Hòn Vọng Phu
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 300 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 30.10.2005 01:51:09 (permalink)
0
Hòn Vọng Phu
-Trường Phi Bảo-

Nàng đứng đợi, biết bao đời
Mà phương xa vẫn bóng người bặt tăm
Chàng không lần về ghé thăm
Bồng con chờ tới lạnh căm khối hờn

Đá còn một trái tim son
Thủy chung nên hóa thành hòn vọng phu
Nàng đứng đợi hết thiên thu
Mắt sầu ráo lệ, nát nhừ tơ duyên

Nàng đứng ôm nỗi niềm riêng
Mối tình ai oán đảo điên đất trời
Nước non xa xót nghẹn lời
Nàng bao giờ mới buông rời tình yêu

Hay đâu có mỗi buổi chiều
Cỏ cây ru khúc nhớ nhiều tình lang
Một ngàn năm chuốc lỡ làng
Vọng phu nàng chớ đa đoan phận người

15-9-2005
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2006 20:56:32 bởi Trường Phi Bảo >
#1
    Trường Phi Bảo 30.10.2005 18:34:04 (permalink)
    0
    Lục Bát Buồn
    -Trường Phi Bảo-

    Lục bát là lục bát ơi
    Cho tôi ngớ ngẩn chơi vơi tất lòng
    Nhắn người tìm lá diêu bông
    Mai về nhận lấy hoài công một mình

    Lục bát là lục bát tình
    Trong tim tôi khắc bóng hình tôi yêu
    Câu thơ buốt lạnh sương chiều
    Tôi qua sông bỏ quạnh hiu cuối mùa

    Lục bát tôi viết ngày xưa
    Ngày yêu anh, ngày tôi chưa có chồng
    Giờ nghe chim sáo sổ lồng
    Người xa người có biết không đợi chờ

    Tôi đem câu lục vào mơ
    Để cho câu bát vu vơ nửa vời
    Dòng sông bên lỡ bên bồi
    Tình tôi tan tác một đời chưa rêu

    30-10-2005
    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 14:04:20 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Trường Phi Bảo 01.11.2005 00:13:25 (permalink)
      0
      Tình Ta
      Trường Phi Bảo

      Tình ta thôi đã cạn lời,
      Từ ngày binh lửa cháy trời quê hương.
      Người vì Nước phải lên đường,
      Tình ta da diết ai lường chia xa.
      Khói bom che lấp quê nhà,
      Xát xơ ruộng luá, vườn cà, rẫy dưa.
      Tình ta anh nhớ gì chưa ?
      Khi tàn chiến cuộc anh (hứa) về...cưới em!


      Mẹ già anh, em sẽ xem,
      Như là mẹ ruột của em bên nhà.
      Sớm thăm tối viếng gọi là...
      Cho tròn đạo hiếu vậy mà anh yêu!
      Bao năm mưa ít, nắng nhiều,
      Bao con trăng khuyết, bao chiều buồn tênh.
      Tình ta sao hóa rộng thênh,
      Vắng anh đời bỗng mông mênh nỗi buồn.
      Trái tim khao khát thèm thuồng,
      Gặp anh dù chỉ mơ mòng giấc đêm.
      Nhớ anh nỗi nhớ rất êm,
      Tình ta lại khắc, lại thêm đợi chờ.

      Thủy chung thế - có ai ngờ,
      Mẹ thương con gái cậy nhờ mối mai.
      Bảo rắng: Xuân ngắn đâu dài,
      Con gái luống tuổi tàn phai má hồng.
      Mẹ thương nên chọn tấm chồng,
      Ôm chi, ôm miết tơ lòng chẳng buông.
      Em van nài mẹ lệ tuôn,
      Nhưng mẹ nhất quyết nhận luôn cau trầu.
      Tình ta mấy độ dãi dầu,
      Để giờ tan vỡ mộng sầu trong em.

      Bóng hình anh, em sẽ đem
      Theo cùng áo cưới màu tim xuống mồ.
      Trông anh giờ biết trông mô,
      Thân lục bình mãi nhấp nhô giữa dòng.
      Nghĩ còn mẹ yếu, đắng lòng,
      Em đành bôi xóa ước mong riêng mình.
      Tình ta chẳng thể giữ gìn,
      Ngày tàn cuộc chiến chẳng nhìn thấy nhau.
      Quê nhà còn vết thương đau,
      Tình ta gác lại kiếp sau tương phùng.

      20-3-2004
      Bài thơ cảm động quá.
      Vào TV
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 13:54:14 bởi Viet duong nhan >
      #3
        tulipdenus 04.11.2005 06:42:31 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Trường Phi Bảo

        Lục Bát Buồn
        -Trường Phi Bảo-

        Lục bát là lục bát ơi
        Cho tôi ngớ ngẩn chơi vơi tất lòng
        Nhắn người tìm lá diêu bông
        Mai về nhận lấy hoài công một mình
        Lục bát là lục bát tình
        Trong tim tôi khắc bóng hình tôi yêu
        Câu thơ buốt lạnh sương chiều
        Tôi qua sông bỏ quạnh hiu cuối mùa
        Lục bát tôi viết ngày xưa
        Ngày yêu anh, ngày tôi chưa có chồng
        Giờ nghe chim sáo sổ lồng
        Người xa người có biết không đợi chờ

        Tôi đem câu lục vào mơ
        Để cho câu bát vu vơ nữa vời
        Dòng sông bên lỡ bên bồi
        Tình tôi tan tác một đời chưa rêu

        30-10-2005


        THƯƠNG CÂU LỤC BÁT

        Thương câu lục bát chơ vơ
        Ngọt ngào cũng chỉ vần thơ giãy bày

        Tôi ngồi nghe trận bão lòng
        Của người đã bước theo chồng đánh rơi
        Còn chi lục bát cho tôi
        Giờ dành cho kẻ chung đôi với người!

        Buồn thì cũng đã lỡ rồi
        Tiếc thì cũng đã riêng tôi với tình
        Nhớ thì cũng đã một mình
        Thương thì cũng đã... lục bình đổi sông...

        Chừ tôi ngồi viết tơ lòng
        Bằng câu lục bát đèo bồng ngày xưa
        Đất khô nào dám đợi mưa
        Mà mưa sao đủ, sao vừa đất khô?

        Ru kỉ niệm vào hư vô
        Cho xanh đẹp lối đang chờ người đi
        Tình đầu mấy kẻ được chi
        Thì xin em hãy vui, vì yêu tôi...
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 14:07:23 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Trường Phi Bảo 05.11.2005 02:12:15 (permalink)
          0
          Em chưa mặc áo cô dâu
          Trường Phi Bảo

          Em chưa mặc áo cô dâu
          Mà anh vội bước qua cầu đành sao
          Đau thương ta gởi trao nhau
          Chỉ còn ảo ảnh đằng sau cuộc tình

          Em chưa quên một bóng hình
          Khắc sâu tận đáy tim mình bấy lâu
          Sao anh chối bỏ mộng đầu
          Để rồi tan vỡ đôi câu hẹn thề

          Em chưa má cận môi kề
          Bên ai khác để lối về mình anh
          Nở nào anh lại xa xăm
          Bên ai khác để âm thầm mình em

          Em chưa lỗi nhịp tơ duyên
          Áo cô dâu vẫn dành riêng một người
          Nhưng giờ người ấy quên lới
          Sang sông bỏ lại một người đợi mong

          Em chưa pháo cưới rượu hồng
          Mà anh nên nghĩa vợ chồng cùng ai
          Tình đành theo gió mây bay
          Nhưng em mãi nhớ những ngày bên nhau

          Em chưa mặc áo cô dâu
          Chỉ mình anh bước qua cầu... chia xa...
          Mắt rươm rướm lệ nhạt nhòa
          Người đổi thay mặc tình ta bẽ bàng

          9-9-2005
          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 14:10:22 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Trường Phi Bảo 05.11.2005 02:18:56 (permalink)
            0
            Chào bạn thơ Tulipdenus, rất vui khi bạn ghé thăm vườn thơ của mình, hạt giống bạn mang lại gieo trồng thật đậm đà, mình tin cây văn nghệ sẽ đơm bông tro nu rồi thành cây hi hi
            #6
              tulipdenus 05.11.2005 06:57:55 (permalink)
              0
              Hi...mình đã đến là quen chân đến hoài đó nhé,
              #7
                Trường Phi Bảo 05.11.2005 15:50:01 (permalink)
                0


                Trích đoạn: tulipdenus

                Hi...mình đã đến là quen chân đến hoài đó nhé,

                hi hi, vậy thì vinh hạnh cho vườn thơ của mình quá, hiếm khi có tri kỷ cùng thưởng họa đối ẩm chứ, chúc bạn có những ngày vui!
                #8
                  Trường Phi Bảo 05.11.2005 15:53:14 (permalink)
                  0
                  Không Đề
                  -Trường Phi Bảo-

                  Thưa rằng: Người cũng qua sông
                  Cũng vui pháo đỏ rượu hồng như tôi
                  Yêu thương xưa hóa hận rồi
                  Thì đành trả lại nụ cười héo khô

                  Theo chồng tôi hết ước mơ
                  Tình là con nhện giăng tơ giữa trời
                  Bỏ quên cả tuổi thiếu thời
                  Trách gì sông cứ lở bồi trong nhau

                  Nào đâu dám hẹn kiếp sau
                  Sợ thêm dang dỡ lại đau lòng người
                  r
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 14:12:47 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    Trường Phi Bảo 07.11.2005 03:05:56 (permalink)
                    0
                    Cho tôi...
                    -Trường Phi Bảo-

                    Biết rằng anh sẽ khổ đau
                    Nếu hay tôi vẫn ước ao bóng hình
                    Còn giữ đơn phương riêng mình
                    Dù phôi pha nửa mảnh tình trong ai

                    Ngày xưa con tạo lắt lay
                    Xua người xa mãi tầm tay dại khờ
                    Tôi cố tìm trong đợi chờ
                    Cố níu lại chỉ mịt mờ khói sương

                    Dĩ vãng nồng đượm yêu thương
                    Tôi người say đắm vấn vương câu thề
                    Ngờ đâu đời cuốn đam mê
                    Hương tình theo gió vỗ về xa bay

                    Bỏ mặc tôi khóc canh dài
                    Trong khi người vẫn miệt mài xứ xa
                    Sống trong nhung gấm lụa là
                    Tôi nghe lòng thắt ruột rà quặn đau

                    Một hôm dưới bến trăng sao
                    Có con thuyền lạ đỗ vào chốn đây
                    Hỏi thăm mới biết nơi này
                    Là nơi đưa khách in đầy chia ly

                    Cảm thông lòng vắng lạ chi
                    Trái tim đa cảm anh đà yêu tôi
                    Giận người nên mới buông xuôi
                    Xuống thuyền bỏ bến tơi trôi giữa dòng

                    Giật mình mới biết sang sông
                    Má kề tay ấp bên chồng là anh.
                    Nếu hay tôi vẫn dỗ dành
                    Vẫn nuôi giấc mộng ngọt lành trong tim

                    Vẫn còn thương nhớ đêm đêm
                    Đời tôi chẳng khác gì chim lạc bầy
                    Xác thân tâm trí hao gầy
                    Mỗi khi nhận được tình đầy nơi anh

                    Làm sao hờ hững cho đành
                    Yêu thì không thể dạ thành bất an
                    Nếu hay tôi vẫn lang thang
                    Hồn tôi vất vưỡng buồn mang tháng ngày

                    Tình xưa còn thức đọa đày
                    Vô cảm tôi để hình hài tiêu sơ
                    Chồng yêu quá chẳng nghi ngờ
                    Lòng son tôi đã ai sờ ố hoen

                    Nhìn chồng yên giấc dưới đèn
                    Lệ rơi sám hối lời nghèn nghẹn đau
                    Vô tình gây một nhát dao
                    Vô hình vào trái tim khao khát tình

                    Hạnh phúc tôi sợ thình lình
                    Nếu anh hay được trăm nghìn nát tan
                    Dày vò-ghẻ lạnh-kêu than
                    Vết thương rỉ rả chứa chan oán hờn

                    Đêm nay chiếc áo đã sờn
                    Vải tình đã rách tôi rợn lòng vá khâu
                    Nhìn chồng ngủ giấc êm sâu
                    Mũi lòng tôi nối nhịp cầu thủy chung

                    Cho tôi một tiếng khoan dung
                    Cho tôi khúc nhạc đừng chùng phím dây
                    Cho tôi nước thánh dòng mây
                    Tưới lên gội rửa hồn đầy vết nhơ

                    Tôi nguyện làm một bài thơ
                    Rũ sạch tất cả mà thờ bóng anh
                    Làm cây thập tự tin lành
                    Con chiên ngoan đạo dưới thành SÊLEM

                    Đêm nay thút thít mấy đêm
                    Nhớ thương mấy bận, lịm tim mấy lần
                    Nhìn chồng yên giấc-tình gần
                    Cho tôi khắc khoải "nợ nần" của nhau

                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 14:24:19 bởi Viet duong nhan >
                    #10
                      Trường Phi Bảo 08.11.2005 02:40:11 (permalink)
                      0
                      Bài thơ cuối cùng
                      -Trường Phi Bảo-
                      Tặng:VQT

                      Cuối cùng anh cũng xa tôi
                      Cuối cùng anh cũng về vui gia đình
                      Thân tôi lăn lóc bù nhìn
                      Đường xa tôi lại một mình cô đơn

                      Tình nghĩa nữa khoảng trống trơn
                      Trong anh đã hết,chỉ tôi là còn
                      Hình anh đè nặng tim son
                      Bóng anh trãi rộng lối mòn tâm tôi

                      Cuối cùng anh bạc như vôi
                      Anh về với vợ tôi rồi ra sao?
                      Anh cho tôi vết thương đau
                      Anh dập tắt hết ngọt ngào tháng năm

                      Thực tế giọt lệ vòng quanh
                      Thực tế tôi chỉ âm thầm đơn phương
                      Yêu anh thực tế tủi hờn
                      Cuối cùng tôi vẫn đoạn trường sầu bi

                      Cuối cùng anh giũ áo đi
                      Hồn tôi chết ngắt theo mùa xuân phai
                      Phũ phàng đâu thiết ngày mai
                      Tôi giận tôi lắm trách lòng mãi thương!!!

                      Để rồi giữa ngã ba đường
                      Để tôi cay đắng- anh giờ có hay?
                      Anh cười trong hạnh phúc đầy
                      Tim còn dại dột khắc đầy tên anh

                      Cuối cùng anh cũng xa xăm
                      Cuối cùng tình vẫn lạc loài bơ vơ
                      Tàn thật sao? một giấc mơ
                      Nhớ anh tôi viết bài thơ cuối cùng

                      (11-4-2004)







                      #11
                        Trường Phi Bảo 11.11.2005 02:56:28 (permalink)
                        0
                        Không đề
                        -Trường Phi Baỏ-
                        Tặng DV

                        Người tặng tôi giấc mộng xanh
                        Trong mộng tôi thấy chân thành tình yêu
                        Người cho tôi cả nuông chìu
                        Mong ngày hai đứa dập dìu pháo bay

                        Nhưng ngoaì đời thực đắng cay
                        Người lãng tử, kẻ ngày mai theo chồng
                        Người theo tiếng gọi non sông
                        Tôi thời nặng hiếu pháo hồng vu quy

                        Giấc mộng, người hãy quên đi
                        Bên nhau ngày trước có gì khó quên
                        Buồn vui cũng một cái tên
                        Bao lần tôi khóc nức trên ngực người

                        Tôi hứa cho người cuộc đời
                        Nguyện dâng hiến hết cả thời thanh xuân
                        Ngờ đâu tỉnh giấc mộng gần
                        Đau lòng tôi đến muôn phần người đau

                        Trả người giấc mộng thuở nào
                        Cũng không dám hẹn kiếp sau mặn nồng
                        Người ơi chớ bận tất lòng
                        Nghe con sáo khóc trong lồng nỉ non

                        3-10-2005
                        r
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2006 11:23:53 bởi Viet duong nhan >
                        #12
                          Trường Phi Bảo 12.11.2005 00:00:17 (permalink)
                          0
                          Tình chung
                          -Trường Phi Bảo -

                          Anh về với cô ấy đi
                          Tối đèn rồi, anh về đi họ chờ
                          Mặc em ngồi với vần thơ
                          Mặc em thức trắng bơ vơ đêm trường

                          Đã đành xẽ nữa yêu thương
                          Thì đành chấp nhận con đường tình chung
                          Trời sanh chi phận má hồng
                          Đò một chuyến mà sang sông hai lần

                          Về đi anh chớ bâng khuâng
                          Gió vô tâm thổi, mãnh trăng sắp tàn
                          Khuya lơ khuya lắc muộn màng
                          Chị nhà ngóng đợi, bẽ bàng là em

                          Chị nhai một lá trầu tiêm
                          Em thời nhặt bã buồn thêm tiếng đời
                          Anh về cuối nẽo chơi vơi
                          Mình ngăn cách, mình lệ rơi, mình chờ

                          Tháng ngày mòn mõi giấc mơ
                          Yêu anh nên lấy dại khờ làm vui
                          Bao giờ mới hết ngậm ngùi
                          Tình chung tơ chẳng rối nhùi hở anh ?

                          23-10-2005
                          #13
                            Trường Phi Bảo 13.11.2005 01:05:47 (permalink)
                            0
                            Cơn Mưa Vụng Về
                            -Trường Phi Bảo-

                            Có cơn mưa rất vụng về
                            Cho một người chẳng hề vơi nổi buồn
                            Xá gì mấy giọt yêu thương
                            Rớt trên vai ấy thấm vương chút tình
                            Người dưng mai phải xa mình
                            Biết nói gì...? chỉ lặng thinh mà sầu
                            Đục trong con nước nông sâu
                            Thì thôi người cứ đi cầu công danh
                            Trời không mưa sao ướt quanh
                            Tâm hồn tôi, mắt long lanh vỡ òa
                            Vụng về mới để người qua
                            Trái tim tôi vốn thiệt thà ngây thơ
                            Mang cơn mưa tới bất ngờ
                            Người đi xa chỉ giấc mơ trở về

                            Tôi ngồi vá lại câu thề
                            Nhặt đôi giọt nhớ, lê thê giọt chờ

                            11-11-2005
                            #14
                              Trường Phi Bảo 14.11.2005 04:57:58 (permalink)
                              0
                              Khóc
                              -Trường Phi Bảo-

                              Khóc đi đôi chút muộn màng
                              Khóc duyên lận đận lở làng bấy lâu
                              Khóc thương đem bắt nhịp cầu
                              Khóc yêu chưa trọn mối sầu vắt vai
                              Khóc trong đêm thẳm ngày dài
                              Khóc để tết những đoạ đày tấm thân
                              Khóc là quên hết chẳng cần
                              Khóc để nhớ hay để dần cách xa

                              Muộn màng như thể cỏ hoa
                              Chờ sương chẳng đặn đã nhoà mắt xanh
                              Yêu anh em tự dỗ dành
                              Để cho tiếng khóc không thành nỗi đau
                              Em rốt cuộc chỉ đến sau
                              Vô duyên đưa đẩy đời nhau muộn phiền
                              Gánh mùa xuân bán chợ phiên
                              Chợ tình chưa vãng cái duyên mất rồi

                              Khóc cho mình, khóc cho người
                              Khóc ngày mai, khóc suốt đời chưa nguôi
                              Khóc là đành thế, đành thôi
                              Khóc để đưa tiển tình ta về trời
                              Khóc sao mộng ước xa vời
                              Khóc người đã phụ bao lời sắt son
                              Khóc kiềm nén khối tình con
                              Khóc đau khóc đớn khóc dòn tan thương

                              (6-2004)


                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 300 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9