Em Trở Về Nguyên Thủy Để Yêu Anh
-Trường Phi Bảo-
Em trở về nguyên thủy để yêu anh
Lúc trái tim còn chưa bén mùi trần
Lúc mặt trời và mặt trăng ở gần
Kết tinh tú làm hoa đăng ngày cưới
Loài người sống chẳng có niềm tiếc nuối
Sống từng bầy và chọn từng đôi
Thiên nhiên xanh, tạo hóa tuyệt vời
Nuôi tụi mình trong lồng nôi khờ dại
Em trở về đi rong thời con gái
Có cái vàng óng ánh giữa ban mai
Có đồi hoa phủ kín mộng xuân dài
Em chẳng nghĩ đó là điều quý giá
Rất vô tư em trao anh tất cả
Anh ngất ngư hoang lạc giữa trời say
Nào đâu hiểu cây tình yêu đơm trái
Bởi nhớ thương em đi suốt chẳng dừng
Thời nguyên thủy lạ lẫm tiếng người dưng
Đôi trai gái nhớn lên thì tìm hiểu
Không nỗi buồn chỉ niềm vui...thiệt tiếu
Chẳng băng nhân cũng thành vợ thành chồng
Chẳng hứa hẹn gì cũng sống tới răng long.
Em yêu anh qua từng con dốc
Qua suối đèo, qua non nước phẳng phiu
Anh yêu em, vì em_chiếc xương sườn thứ bảy
Thượng đế chìu anh cho em xuống dỗ dành
Em sợ ngày gian dối sẽ hồi sinh
Anh ngoảnh mặt trước đời em bước vội
Nếu lời thương không làm anh quay lại
Em đành yêu trong nguyên thủy suốt đời
15-3-2005