Tôi -
Người phụ nữ hát trong thơ
Trường Phi Bảo
Khi nói về tình yêu,
tôi đã hát
bằng tất cả trái tim người phụ nữ
Tình yêu đằm thắm như nét chữ
Nghiêng nghiêng trên trên trang giấy trắng tinh
Tôi thầm lặng một mình
Hát về mấy mối tình rêu phong cũ kỷ
Chiếc áo mọi nhà thơ vẫn thường mặc bé tí
Nay!
chợt lớn lao vô cùng
Tôi tôn thờ thủy chung
Như tín đồ, tôi hết lòng tín ngưỡng
Tình yêu mang nhiều âm hưởng
Thật lạ lùng, khó diễn đạt...làm sao(?)
Tôi hát ru tình yêu
ngủ giấc chiêm bao
Tôi hát bằng nỗi nhớ
Xanh xao, đêm vàng vọt
Tôi hát với chờ mong thánh thót
Giọt lệ nồng làm dịu ngọt vành môi
Tình yêu là xúc cảm muôn đời
Khi hát về một người nào đó
Buồn cái buồn của những người phụ nữ đồng giới ngộ
Sống đa đoan, trăn trở rất đời thường
Tôi sẽ chia từng nhúm yêu thương
Một bàn tay có ngón dài, ngòn ngắn
Một phần khuyết trong một phần lành lặn
Một trái tim thì khó thể chia đôi
Tôi hát cho chị em tôi
Từ thời xưa, qua thời nay,
...từ riêng, chung muôn thuở!
(Đã khéo chuộng chồng, lại giỏi nuôi con)
Khờ khạo, cả tin, nghĩa đảm, sắt son
Yeu6 bán sống, bán chết, vẫn còn...
hẹn kiếp sau tương ngộ
Tôi hát vơi đau khổ
Vơi cơn bất hạnh, vơi nguồn giông tố
Về sự hy sinh ít khi nào được nhớ
Cả cuộc đời cặm cụi như con thoi
Tôi hát tôn vinh mọi phẩm hạnh trên đời
Góc bếp tình yêu,
mái nhà số phận
Chị em tôi gắn liền đời lận đận
Vẫn khao khát tìm hoài bờ bến bình yên
19-12-2007