Chiếc Bóng
-Trường Phi Bảo- (Giặc giã tung hoành lấn đế kinh*)
Ngỡ ngàng nàng tựa cửa xuân tình
Ai xướng ca dạ cổ " Từ phu tướng..."
Gươm báu theo chàng một thuở điêu linh
(Giặc tới nhà đàn bà cũng đánh*)
Tục ngữ ngàn xưa em biết tự lâu rồi
Gái có chồng cũng khoác áo lẽ loi
Chung thuỷ lắm mới hóa thành Tô Thị
Vững dạ chờ người đời còn dị nghị
Đứa con khờ năm tháng cứ hỏi cha
Thương chiếc bóng tảo tần hôm sớm
Em quặn lòng nhớ kẻ xa nhà
Chẳng đợi mưa ngâu làm sum họp tình ta
Chiếc bóng thay thế anh từ dạo ấy
Lời con trẻ vô tâm đến vậy
Vẫn cười đùa gọi bóng là cha
Vẳng trong đêm tiếng vó ngựa xa
Người ra đi cuối chân trời biền biệt
"Đường ong bứơm..." nghĩa tào thn thắm thiết
"Năm á canh mơ màng..." xin chớ vội bỏ nhau
Anh chửa về em thức đợi cùng sao
Em tình tự với bóng quen trên vách
Bao tủi phận, bao giận hờn, oán trách
Em nghẹn ngào trứơc chiếc bóng tình anh
(2005)