Hòn Vọng Phu
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 20 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 300 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 21.08.2006 23:10:14 (permalink)
0
Trường Phi Bảo 21.08.2006 23:27:50 (permalink)
0
Hiền Văn Trần 22.08.2006 14:17:29 (permalink)
0
Yêu Ngậm Ngùi

Ta yêu em rất thật lòng
Mà sao duyên phận long đong lở làng.
Phải chi là giấc mơ hoang,
Để khi tỉnh giấc bàng hoàng là xong.

Nào ngờ đôi gọt nhớ mong
Rơi vào khoảng lặng lại đong thật đầy
Lạc vào tận xứ tình say
Ngậm ngùi nhận chịu đắng cay muộn phiền.

Ai ơi có thấu niềm riêng
Âu là số phận kiếp duyên bột bèo
Dốc tình vách đá cheo leo
Ta thì sức mỏng chẳng theo kịp người

Đôi khi ta cố gượng cười
Để ai có được phút vui phập phồng
Ta như nước chảy trên sông
Rầy đây mai đó buồn trông đời mình

---------------------------8.06

Lâu quá mới lại vào thư quán được tưởng bà con quên mình rồi may là ca nhà con nhớ mình , vui ghê hiiiiii. Còn tất nhiên là huynh nhớ Bảo rồi , vì huynh là fan thơ của Bảo mà. Xí nhỏ , hông biết tuổi tác thế nào xưng hô vậy có được hông đó...?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 14:24:48 bởi maicon108194 >
Trường Phi Bảo 04.09.2006 18:20:00 (permalink)
0
Tôi Ơi!
-Trường Phi Bảo-
(Viết tặng riêng cho mình)

Tôi là con bé dỡ hơi
Mẹ sinh tôi chẳng chọn nơi chọn thời
Khi tôi mở mắt chào đời
Quê mùa lọt giữa đất người thành đô

Nghèo nàn đeo bám tuổi thơ
Nhưng nào tôi dám ước mơ sang giàu
Phù du thôi chỉ chiêm bao
Thực tại mới thật nhát dao phũ phàng

Vâng lời mẹ sống hiền ngoan
Tôi trọng nhân nghĩa đâu màng lợi danh
Mẹ mong tôi sẽ khôn lanh
Kiếm về manh áo đặn lành tấm thân

Khổ thân tôi quá nhọc nhằn
Bởi dốt học mới than rằng ngu ngơ
Mười sáu tuổi tập làm thơ
Đường tương lai bụi mù mờ lấp che

Ương ương dỡ dỡ khó nghe
Được cái sống chẳng màu mè bon chen
Bạn bè chung lứa hay khen
Khối anh để ý tình nhen nhóm tình

Cũng từng yêu, cũng thất tình
Vui buồn trộn lẫn cũng mình xót xa
Chừng hăm ba tuổi thôi mà
Câu thơ trẻ dại hóa già hơn tôi

Lệ rơi ngập cả bờ môi
Nết tôi giản dị quen rồi nhà quê
Mặc đời lắm cảnh nhiêu khê
Giữ nguyên an phận chớ hề lụy ai

Đời tôi phía trước còn dài
Cứ nuôi hy vọng, cứ hoài vững tin
Ở hiền ắt sẽ gặp lành
Có đau khổ mới trưởng thành tôi ơi!

4-9-2006

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2006 19:08:57 bởi Viet duong nhan >
Trường Phi Bảo 04.09.2006 23:30:53 (permalink)
0
Dằn Lòng
-Trường Phi Bảo-


Dằn lòng cho lệ thôi rơi
Sẽ không tiếng nức nghẹn lời xót xa
Như là chẳng có phôi pha
Nói câu "tạm biệt" thế mà lại hay

Dù rằng mai hết sum vầy
Dù anh mai tựa chim bay cuối trời
Niềm đau quẳng phía mù khơi
Tôi về xứ lạ ru hời bão giông

Thương mùa nước nổi trên sông
Hoa lục bình tím ngược dòng ước mơ
Rồi thơ vẫn chỉ là thơ
Chim trời cá nước bao giờ mới quên???

Đừng anh, đừng có bắt đền
Biết lấy gì trả, biết đền duyên chi
Thôi đành nén lệ phân ly
Mênh mang lối cũ ngập chi lá vàng?

3-9-2006
(7 giờ 5 phút sáng, viết tại KS Phong Lan - Phan Thiết)
Hiền Văn Trần 04.09.2006 23:47:29 (permalink)
0
Tìm Lại Mình

Cảm ơn Mẹ đã sinh tôi
Cảm ơn đời đã dạy tôi thành người
Ngày xưa mẹ ẳm , ru nôi
Bây giờ phiêu bạt nổi trôi thị thành

Tôi mơ thấy cánh đồng xanh
Chân trời xa thẳm ngọt lành mẹ ru
Tôi mơ ngọn gió mùa thu
Thổi tan hết những mịt mù gian nan

Tôi mơ chạy ngược thời gian
Về ngang qua ngõ hồng hoang một thời
Tôi mơ... nhưng bởi cuộc đời
Quanh tôi rất thật nơi nơi bộn bề

Nhiều khi lạc giử u mê
Buông xuôi cuộc sống không hề tiếc thân
Đời tôi một kiếp phong trần
Đôi lần hẹn ước đôi lần xót xa

Đôi khi sống giửa phồn hoa
Dạt xô kí ức ra ngoài trái tim
Để khi bừng tỉnh lại tìm
Hỡi ôi yêu dấu nổi chìm thời gian

Phải không ta quá vội vàng
Để rồi có lúc trách than...tại trời
Để rồi có lúc lệ rơi
Để rồi có lúc chơi vơi..tại mình

Hoang hôn rồi lại bình minh
Đông tàn xuân lại tươi xinh mặn mà
Bước qua giấc mộng phù hoa
Bây giờ tôi mới nhận ra chính mình.

hiii đi làm về mệt quá mà vẫn muốn ngoáy bút... hình như bài thơ có gì đó ko ổn nhưng tui buồn ngủ quá..có thời gian sẽ kiểm tra lại nghe Bảo...


Trường Phi Bảo 05.09.2006 00:06:01 (permalink)
0

Chào Hiền, đi làm mà còn nhớ đường vào nhà thăm tui, quả thật xúc động quá, chúc Hiền ngủ ngon nha!

Không đề
-Trường Phi Bảo-

Thèm gì một miếng trầu tiêm
Phết thêm vôi bạc, bạc thêm lòng người
Để buồn thân quả cau tươi
Bổ ba, ra sáu, thành mười thiệt đau

Ruột tằm ai rút về sau
Thắt bao sợi hận thế nào.... cũng xa
Trầu cay, nhai chỉ mình ta
Tìm hoài chẳng có ai mà nhai chung

Mưa dầm, gió bấc lạnh lùng
Miếng trầu tiêm lỗi hẹn cùng cau tươi
Qua tim ta chỉ có người
Chết trong tim vẫn lại người ta yêu

4-5-2005

Trường Phi Bảo 05.09.2006 18:06:49 (permalink)
0
Tôi Không Là Gái Thời Nay
-Trường Phi Bảo-


Mấy cô con gái thời nay
Vào trong đúng mốt ra ngoaì thời trang
Còn đâu cái nết dịu dàng
Học dòi chi thói cao sang thị thành

Xe xua chưng diện khá rành
Mắt môi đủ cả sắc xanh sắc hồng
Đặn mai vớt phải tấm chồng
Cho em cửa rộng, lầu rồng, ngói cao

Ham chi cuộc sống sang giàu
Tôi là cô gái chẳng bao giờ cần
Giản đơn, thanh khiết, trong ngần
Gia tài duy nhất vô vàn vần thơ

Bình thường đã đẹp như mơ
Tâm hồn đài cát sống nhờ nghĩa nhân
Yêu đời quý tuổi thanh xuân
Yêu anh để được ngàn lần đắm say

Tôi không là gái thời nay
Có ngu đánh mất thẳng ngay dịu dàng.

5-9-2006
Hiền Văn Trần 06.09.2006 12:24:32 (permalink)
0
Lở Duyên


" Quả tim tôi chỉ có người
Chết trong tim vẫn lại người tôi yêu "
Đường về tôi bước liu xiu
Chông chênh đau xót nghiêng chiều hoàng hôn

Hẹn lòng chung thủy sắc son
Trăm năm tóc bạc vẹn tròn tơ duyên
Bây giờ " đau xót chim Quyên " (*)
Sao tôi lẽ bước đi riêng một mình

Gói vôi vào lá trầu xinh
Ăn cùng cau miếng cho tình thắm tươi
Mà sao dở khóc dở cười
Vôi khô , trầu héo, cau tươi được gì...?!

(*) Có câu hát rằng :...ngày nào chim Sáo sang sông chin Quyên còn đứng lẻ loi một mình.Chạnh lòng đau xót chim Quyên sao anh đành nở qua cầu quên em...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2006 12:30:34 bởi Hiền Văn Trần >
Hiền Văn Trần 06.09.2006 13:11:23 (permalink)
0
Nói Với Em

Tôi thương cái nét chân quê
Hiếm hoi còn giửa bộn bề đổi thay
Khóc cười con gái thời nay
Đua đòi sống giửa vòng quay bạc tiền

Còn đâu cái nết dịu hiền
Giản đơn mà đẹp như tiên gián trần
Dẫu không mặc áo tứ thân (*)
Thì xin em giử đôi phần Việt Nam

Sỏi sành gì mấy cho cam
Mà em ăn mặc...thiệt làm tôi đau
Từ chân lên tận tới đầu
Quần bò, áo hở , tóc nâu... điệu đàng

Em ôm giấc mộng giàu sang
Rồi đêm hạnh phúc đổi vàng được chăng ?!
Tôi nào đủ sức can ngăn
Chỉ mong em hiểu dẫu rằng ít thôi...

Cuộc đời biết mấy nổi trôi
Đừng nên buông thả để rồi xót xa...!




Trường Phi Bảo 06.09.2006 13:13:27 (permalink)
0


Trích đoạn: Hiền Văn Trần

Lở Duyên


" Quả tim tôi chỉ có người
Chết trong tim vẫn lại người tôi yêu "
Đường về tôi bước liu xiu
Chông chênh đau xót nghiêng chiều hoàng hôn

Hẹn lòng chung thủy sắc son
Trăm năm tóc bạc vẹn tròn tơ duyên
Bây giờ " đau xót chim Quyên " (*)
Sao tôi lẽ bước đi riêng một mình

Gói vôi vào lá trầu xinh
Ăn cùng cau miếng cho tình thắm tươi
Mà sao dở khóc dở cười
Vôi khô , trầu héo, cau tươi được gì...?!

(*) Có câu hát rằng :...ngày nào chim Sáo sang sông chin Quyên còn đứng lẻ loi một mình.Chạnh lòng đau xót chim Quyên sao anh đành nở qua cầu quên em...

Gởi Người Tôi Một Thời Yêu
-Trường Phi Bảo-

Gởi người tôi một thời yêu
Trời xanh tắt nắng cho chiều tàn phai
Người giờ vui bước bên ai
Có hay tôi vẫn từng ngày đợi trông

Gởi người cách một dòng sông
Tôi nghe pháo nổ đỏ trong rượu mừng
Cau trầu dạm hỏi người dưng
Quên tôi đò nhỏ chở từng giấc mơ

Gởi người tôi một thời chờ
Tưởng rằng yêu mãi ai ngờ lỡ đôi
Người ta nở phụ tình tôi
Mãnh trăng xưa bạc màu vôi lá trầu

6-9-2006
Hiền Văn Trần 06.09.2006 13:40:30 (permalink)
0
Cùng Một Nổi Đau
--( gởi ngườ đồng cảnh ngộ )--

Người buồn tôi cũng quặn đau
Tơ duyên đứt gánh nhạt màu yêu thương
Thôi đành giử chút vấn vương
Để mà thức những đêm trường nhớ nhung

Người ơi một nổi niềm chung
Người yêu tôi cũng lạnh lùng bỏ tôi
Duyên tình bạc bẻo như vôi
Yêu nhau mà thế thì thôi xót lòng

Tôi còn giử lại nhớ mong
Bởi không quên được...thật lòng vẫn thương
Người ta rẽ lối qua đường
Bỏ quên tôi giửa mù sương mịt mù.
Trường Phi Bảo 06.09.2006 19:04:14 (permalink)
0
Chào Hiền, chúc Hiền vui vẽ, bài thơ này reply cho bài trên

Hẹn Người Kiếp Sau
-Trường Phi Bảo-

Tại trời đổ giọt mưa ngâu
Người thương ướt áo cho sầu lòng tôi
Nhớ nhung thức trắng đêm rồi
Thôi là thôi nhé suốt đời biệt ly

Ngày người cất bước chân đi
Tôi về may áo vu quy bẽ bàng
Tại đời lắm bạc nhiều vàng
Buộc tình tôi với tình chàng cách xa

Bởi vì yêu quá thật thà
Ảnh hình người khó nhạt nhòa trong tim
Tìm đâu tôi biết đâu tìm
Thưở chung đôi bóng bền thềm ngắm sao

Dễ dầu gì lại có nhau
Bao giờ tôi chết kiếp sau xin chờ!

6-9-2006
Hiền Văn Trần 07.09.2006 15:13:51 (permalink)
0
Trách Chi Trời Đổ Mưa Ngâu...

Trách chi trời đổ mưa ngâu...
Cho tôi ướt áo , cho sầu lòng ai
Với tôi tình đã phôi phai
Đã đêm yêu dấu đổi vài niềm đau

Trách chi trời đổ mưa ngâu...
Thôi người ta đã qua cầu , vu quy
Bẽ bàng giọt lệ ướt mi
Chúng mình hai đứa còn gì cho nhau

Trách chi trời đổ mưa ngâu
Trách chi duyên nợ bể dâu phũ phàng
Thôi thì người cứ sang ngang
Trái tim tôi chẳng bằng vàng được đâu

Cũng đành hẹn lại kiếp sau
Trách chi trời đổ mưa ngâu hỡi người.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2006 15:15:30 bởi Hiền Văn Trần >
Trường Phi Bảo 08.09.2006 13:03:28 (permalink)
0
Đưa Nhau Vào Cõi Ân Tình
-Trường Phi Bảo-


Đưa nhau vào cõi ân tình
Chỉ riêng hai đứa chúng mình nhé anh!
Dù đời ngã hết màu xanh
Mộng xưa giờ mới chân thành hơn xưa

Lánh xa thế tục tranh đua
Công hầu danh tước bán mua chức quyền
Bỏ đi hết mọi ưu phiền
Rời nơi dục vọng, rời miền khổ đau

Sẽ gặt được những khát khao
Sẽ hái hết thảy ngọt ngào trao tay
Sẽ nghe lòng rộn rã say
Sẽ không còn thấy đêm dài bơ vơ

Mình đưa nhau vào cõi thơ
Sau mười năm chuyện tóc tơ mới thành
Đã qua rồi một thời xanh
Em ôm hạnh phúc ươm nhanh xuống đời

Rồi mai mơ ước đâm chồi
Trổ nầm nẩy lộc rạng ngời niềm tin
Muộn màng thôi chỉ chúng mình
Đời mấy ai được chung tình như ta

7-9-2006
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 20 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 300 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9