Ta và Hắn
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 33 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 05.08.2008 23:18:24 (permalink)
0
Tương Tư
Trường Phi Bảo
(Viết cho một kỷ niệm học trò)

Khi người dưng tập làm thơ
Chắc là thầm yêu ai đó
Bỗng lòng ta chợt bỡ ngỡ
Khi người dưng sắp hẹn hò

Tan trường hai đứa về chung
Con đường gần giờ xa quá
Gã bạn thân thành xa lạ
Chân bước mà nhịp tim run

Người dưng học đòi nhớ nhung
Trách chi lòng ta bối rối
Thơ người, ta đọc hờn dỗi
Nhớ ai? nhớ lắm vậy trời!

Trái tim ta đâu gọi mời
Sao người ngang nhiên gõ cửa
Ta yêu thơ người chan chứa
Yêu mình sớm nắng chiều mưa

Thôi đừng sớm đón, chiều đưa
Người dưng mặc người dưng nhé
Ta vẫn thèm như đứa trẻ
Âm thầm lặng lẽ vô tư

Người dưng biết giận nữa ư?
À không, còn ghen nữa chứ,
Thơ người buồn muốn tự tử
Đọc rồi dễ ghét. Tương tư!


5/8/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 16:57:45 bởi Trường Phi Bảo >
Trường Phi Bảo 09.08.2008 21:00:49 (permalink)
0
Hãy đóng đinh tôi
Trường Phi Bảo
Tặng: LKHN

Người đóng đinh đời mình vào hai chữ "Hôn Nhân"
Hạnh phúc hay bất hạnh?
Niềm vui hay khổ đau?
Tôi nghe chua cay,
lệ rưng mắt nghẹn ngào
Thèm một bờ vai tựa vào cho đỡ nhớ!

Tôi vẫn hoài ôm lầm lỡ
Cuộc tình nào cũng dang dở, chia phôi
Người bước chân đi, nhẹ lòng...
hoa pháo đỏ ven trời
Tôi thật tâm chúc duyên người trọn vẹn

Chỉ trong giấc mơ mới về chung lối hẹn
Suốt cuộc đời quen quạnh quẽ, cô đơn
Biết người phương ấy có đẹp mộng uyên ương
Thèm vòng tay ấp ôm đêm trống vắng

Người đóng đinh "Tự Do" vào quyền được "Im Lặng"
Tôi khát nụ hôn đầu sâu lắng, mắt ai nhìn
Nhà thơ nào ví tình yêu như chiếc áo tàng hình
Nên tôi vẫn nuôi giữ hoài "Kỷ Niệm"

Tôi khao khát kiếm tìm
Thèm người thắp riêng cho mình ngọn lửa
Sưởi lòng tôi chan chứa
Đóng nỗi buồn treo lên vách tường câm

Lẻ loi bóng trăm năm
Sao người còn hứa yêu tôi mãi mãi
Tôi lặng tiếng, im hơi
tôi chắc mình khờ dại
Hãy đóng đinh tôi vào mãi mãi tim người!

9/8/2008

Trường Phi Bảo 20.08.2008 00:40:58 (permalink)
0
Viết cho anh... cho ngày tháng cũ...
Trường Phi Bảo


Rồi cũng có những giây phút thật lòng
Khi anh đi, và bàn tay thôi níu
Khi bước chân em quay về thất thỉu
Giữa đường, còn mắc nợ cơn mưa.

Đâu niềm vui?
sao chỉ nỗi buồn thừa!
Đâu nụ cười?
sao đong đầy nước mắt!
Lời nào làm tổn thương,
lời đó chân thật nhất
Cảm ơn anh không nỡ dối gạt nhau.

Đau một lần mới thấm thía lần sau
Tình yêu không phải trò đùa giỡn
Trái tim đừng dại dột van lơn
Về thôi với lòng đầy thương tích

"Giận hờn" chỉ trò chơi con nít
Trong tay em, vuột mất linh hồn anh
Hết thật rồi -
Khoảng cách, lẫn chia ranh
Đâu ngày tháng mơ duyên lành, mộng đẹp.

Em khai tử mối tình
Tưởng tượng ngưòi đã chết
Quên!
Kỷ niệm nhiều quá làm sao em giấu hết
Nhớ!
ờ thì chỉ nhớ mỗi anh!

19/8/2008



Trường Phi Bảo 23.08.2008 13:05:59 (permalink)
0
Thành phố ảo
Trường Phi Bảo
 
Có những chiều tôi về ngang thành phố
Vắng hoàng hôn, thiếu cả ánh trăng soi
Ở nơi đây hun hút dấu mặt trời
Nhiều khuôn mặt lướt qua đời thật vội
 
Khoảng cách chỉ câu chữ thay lời nói
Có những người toan tính chuyện yêu đương
Hay vu vơ như khách lạ qua đường
Hờ hững lắm cũng giả đò say đắm
 
Ưa hẹn thề dẫu chưa lần gởi gắm
Tôi chắc rằng nỗi nhớ cũng lại thừa
Vô duyên tệ, lầm tưởng bóng người xưa
Anh một bận toàn lọc lừa, gian dối
 
Có những người chưa gặp đã bối rối...
Đêm càng khuya thì nhịp sống càng đông
Ở nơi đây một phiên chợ giữa đồng
Trai vắng vợ, gái tìm chồng - thao thức!
 
Tôi trở về với cô đơn thường trực
Cuối con đường tâm sự hóa thành cây
Bao vui buồn, hờn giận gởi chốn này
Cả trái tim người tôi yêu thuở trước
 
Và ánh mắt hình dung mà thấy được
Và nụ cười trong tâm tưởng hiền hòa
Thành phố ơi, mãi mãi chẳng lạ xa
Vẫn cuộc vui, vẫn trò đùa số phận
 
Đừng trách nữa tình yêu đâu đủ giận
Đừng hờn chi, đừng tủi phận nhé mình
Với ngần ấy người vô bóng, vô hình
Chỉ thiếu anh...
mọi thứ đều vô nghĩa!
 
22/8/2008
Trường Phi Bảo 27.08.2008 23:51:24 (permalink)
0
Chỉ một tôi ngồi tự chúc tôi
Trường Phi Bảo
 
Đành thôi chỉ một tôi ngồi
Chúc mừng tôi một vài lời dễ thương
Không hoa thắm với bạn đường
Tiệc không trà bánh, chuyện thường mỗi năm
 
Nhanh thật! mình giờ hai nhăm
Vẫn mơ lứa tuổi trăng rằm hôm xưa
Niềm vui thiếu, nỗi buồn thừa
Tuổi càng chồng tuổi giận chưa hở mình?
 
Vẫn yêu như đứa thất tình
Và yêu hơn nữa thơ mình... mình si
Tháng năm ngoảnh lại được gì
Thân nơi phố thị hồn thì thôn quê
 
Đành thôi nửa tình, nửa mê
Thực tại tôi vẫn bộn bề áo cơm
Cảm ơn đời, xin cảm ơn
...Cha mẹ và cả cội nguồn cưu mang
 
Nỗi buồn xin lật sang trang
Cười lên chớ, kẻo lệ tràn...biết không?
Tự tay thắp ngọn nến hồng
Tôi ngồi chúc tụng mùa đông riêng mình.
 
27/8/2008
 
Trường Phi Bảo 07.09.2008 13:03:05 (permalink)
0
Đôi mắt người tình
Trường Phi Bảo


Đôi mắt ấy đã thuộc về ngày xưa
Sao chiều nay bất chợt người qua phố
Kỷ niệm nhắc khéo em về thời bỡ ngỡ
Hai mái đầu che chung một chiếc ô

Giờ tìm đâu lại ngày tháng trong mơ
Vẫn cơn mưa của buổi chiều hò hẹn
Bàn tay ai vuốt tóc thề, len lén
Hôn môi hồng, và dịu ngọt lời thương

Em đội mưa, chết lặng giữa phố phường
Đôi mắt ấy đã thuộc về dĩ vãng
Giây phút đó sau ánh nhìn lơ đãng
Người quay lưng, phủi bỏ hết nồng nàn

Cuộc đời hẹp mà lối rộng thênh thang
Mãi đuổi nhau cuối con đường đơn chiếc
Đôi mắt ấy giờ không còn tha thiết
Sâu thẳm tâm hồn chút nuối tiếc trao nhau

Tháng năm xa chờ đợi nhạt cả màu
Vẫn lẻ bóng bên đời nhau phiền muộn
Và tình yêu chỉ còn trong ảo tưởng
Là đôi mắt người tình một thuở tơ vương

5/9/2008
Trường Phi Bảo 12.09.2008 22:17:59 (permalink)
0
Telephone buồn!
Trường Phi Bảo


Một dòng tên chứa mười hai mẫu tự
Mười con số đeo đẳng bóng hình ai
Telephone...buồn, lặng tiếng thở dài
Không...không thể gọi cho người tình chết

090_477_54...trời ơi sao ngốc nghếch
Thương nhớ gì một kẻ phụ lòng em
Đã xa rồi ngày tháng cũ êm đềm
Quên hết nhé những mộng tình thao thức

Người chỉ là ảo ảnh nào có thật
Trái tim ơi ngủ yên giấc ...muộn phiền
Người chỉ là sương khói thoảng qua miền
Cô đơn lắm, nỗi niềm riêng ...sâu kín

Không thể gọi ...nén lòng mình ...câm nín
Không thể ngồi ...ươm hy vọng ...chờ mong
Một dòng tên như bản án chất chồng
Mười con số đoạ đày trong khổ luỵ

Biết còn yêu hồn trải nhiều thi vị
Biết còn yêu, còn uỷ mị, dại khờ
Giá giết chết được người ở trong mơ
Muôn kiếp nữa chẳng bao giờ khóc hận

12/9/2008
Trường Phi Bảo 31.10.2008 22:45:29 (permalink)
0
Chuyện ngày thơ
Trường Phi Bảo
 
Có cô bé lần đầu
Chân bước ngang cầu khỉ
Dáng ngập ngừng, run rẫy
Cậu bé cười nhe răng
 
Cô bé cứ dùng dằng
Khi chìa tay ai nắm
Thẹn thùng chi cho lắm
Cậu bé cười giả nai
 
Áo trắng về thăm quê
Chưa quen mùi rạ mới
Áo nâu cỡi trâu tới
Mình cùng bày trò chơi
 
Đây cánh cò, dòng sông
Kia cánh đồng tuổi nhỏ
Lung linh vầng trăng tỏ
Êm ả một điệu hò
 
Sáng mai trở lại phố
Xa quê rồi, xa anh
Cô bé khóc ngon lành
Cậu bé buồn dành dỗ
 
Đợi mùa thu thay lá
Cải vàng rồi đơm hoa
Mỏi mòn mong mùa hạ
Tình năm tháng nhạt nhòa

 
Bé quên cây cầu khỉ
Chẳng nhớ gì áo nâu
Tình thơ như củ ấu
Không cuối cũng không đầu
 
Em vui thay áo màu
Một chiều hoa pháo nổ
Anh lặng cười đau khổ
Tiễn em về bến nao.
 
31/10/2008
 
 
 
Trường Phi Bảo 03.11.2008 22:28:30 (permalink)
0
Hà Nội chiều mưa bão
Trường Phi Bảo


Hà Nội ơi thương quá chiều mưa bão
Giông gió mịt mùng bốn phía giăng giăng
Câu thơ chìm trong nỗi nhớ dùng dằng
Ngập nước mắt, đau thắt lòng, xót dạ

Đường ở Thủ Đô bây giờ xao xác quá
Đất hoá thành sông, phố mênh mông biển
Cái rét lùa về sầu nghiêng dáng mẹ
Chở che đàn con héo tấm thân gầy

Đã yêu Hà Nội từ lúc mới sanh đây
"Cảm" người Hà Nội qua từng hơi thở
Biết Hà Nội bao đêm rồi trăn trở
Mưa tối trời, anh giấc ngủ có yên

Muốn hát ru anh cho ấm áp một miền
Ngặt ngoài kia bao cảnh đời lầy lội
Hà Nội ơi...yêu...mà không thể tới
Xin gởi nắng Miền Nam chan chứa chút niềm mong

Mong gặp Hà Nội trong buổi sớm trời trong
Mong hạnh phúc lại long lanh mắt trẻ
Mong nụ cười nở hoài trên môi mẹ
Và mọi tấm lòng biết san sẻ cho nhau.

Hà Nội của anh, em thương nhớ dạt dào
Thiêng liêng lắm tình quê hương mời gọi
Chiều mưa bão nghe tim mình thêm nhói
Hà Nội ơi... ơi hỡi Hà Nội ơi!

3/11/2008
Trường Phi Bảo 09.11.2008 18:33:33 (permalink)
0

Người đàn bà bỏ chồng, bỏ con
Trường Phi Bảo
 
Người đàn bà bỏ chồng, bỏ con
Chiều nay,
bất chợt...lại quay về chốn cũ
cây đa già - bến đò xưa
quê nghèo lam lũ
Một quê hương
chia nửa cội nguồn
 
Người đàn bà từ chối yêu thương
Ra đi biền biệt sau dặm trường
cay đắng
Sợ cái nghèo, cái khổ, bám theo đuôi dai dẳng
Người đàn bà quẳng cả thủy chung
 
Tai tiếng thị phi như những vệt bùn
chị đã khóc,
khóc thật hay giả tạo
Hạnh phúc cũng giở trò ma giáo
Chị thù rồi bao cảnh sắc xa hoa
 
Người đàn bà vỡ lẽ nhận ra
Mình đang nép bên hiên căn nhà nhỏ
Gốc rạ, ổ rơm...thơm thơm gạo nếp
Khói lam chiều, thấp thoáng ảnh hình quen
 
(Căn nhà dĩ vãng
một đêm tối nhá nhem
Tiếng khóc trẻ thơ khát thèm sữa mẹ
Người đàn ông
ôm con, ầu ơ... dỗ nhẹ
Người đàn bà
vội vã vượt đường mưa)
 
Người đàn bà bỏ chồng, bỏ con
ngày xưa
Chịu không nổi bao cơ hàn, túng thiểu
Giờ bất chợt về lại
mang tình quê vá víu
Muộn màng rồi,
sau khoảnh khắc quay lưng
 
Người đàn bà dang dở
nửa chừng xuân
Mượn dòng nước rửa tấm thân lầm lỗi
Xưa nông nổi, và giờ thêm nông nỗi
Phận đàn bà buồn tựa lục bình trôi.
 
9/11/2008
Trường Phi Bảo 14.12.2008 11:47:40 (permalink)
0
Sao chẳng là anh
Trường Phi Bảo

Anh là chi hay chỉ bướm ong
Một thoáng yêu say đắm đóa hồng
Để rồi lạc bước khu vườn lạ
Quên mất tình em dưới mưa giông

Anh là chi hay chỉ là chim
Chim bay khắp chốn biết đâu tìm
Em ngồi ngơ ngẩn bên thềm đợi
Nghe sầu rối nhịp, lạnh buồng tim

Anh là chi hay chỉ khói sương
Em như cây chết lặng bên đường
Ai đem khói đốt lên trời mộng
Phủ mờ nhân ảnh buổi yêu đương

Anh là chi hay chỉ là thơ
Vần thơ dịu ngọt giữa mong chờ
Cho em xao xuyến từng con chữ
Ru hồn say ngủ ở trong mơ

Anh là chi? sao chẳng là anh?
Bóng râm che mát cuộc đời lành
Xin dìu nhau đến thiên tình sử
Tình dẫu một ngày cũng trăm năm

13/12/2008
Trần Mạnh Hùng 16.12.2008 11:19:43 (permalink)
0


Chúc mừng giáng sinh
 
Thân chúc Trường Phi Bảo một mùa Giáng Sinh tràn trề sức khoẻ, hạnh phúc
TMH
Trường Phi Bảo 25.12.2008 14:08:09 (permalink)
0
Nguyện ước đêm đông
Trường Phi Bảo
 
Trái tim Ta, Chúa Đông về gõ cửa
Con ước gì hỡi cô con gái ngoan
(Ta đắm chìm trong bóng tối mơ màng
Cần! cần lắm! một bờ vai nương tựa)
 
Không, không thể Chúa Đông không thể hứa
Con ước lại điều gì khác hay hơn
(Cõi lòng Ta sao băng giá, cô đơn?
Cần ai đó mang vòng tay sưởi ấm)
 
Chân đã sa vào hố sầu vực thẳm
Mơ chưa tàn, tình gẫy gánh chia phôi
Trên môi Ta giờ héo hắt nụ cười
Nhớ! rất nhớ! một người Ta rất nhớ!
 
Chuyện yêu đương khiến lòng thêm hoảng sợ
Xin Chúa Đông những giây phút bình yên
Mọi ngọt ngào, say đắm chỉ hão huyền
Sao vẫn ước được cùng ai chung mộng.
 
24/12/2008
Người lính 25.12.2008 14:42:30 (permalink)
0





Trích đoạn: Trường Phi Bảo


Trích đoạn: Người lính



Trích đoạn: Trường Phi Bảo

MỴ CHÂU
Trường Phi Bảo

Nàng trong tình ái mà nông nổi
Ngây thơ, khờ dại, cả tin người
Nếu vì yêu nhau mà có tội
Ngọc kia muôn thuở chẳng sáng soi

25/12/2008




Người lính
MỴ CHÂU


Tình riêng đẹp lắm Mỵ Châu ơi
Dâng trọn trái tim đỏ cho người
Tình yêu đã hóa thành ngọc trắng
Tắm mình Giếng Ngọc bổng rạng ngời...



Mị Châu (2)
Trường Phi Bảo

Tình yêu đâu che mờ mắt Thánh
Nên lưỡi gươm thiêng đoạt mệnh nàng
Phút cuối không kịp nhìn thấy mặt
Cha giết con rồi thật nghiệt oan

Mị Châu (3)
Trường Phi Bảo

Tấm áo lông thành vô tích sự
Dặm trường rong ruỗi bụi tương tư
Nàng như quân cờ sa thế trận
Mất nước, đau tình sầu thiên thu

25/12/2008


 
 
Người lính
MỴ CHÂU (2)
Một lòng tha thiết yêu chàng
Áo lông giết phụ mà nàng có hay?
Khi đã đến đoạn đầu đài
Lưỡi gươm..., rẽ nước…, hỡi ai thấu cùng!

Người lính 28.12.2008 09:38:10 (permalink)
0
 
 
 
 


 
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 33 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 490 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9