Ta và Hắn
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 33 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 20.04.2008 23:01:46 (permalink)
0
 
Nguyện
Trường Phi Bảo
(Viết cho người đã xa tít đời tôi)
 
Anh yêu ơi,
nguyện như chim liền cánh
Anh yêu ơi,
nguyện như cây liền cành
Anh yêu ơi,
nguyện bên nhau say đắm
Lời tình nào đồng vọng suốt trăm năm
 
Em yêu anh,
em yêu...,
yêu nhiều lắm(!)
Nguyện bạc đầu
nguyện nống ấm chung tay
Buồn và vui
nguyện chia sớt tháng ngày
Em yêu anh hơn sông dài, biển rộng.
 
Em tin anh,
em tin mình đang sống
Trong "Tình Yêu"!
Trong "Hạnh Phúc"!
Trong "Nụ Cười"!
Sao anh chưa nói lời yêu em trọn đời
Cho em tin "giấc mơ" này
- Sự Thật!
 
(18/5/2007)

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 23:06:01 bởi Trường Phi Bảo >
Trường Phi Bảo 30.04.2008 14:44:37 (permalink)
0
Gởi chàng thi sĩ...
Trường Phi Bảo
 
Hỡi chàng thi sĩ dưới ánh trăng kia ơi!
Hãy giúp em nhặt nỗi buồn rơi từ khung cửa sổ
Sẽ có một vần thơ,
về nỗi buồn khi không còn người nhớ.
 
Em đã chờ đợi từ muôn năm vạn thuở
Một hình hài hẹn ước biết bao lần
Một tình yêu chỉ đem cho mà không nhận
Nên nỗi buồn cứ thế lại nẩy sinh
 
Hỡi chàng thi sĩ đứng lặng lẽ riêng mình
Tình yêu như tấm áo tàng hình kỳ diệu
Sẽ có một bài thơ thật khó hiểu
Giữa chàng và cô bé ngồi bên song
 
Ánh trăng vàng chợt khuyết nửa - vành cong
Hai ta đều cô độc
Bầu trời như sắp khóc
Giọt mưa nào rụng xuống môi em.
 
Dường như chàng thi sĩ đã ở đó suốt đêm
Nỗi buồn nặng trĩu không cách gì nhấc lên nổi
Khung cửa sổ khép lại
chàng quay đi bối rối
Xác pháo nào dẫn lối bước em xa.
 
Cứ hằng đêm chàng thi sĩ nọ ghé qua
Sao khung cửa vẫn vô tình khép chặt
Mọi hy vọng chợt loé lên rồi tắt
Thương nỗi buồn
chàng ôm
héo hắt một vòng tay.
 
30/4/2008
Trường Phi Bảo 01.05.2008 00:46:53 (permalink)
0
Cho Ngày Hôm Qua
Trường Phi Bảo
 
Em không xứng làm nữ sĩ đâu anh
Những người đàn bà có chiếc đầu thông thái
Những người đàn bà ngây ngô, cổ quái
Rất tuyệt vời khi triết lý "tình yêu"
 
Nếu không là em thì đỡ khổ biết bao nhiêu
Em đâu xứng được tôn vinh như thế
Em kém thông minh,
em rất vụng về
Em bất cẩn sẩy tay
làm vỡ đôi hạnh phúc
 
Em sống trần tục
nên đa cảm trong mọi lúc
Mơ mộng trên mây
và nhớ thương gởi gió
Em yêu tất cả mọi thứ, kể cả thứ em không có
Chính anh! vâng, chính anh!
 
Đâu có gì to tát,
đâu cần thiết phải quan tâm
Ấy vậy mà anh chính thực lẽ sống
Khi anh xa, em trở nên lạc lõng
Em khờ khạo,
và em rất tầm thường
 
Trút cạn nỗi niềm qua trang giấy tơ vương
Em viết đó, nhưng không là nữ sĩ
Chỉ phút yếu lòng mới thấy mình vô lý
Sao sống mãi với một ngày
vô vị đã qua đi.
 
30/4/2008
Trường Phi Bảo 05.05.2008 20:08:17 (permalink)
0
Niềm đau chôn giấu
Trường Phi Bảo

 
Chẳng thể nào mình đến được mai sau
Ngay cả lúc mình cần nhau anh ạ!
Định mệnh khắt khe buộc tình em xa lạ
Đau thật là đau mà không biết nói câu gì?

 
Vờ bình thản và nhẹ nhàng ra đi
Như người khách hết hạn kỳ ở trọ
Đừng níu kéo, khi lòng ta hiểu rõ
Xa rời rồi...
căn phòng nhỏ...
trong trái tim anh...

 
Xa rời rồi những tháng năm xanh
Xa tuổi thanh xuân, chòng chành hạnh phúc
Em biết phải tìm nơi đâu cho nỗi buồn tá túc
Biết phải tới nơi nào cho khuất hẳn mặt nhau

 
Em biết phải làm sao
Xa anh, để mà không còn thói quen dựa dẫm
Niềm vui thôi gởi gắm
Chẳng thể nào cay đắng sẽ khác hơn

 
Em trở về với ốc đảo cô đơn
Thôi đừng tiễn em qua miền cỏ úa
Xin thứ lỗi cho nhau lần nữa
Anh - kẻ đã có vợ rồi...

 
5/5/2008
 

 
Trường Phi Bảo 09.05.2008 18:07:23 (permalink)
0
Anh chán em rồi, cũng phải thôi
Trường Phi Bảo
Tặng: NVT
 
Anh chán em rồi, cũng phải thôi
Vì em thơ thẩn suốt ngày trời
Đắm say trong những tuồng ảo mộng
Quên mất anh chờ buổi sớm mai.
 
Anh chán em rồi, em biết ngay
Ánh mắt lạ xa đến ngần này
Vòng tay lơi lõng không ôm xiết
(Em yêu thơ nhiều, chớ yêu ai)
 
Anh giận nên nói thế thế phải không?
Anh ghen, em thấy xót xa lòng
Anh buồn quá đổi, vui thiêu thiếu
Anh chán em rồi, em viễn vông
 
Em biết lấy gì để chứng minh
Rằng em yêu anh cũng thiệt tình
Thôi đừng trách móc vần thơ vụng
Sao chẳng dành nhau chút niềm tin
 
Anh chán em rồi, anh cứ đi
Hồn vắng, xác còn ở ít chi
Đã không giữ được tình thương mến
Càng níu, càng đau, chớ ít gì
 
Anh chán em rồi, cũng phải thôi
Vì em thơ thẩn suốt ngày trời
Biết đâu từng phút giây thơ thẩn
Em nhớ anh nhiều lắm anh ơi!
 
9/5/2008
 
Trường Phi Bảo 19.05.2008 22:58:29 (permalink)
0
Người đàn bà của thời con gái đã xa
Trường Phi Bảo
(vĩnh biệt N.T)

 
Người đàn bà ấy vĩnh viễn ra đi
Không còn khổ đau
không còn nước mắt
Tình yêu trong lòng chị dập tắt
Những áng văn chương lay lắt nửa thời xuân

 
Người đàn bà vĩnh viễn
đoạn tuyệt với cõi trần
Chị không còn đặt tên cho những nỗi buồn riêng rẽ
Trước chị...
tôi thấy mình nhỏ bé
Mang tiếng hồng nhan để khổ lụy nhiều người

 
Tôi yêu quý chị, người đàn bà tuyệt vời
Tôi ngưỡng mộ chị qua từng con chữ
Cảm thấy thẹn vô cùng trước một bậc tài nữ
Chị đi rồi, nuối tiếc một cành hoa

 
Người đàn bà của thời con gái đã xa
Giờ thanh thản chưa? thôi đừng vương vấn!
Đời có bao nhiêu mà ôm hoài khổ hận
Đốt nén nhang lòng tỏ cạn niềm đau

 
Người đàn bà cỡi hạc trắng bay cao
Trong giấc mơ chị đang cười hạnh phúc
Chỉ tội thơ chị đứng giữa dòng trong đục
Lẻ loi nhìn nhân thế buổi ngà say.

 
19/5/2008

Trường Phi Bảo 05.06.2008 21:39:18 (permalink)
0
Trong mơ em đã khóc
Trường Phi Bảo
Tặng: TK
 
Trong mơ em đã khóc
Ngỡ là anh đổi thay
Em níu vội cánh tay
Em gọi tên anh mãi

 
Sao anh không ngoảnh lại
Sao anh không nhìn em
Mắt em đỏ vì ghen
Môi em buồn tím tái

 
Trong mơ em thấy ai
Cùng anh vui sánh bước
Anh đã quên em rồi
Làm sao em hiểu được

 
Tình chia hai dòng nứơc
Đường ngăn hai lối đi
Còn bao lời thệ ước
Giật mình lệ đẫm mi

 
Sáng ra thấy cây si
Anh trồng ngay đầu ngõ
Biết anh chờ em đó
Mình chung tay hẹn hò.

 
5-6-2008
Trường Phi Bảo 06.06.2008 23:19:59 (permalink)
0
Điệu Lý Buồn
Trường Phi Bảo
 
Điệu lý buồn, điệu lý ru em
Thôi đừng cố giữ chi thời con gái
Mộng mơ xưa đã xa rồi xa mãi
Nỗi buồn nào năm tháng cũng phôi phai
 
Điệu lý buồn, anh thương nhớ ai
Bài thơ cũ chợt hoá thành câu hát
"Con sáo sang sông, con sáo sổ lồng"
Em lấy chồng mỗi đứa mỗi nơi
 
Tiễn em qua cầu, điệu lý à ơi
Mấy mùa trăng anh đợi
Mấy mùa trăng em chờ
Tình ngăn đôi bờ không chuyến đò giang
 
Điệu lý buồn, điệu lý sang ngang
Hoa bần rơi trắng dòng sông mẹ
Em thương nhớ quê, em sầu cô lẻ
Đất lạ xứ người lệ ứa hồn đau
 
Điệu lý buồn, điệu lý xa nhau
Như lửa xa rơm biết bao giờ mới bén
Mình không duyên nợ, kể chi thề hẹn
Kiếp này chửa vẹn, mơ gì kiếp sau.
 
6/6/2008 
 
Trường Phi Bảo 10.06.2008 20:12:40 (permalink)
0
Bến Vắng
Trường Phi Bảo


"Chín trăng" bến vắng không người đợi
"Mười thu" chốn cũ chẳng ai chờ
Niềm riêng chôn chặt trong lòng nhớ
Lỡ chuyến đò tình khách ngẩn ngơ.

Đã từng ngang dọc miền sông nước
Đắm cả hồn thơ lẫn trăng say
Ngày về duyên lỡ đâu lường trước
Đường chia hai lối mộng thương hoài

Anh đứng bên sông mãi gọi đò
Bên này sông vẳng giọng hò đau
Cứ ngỡ suốt đời không gặp gỡ
Cố nhân ngùi trông phút nghẹn ngào.

Đây gối uyên ương chờ dệt mộng
Nến hồng nhỏ lệ khóc trăm năm
Bên chồng chiếc bóng âm thầm quá
Tình xa nên giấc cũng thăng trầm

10/6/2008
Trường Phi Bảo 15.06.2008 09:56:25 (permalink)
0
Anh Không Người Bạc Bẽo
Trường Phi Bảo
Tặng: TK

Có phải đâu anh người bạc bẽo
Em nhủ với lòng anh dễ yêu
À, có đôi khi anh lỗi hẹn
Càng đợi thì càng thương nhớ nhiều

Em biết anh không người bạc bẽo
Nên chờ một chút cũng chả sao
Càng chờ lại càng thêm hạnh phúc
Sao nghe trong ruột cứ cồn cào

Em tin anh chẳng người bạc bẽo
Xin anh đừng có dối gian chi
Dối gian sẽ làm tình ly biệt
Sẽ buồn héo hắt mộng hồn si

Vái trời mong anh đừng bạc bẽo
Đừng gieo lòng em chút khổ sầu
Em sợ nhỡ anh người bạc bẽo
Duyên lỡ làng thương chuyện trầu cau .

15/6/2008

Trường Phi Bảo 23.06.2008 22:28:12 (permalink)
0
Tình thơ không tuổi
Trường Phi Bảo

Thơ tình không có tuổi
Tình yêu cũng thế thôi
Có gì đâu mà dỗi
Có chi đâu mà hờn

Đằm thắm những vấn vương
Và nồng nàn đến vậy
Đọc vần thơ chan chứa
Tim vẫn hoài đắm say

Chợt thấy mình thơ ngây
Như lần đầu hò hẹn
Tình yêu thật thánh thiện
Trong nụ cười hồn nhiên

Thơ người viết cho ai
Tâm hồn em trẻ lại
Thơ người gởi tặng ai
Cho lòng em yêu mãi

Chợt thấy mình khờ dại
Như lần đầu biết hôn
Nỗi nhớ cứ bồn chồn
Và đợi chờ không ngớt

Cảm ơn người chia sớt
Bao vui buồn trong em
Nguồn hy vọng đêm đêm
Nguồn ủi an duy nhất

Dẫu năm tháng cùng cực
Dẫu đời lắm thương đau
Nhờ có thơ đùm bọc
Cuộc sống thêm ngọt ngào.

23/6/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2008 22:30:31 bởi Trường Phi Bảo >
Trường Phi Bảo 29.06.2008 19:06:52 (permalink)
0
Đã ba hôm không gặp
Trường Phi Bảo
Tặng: TK
 
Đã ba hôm không gặp
Thèm giọng nói người cười
Ngọt ngào câu quan họ
Hay điệu chèo Bắc ơi!
 
Em mơ về Hà Nội
Nơi đã dưỡng nuôi người
"Quê hương" là tiếng gọi
Nồng nàn đặt trên môi
 
Đã ba hôm không gặp
Người có vui, có buồn
Nếu một đời không gặp
Người còn nhớ, còn thương
 
Hà Nội ở trong tim
Như chính tên người đó
Em ở tận Sài Gòn
Nhớ người, đêm mắt đỏ
 
Đã ba hôm không gặp
Em buồn gấp vạn lần
Nếu cả tuần không gặp
Môi hồng phai sắc xuân
 
Em ngồi trông điện thoại
Em đợi một dòng mail
Chờ tin nhắn yahoo
Sao người quên không gởi
 
Đã ba hôm chờ đợi
Có hiểu chăng tình em
Yêu một người Hà Nội
Duyên nhau xin gắng tìm.
 
29/6/2008
 
 
 
 
 
 
Trường Phi Bảo 08.07.2008 23:26:17 (permalink)
0
Anh (7)
Trường Phi Bảo

Sao anh chẳng nhìn em
Dù chỉ trong thoáng chốc
Khi em sắp bật khóc
Vì một ai bỏ đi

Sao anh chẳng nói gì
Dẫu nửa lời an ủi
Khi em chịu hắt hủi
Vì một ai thay lòng

Anh xưa giống như sông
Vẫn chảy xuôi lặng lẽ
Anh xưa luôn lắng nghe
Mọi điều em thỏ thẻ

Anh gần như thế đó
Sao giờ chợt xa xăm
Lúc nào cũng âm thầm
Bên đời em che chở

Khi em mang lầm lỡ
Vì một ai đổi thay
Sao anh chẳng dùng tay
Chậm lệ hờn rưng mắt

Khi họ bỏ đi mất
Vết thương lòng quên khâu
Anh lại đứng gục đầu
Mặc mình em cay đắng

Sao anh chẳng lo lắng
Chẳng lựa lời bảo, khuyên
Em lỡ nợ, lỡ duyên
Anh còn thương em nữa...?

Chuyện trở thành chuyện xưa
Nghĩ giờ anh có lý
Đau tận cùng xương tuỷ
Mới biết mình cần nhau

Anh cao thượng biết bao
Lại yêu em chân thật
Anh không hề đường mật
Anh nào dối lừa em

Tại trái tim yếu mềm
Dại tin lời ma quỷ
Anh muôn vàn yêu quý
Mãi mãi mối tình si.

8/7/2008
Trường Phi Bảo 27.07.2008 21:47:11 (permalink)
0
Vĩnh Viễn
Trường Phi Bảo

Em lưu lạc từ trăm năm tình ái
Nay hiện về tìm lại phút mơ hoang
Chúa mở ra muôn cánh cổng địa đàng
Cho đôi lứa yêu nhau cùng say đắm

Hãy nhốt em vào tim anh đằm thắm
Buộc ân tình, gởi gắm nỗi nhớ thương
Em thần thoại thành cổ tích đời thường
Sau giông tố, sau lầm đường lạc lối

Giờ về đây mang thân tâm sám hối
Với người tình từng phụ bạc ngày xưa
Mượn bờ vai trút cạn lệ dư thừa
Mượn vòng tay gói mộng chưa tròn giấc

Anh nhân từ, anh vẫn hiền như đất
Vẫn rộng lòng, vẫn chơn chất chờ nhau
(Để cứu chuộc loài người bớt khổ đau
Chúa phải chịu trầm mình trên thập giá)

Em tìm thấy những dấu đinh cao cả
Tự kiếp nào nhoi nhói tấm thân anh
Vì yêu em - nên gương vỡ hoá lành
Vì yêu em - anh thành ra bạc phước

Giá thời gian có thể quay trở ngược
Đóng đinh em vào vĩnh cữu niềm tin
Sợi nhớ, sợi thương cột chặt đôi mình
Vĩnh viễn muôn đời. Vâng vĩnh viễn nhé anh!

27/7/2008
Trường Phi Bảo 28.07.2008 14:04:32 (permalink)
0
Bài thơ tình dở nhất
Trường Phi Bảo



Em gọi đó bài thơ tình dở nhất
Viết cho người mình chưa một lần yêu
Bao cảm mến chẳng tha thiết chi nhiều
Đừng cả tin trước mọi điều hứa hẹn

Kẻ đến sau tình yêu thường không vẹn
Hãy thứ tha cho giây phút lỡ lầm
Câu thơ buồn cay đắng chuyện trăm năm
Anh không trách, nhưng mà lòng em trách

Trái tim em đã không còn trong sạch
Bóng người xưa làm tan nát hồn thơ
Luôn hiện về ám ảnh cả trong mơ
Tuyệt vọng thế? sao vẫn chờ, vẫn đợi!

Tên người đó em mỗi ngày thầm gọi
Nỗi nhớ nào có tội lỗi gì đâu
Bài thơ tình không suông nổi một câu
Lạc vần điệu, thiếu ngọt ngào tình ý

Em còn yêu, vẫn còn yêu người ấy
Nên ngại ngùng khi em được anh yêu
Tình yêu anh dành cho em quá nhiều
Bài thơ tình lại thêm lần mắc tội.

28/7/2008
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 33 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9