 
Anh nói giỡn! Em anh đâu như thế!
Thơ em hiền và buồn như duyên em
Tình em mơ như mái tóc em mềm
Anh thường nghĩ... chắc em anh như thế...
 
Đăng Từ
Gửi Bảo
Trường Phi Bảo 06.10.2007 18:21:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Đăng Từ
Thư Tri Kỷ VIII
 
Nếu em đã khóc cho sầu cạn hết
Mà ân tình chưa lặng giữa đời em
Thì ngàn năm khối mộng vẫn im lìm
Biết bao giờ môi thơm xinh trở lại
 
Thôi em đừng ép lòng vào tê tái
Cuộc tình nào mà chẳng vướng khổ đau
Hãy nhớ đến những giây phút ban đầu
Đừng ôm ấp một nỗi niềm bất tận
 
Anh biết rõ đôi khi đời tàn nhẫn
Bắt người si vật vã tháng lại ngày
Kẻ bạc tình thì cứ mãi vui say
Cho đêm lạnh tủi hờn cùng nước mắt
 
Là con gái... là duyên trên nét mặt
Chớ để buồn che khuất cả tâm hồn
Hãy kiên cường để sống để vui hơn
Và em hãy cười thật nhiều em nhé!
 
Anh cầu nguyện cho em hơn thế nữa
Gặp được người yêu em hết cuộc đời
Quý mến em duy nhất mình em thôi!
Đến lúc đó... chảnh cho đời biết mặt
 
Cho gã si tình nếm mùi nước mắt
Để thử xem ai bạc bẽo hơn ai
Để đàn ông chết dưới gót trang đài
Thì anh nghĩ lòng em hả hê lắm!
 
Anh nói giỡn! Em anh đâu như thế!
Thơ em hiền và buồn như duyên em
Tình em mơ như mái tóc em mềm
Anh thường nghĩ... chắc em anh như thế...
 
Đăng Từ
Gửi Bảo

 
 
 
Lời tạ tình cho anh
Trường Phi Bảo
Tặng: ĐT
 
 
Người đàn ông từng bước ngang đời em
Đã dứt áo ra đi không trở lại
Dấu buồn ấy ngàn lần ghi khắc mãi
Tận bây giờ vẫn còn chưa hết đau
 
Người đàn ông từng hứa sẽ chờ nhau
Như cánh chim bay cuối trời biệt dạng
Em đánh mất niềm tin trong lòng sáng
Nhận về là những ngao ngán sầu thương
 
Người đàn ông đứng đợi cuối con đường
Khi tình yêu đã một lần rẽ lối
Anh đừng đến cho em thêm hờn dỗi
Nhung nhớ người nông nỗi lắm phải không?
 
Người đàn bà yếu đuối suốt đời mong
Người đàn ông suốt đời không trở lại
Anh đừng đến em sợ mình thương hại
Thương hại lòng và thương hại mai sau
 
Cuộc sống này rồi sẽ chẳng là bao
Anh đâu giống người đàn ông thuở nào em gặp
Trả anh trái tim, em không thể đánh cắp
Của những người luôn luôn quý mến em!
 
6-10-2007
Trường Phi Bảo 07.10.2007 17:35:16 (permalink)
0
Có lẽ nào...hở anh!
Trường Phi Bảo
 
Có lẽ nào...
có lẽ nào...anh ơi!
Mình xa nhau, mình xa nhau vĩnh viễn
Lần cuối cùng trước giờ ta đưa tiễn
Ánh nhìn đầy nỗi đau
 
Có lẽ nào đành quên mọi khát khao
Em yêu anh hơn những gì anh tưởng
Hạnh phúc không là thứ vay mượn
Em yêu anh hơn mọi thứ anh cần
 
Chính tình yêu đã làm khổ bản thân
Em không tin anh dễ dàng thay đổi
Em không nghĩ với anh em lừa dối
Trái tim đã phản bội lại mình
 
Trái tim đã che mờ niềm tin
Trái tim lấp đầy bao lý trí
Mình mù quáng trong tình yêu ích kỷ
Thôi vĩnh biệt một thời đắm say
 
Có lẽ nào lòng ai nhớ đến ai
Dầu không nói chắc chắn ta điều rõ
Ngóc ngách tâm hồn nơi tận cùng nhất đó
Bóng hình nhau, vẫn đậm nét trong nhau

 
Ngôi nhà xưa, trời ơi! có lẽ nào...
Chỉ còn em yên ắng cùng lũ nhỏ
Anh đã xa cả quãng đời khốn khó

Có lẽ nào...lại như thế hở anh?
 
 
7/10/2007
nguyenthoai 07.10.2007 18:10:07 (permalink)
0


Có lẽ nào...hở anh!
Trường Phi Bảo

Có lẽ nào...
có lẽ nào...anh ơi!
Mình xa nhau, mình xa nhau vĩnh viễn
Lần cuối cùng trước giờ ta đưa tiễn
Ánh nhìn đầy nỗi đau

Có lẽ nào đành quên mọi khát khao
Em yêu anh hơn những gì anh tưởng
Hạnh phúc không là thứ vay mượn
Em yêu anh hơn mọi thứ anh cần

Chính tình yêu đã làm khổ bản thân
Em không tin anh dễ dàng thay đổi
Em không nghĩ với anh em lừa dối
Trái tim đã phản bội lại mình

Trái tim đã che mờ niềm tin
Trái tim lấp đầy bao lý trí
Mình mù quáng trong tình yêu ích kỷ
Thôi vĩnh biệt một thời đắm say

Có lẽ nào lòng ai nhớ đến ai
Dầu không nói chắc chắn ta điều rõ
Ngóc ngách tâm hồn nơi tận cùng nhất đó
Bóng hình nhau, vẫn đậm nét trong nhau

Ngôi nhà xưa, trời ơi! có lẽ nào...
Chỉ còn em yên ắng cùng lũ nhỏ
Anh đã xa cả quãng đời khốn khó
Có lẽ nào...lại như thế hở anh?


7/10/2007

 
 

Có phải vì…
 
Vâng… cuộc đời không chỉ có màu xanh
Chút vàng úa loanh quanh bờ cuộc sống
Một phút chốc men tình ai lay động
Phất phơ theo tà áo lộng gió chiều
 
Kẻ ra đi… người ở lại buồn hiu
Hắt nỗi nhớ vào rong rêu đọng bãi
Có bao giờ người đi còn nhớ lại
Khi bên mình còn vướng mãi hương xuân
 
Vâng…cuộc đời không chỉ có trong ngần
Chút gian truân đã len vào mầm lá
Lũ sâu non đã từng quen hối hả
Vặt cả mầm xanh vừa trả cho đời
 
Kẻ ra đi… người ở lại đơn côi
Treo nỗi nhớ vào cụm lời hứa hẹn
Đường còn dài tình ai chưa mỏi bến
Nên chẳng biết dừng khi nhịp bước lênh đênh
 
Vâng… cuộc đời có nhớ và có quên
Quên để sống những tháng ngày còn lại
Không lẽ tình cứ phải nghe mưa mãi
Nắng sẽ về nỗi nhớ bớt tủi thân
 
Kẻ ra đi… lúc nào đó chồn chân
Vẫn còn chốn nương thân khi tắt lối
Gọi trời gọi đất sao đời lầm lỗi
Có phải vì… bóng tối đã sinh ra !
 
Nguyên Thoại

 
* Hì... chào Bảo nha... lâu ngày... NT
Trường Phi Bảo 16.10.2007 19:25:59 (permalink)
0
Bảo mến chào anh NT, chúc anh vui vẽ và dồi dào sức khoẻ. Thân ái!
 
 
Anh (4)
Trường Phi Bảo


Anh không phải người tình
Cũng đâu như người bạn
Giữa những điều giới hạn
Anh chửa là người yêu

Anh một cánh chim chiều
Bay ngang đời cô quạnh
Dừng chân một chút ngắm
Anh...người khách lỡ đường

Anh lạc lối yêu thương
Nên đi tìm chỗ trọ
Em ngày đêm vò võ
Chờ đợi bóng hình ai

Anh xin làm bạn trai
Cho phép em từ chối
Anh xin yêu em mãi
Ấy chỉ là hình như...

Chết mấy mùa tương tư
Anh về đi anh nhé
Mặc em đời buồn tẻ
Sầu mối tình rêu phong

Anh lặng bước thong dong
Thản nhiên như thế đấy
Thế thì giống người ấy
Từng cướp trắng thơ ngây

Thoáng chốc thành làn mây
Người trôi về phương khác
Mặc tình em ngơ ngác
Khóc suốt cuộc đời này.

16-10-2007
Trường Phi Bảo 04.11.2007 11:34:11 (permalink)
0
Tình Thu Gởi Anh
Trường Phi  Bảo


Thu lại đến, nhưng người xưa chưa đến
Chút niềm riêng buộc chặt với đêm tàn
Tình ngày xưa đã quá bận sang ngang
Thôi anh ạ, chuyện nhỡ nhàng ai muốn!

Đừng trách nữa, kẻo lòng thu sầu muộn
Sắc vàng phai vương vãi rụng khắp đường
Ngồi một mình nơi quán vắng yêu thương
Em lặng lẽ đếm giọt buồn rưng mắt

Người phiêu bạc tận phương trời xa lắc
Mỗi mùa thu lại thầm nhắc tên nhau
Mối tình đầu giữ mãi tới ngàn sau
Dù hiện tại là khổ đau, ngăn cách.

Và có thể mùa thu rồi sẽ trách,
Chuyện một người dứt áo ra đi.
Và có thể mùa thu chẳng hiểu gì,
Chuyện chúng mình vì sao mà tan vỡ

Thôi anh đừng...
kể chuyện ngày xưa dang dỡ
Cho những người con gái đến sau em
Cầu chúc anh hạnh phúc tới êm đềm
Như cơn gió thoảng hương thu dịu mát.
Trường Phi Bảo 06.11.2007 21:35:14 (permalink)
0
Viết cho một ngày không bao giờ đến...
Trường Phi Bảo
 
Khi cơn mưa lòng chưa dứt hạt
Anh đi xa, đi xa...,
Khu vườn em lần cuối anh ghé qua
Ngắt duy nhất nụ hoa thời con gái
 
Khi tất cả nỗi đau
Đã trở thành xa ngái
Anh thuộc về dĩ vãng riêng tư
Nào đâu hết những đám mây mù
Bầu trời em vần vũ
Tâm hồn em hoang vu
Kỷ niệm vô tình thành ngục tù nỗi nhớ
 
Khi em cố xóa mờ
Bụi thời gian chửa làm phai ký ức
Bóng hình anh muốn phá tung lồng ngực
Em thảm thiết kêu gào
 
Em căm thù anh biết chừng nào
Sao anh còn trở lại...?
Trời!
Anh - người em yêu mãi mãi
Điên, điên thật rồi!
Em dại khờ...
Em yếu đuối...
Em không tin nỗi mình...
Em...em vừa hỷ xã tình yêu
 
6-11-2007
Trường Phi Bảo 09.11.2007 18:27:17 (permalink)
0
Tháng Tám Thời Xa
Trường Phi Bảo
 
 
Tháng tám năm nào em với anh
Như đôi chim sẽ khẻ chuyền cành
Phượng đỏ môi hồng vương mắt biếc
Tình lạ thành quen, mộng rất xanh

 
Tháng tám năm nào em nhớ anh
Bên nhau hò hẹn buổi chân thành
Em nguyện cả đời se duyên thắm
Cùng anh bạc tóc suốt trăm năm

 
Tháng tám năm nào em yêu anh
Lòng ngỡ xa nhau chắc chẳng đành
Duyên thắm, nụ tình xinh cõi mộng
Tình buổi ban đầu đẹp tựa tranh

 
Tháng tám bây giờ bặt bóng anh
Người vui sông nước, kiếp lữ hành
Dang dỡ theo màu tươi xác pháo
Hạnh phúc đời nhau thoáng mong manh

 
Tháng tám thời xa thôi nhé anh!
Cạnh chồng hờ hững, lệ ướt đầm
Sầu thương gởi bạn ngoài biên ải
Quên mảnh tình xưa, chớ hỏi thăm.

 
9-11-2007
Trường Phi Bảo 11.11.2007 14:46:01 (permalink)
0
Có lẽ nào 2
Trường Phi Bảo

Có lẽ nào
Rồi mai đây con đường chia hai ngã
Em từ biệt hạnh phúc
Từ biệt các con
Từ biệt anh
Và từ biệt ngôi nhà xưa kỷ niệm
Có lẽ nào
anh muốn thế sao anh?

Em úp mặt vào lồng bàn tay khóc ngon lành
Trước tờ đơn ly dị
Anh thẳng tay đặt chữ ký
Trả cho người hai tiếng "tự do"

Có lẽ nào
Anh không chút đắn đo
Giọt nước tràn ly, mãnh gương xưa đà vỡ
Níu kéo gì, khi dang dỡ
Một lần thôi, đau xót cả một đời

Anh quay đi, và nước mắt lặng lẽ rơi
Anh tước mất của em lẽ sống
Tình yêu lẫn hy vọng
Có lẽ nào...hết thật sao anh?

11-11-2007
Trường Phi Bảo 17.11.2007 18:25:08 (permalink)
0
Em đâu là Vĩ Nhân
Trường Phi Bảo


Em đâu là Vĩ Nhân
Nên không có mọi "triết lý" anh cần
Không đủ đầy tính nhân văn
Hay một ánh nhìn đổi mới

Sự đời luôn học hỏi
Có những điều khô khan, cứng ngắc
Có những lối đường mở ra nhiều bước ngoặc
Chẳng cần là Vĩ Nhân
Vẫn có quyền chọn nguyên tắc sống riêng mình

Đừng buộc em tìm thực tế để chứng minh
Phù phiếm xa hoa rồi chỉ như ảo ảnh
Em đâu là Vĩ Nhân
Em không phải Thánh Thần
Chỉ xin trái tim anh một phần
Nhỏ nhoi...
Nhỏ nhoi...
Được làm Vợ,
làm Mẹ các con anh!

17-11-2007
Trường Phi Bảo 05.12.2007 17:17:38 (permalink)
0
Hãy bế em ra khỏi đời anh
Trường Phi Bảo
Tặng: NĐV


Hãy bế xốc em ra
Ngay khỏi cuộc đời anh
Em không đủ niềm tin
Tự tách rời nỗi nhớ

Không cùng chung nhịp thở
Trong hai quả tim yêu
Em dẹp mọi hãnh kiêu
Sẽ không còn gì cả

Hãy bế xốc em ra
Hãy làm như anh muốn
Chớ vĩnh vờ cao thượng
Em đâu cần anh thương

Em đâu cần anh thương
Mặc lòng em nỗi sóng
Anh đi, và anh đi...
Tình hơn sông biển rộng

Ngày nào ta dệt mộng
Ngày nào ta đắm say
Giờ anh cánh chim bay
Làm mây trôi tám hướng

Hãy làm điều anh muốn
Hãy bế xốc em ra
Kỷ niệm của đôi ta
Em một mình cất giữ

Em sống trong quá khứ
Đâu hết rồi vô tư
Niềm đau hoài ấp ủ
Thơ ngây bạc mái đầu

4-12-2007
Trường Phi Bảo 09.12.2007 10:59:53 (permalink)
0
Dự cảm tình yêu
Trường Phi Bảo


Thật khó mà có thể nói về nhau
Tôi chỉ biết gọi anh là "định mệnh"
Chuyện tình cờ phút bất ngờ gặp gỡ
Mãi về sau rồi cũng chỉ giấc mơ

Cho phép tôi đem anh giấu vào thơ
Tôi muốn sống lại bao ngày tháng cũ
Giá trái tim ngàn năm say giấc ngủ
Yêu dấu xưa quên lãng tự bao giờ

Tôi khép mình trong ngưỡng cửa dại khờ
Thật khổ sở nếu mà không nghĩ đến
Nỗi nhớ nhung như con thuyền lạc bến
Mà anh thì ở phía rộng mông mênh

Đành chia tay với dĩ vãng không tên
Lau dòng lệ vẫn say men quá khứ
Thật u buồn biết lòng đang níu giữ
Một tình yêu ảm đạm xám chân mây

Trong tình yêu toàn dự cảm không may
Hiện tại đó là chuỗi ngày nghịch lý
Còn tương lai thiết tha gì tôi nghĩ
Ôi, ái tình muôn thủa vẫn hoài nghi!

8-12-2007
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 33 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9