Hòn Vọng Phu
-Trường Phi Bảo-
Nàng đứng đợi, biết bao đời
Mà phương xa vẫn bóng người bặt tăm
Chàng không lần về ghé thăm
Bồng con chờ tới lạnh căm khối hờn
Đá còn một trái tim son
Thủy chung nên hóa thành hòn vọng phu
Nàng đứng đợi hết thiên thu
Mắt sầu ráo lệ, nát nhừ tơ duyên
Nàng đứng ôm nỗi niềm riêng
Mối tình ai oán đảo điên đất trời
Nước non xa xót nghẹn lời
Nàng bao giờ mới buông rời tình yêu
Hay đâu có mỗi buổi chiều
Cỏ cây ru khúc nhớ nhiều tình lang
Một ngàn năm chuốc lỡ làng
Vọng phu nàng chớ đa đoan phận người
15-9-2005
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2006 20:56:32 bởi Trường Phi Bảo >