Hòn Vọng Phu
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 20 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 300 bài trong đề mục
Nguyên Thạch 18.07.2007 01:22:55 (permalink)
0
Lênh đênh một chuyến thuyền tình.


Ngày xưa
thương lắm áo nâu
Tụi mình hai đứa
cưỡi trâu ra đồng

Bây giờ
tình đã sang sông
Em xa áo trắng,
theo chồng...,phụ anh!

Ngày xưa
mộng giấc thiên thanh
Bên nhau em ước
trăm năm
tình nồng

Bây giờ
lỡ khoác áo hồng
Nhìn hoa pháo đỏ
tím lòng áo nâu

Ngày xưa
chưa bước
qua cầu
Thơ ngây
hai đứa
cưỡi trâu học bài

Bây giờ
mộng vỡ
chia hai
Em về bên ấy
nhớ hoài áo xưa

Áo vàng
đã lỡ làng chưa?
Thôi anh đừng tiếc
ngày xưa làm gì!

Bây giờ
muộn nẽo xuân thì
Mình vô duyên nợ,
mình đi lối buồn.

Trả người lệ thuở vấn vương
Cho em áo mỏng lạc phương tình sầu.

 

Tình trôi theo nước qua cầu.
Có người lãng tử gục đầu tiếc thương.
Nếu không vướng bận vấn vươn.
Mặc duyên em sánh.
Mặc đường em đi.
Không yêu.
Lòng chẳng bận chi.
Xe hoa em bước.
Mắc gì lo âu.
Sao em nở chối.
Duyên đầu.
Chạy theo vật chất.
Nhà lầu xe sang.
Có thương người tiễn đò ngang.
Tiếc không.
Một tấm lòng vàng anh trao.

Giờ bên ấy.
Tiếc làm sao.
Đi bên người thiếu ngọt ngào thương yêu.
Bởi không yêu.
Chẳng nương chìu.
Nhọc nhằn ngao ngán.
Cánh diều đứt dây.
Tâm tư nuối tiếc đắng cay.
Nhớ lời người cũ.
Ngất ngây nồng nàn.

Mấy ai.
Biết chuyện đá vàng.
Mấy ai.
Đoán chuyện dở dang phận mình.
Nhủ thầm .
Nếu sánh duyên tình.
Se duyên với kẻ yêu mình mà thôi.

Cung đàn nay đã đứt rồi.
Tiếc thời con gái.
Bồi hồi xót thương.
Mình.
Xưa đã rẽ ngã đường.
Người yêu mình vẫn nhớ thương đợi chờ.

Em giờ sống với tình hờ.
Thương người góc phố.
Bơ vơ nỗi lòng.
Ôi thời xuân sắc trắng trong.
Trót trao cho kẻ ...Là chồng không yêu.
Đêm đơn tràn ngập cô liêu.
Ái ân nhạt nhẽo .
Chữ yêu mất rồi.
Chồng em.
Bạc bẽo như vôi.
Bên song ngấn lệ đơn côi tháng ngày.
Tình nồng.
Cao vút chân mây.
Theo màu áo trắng vụt bay viền tà.
Áo hồng.
Giờ cũng đã xa.
Áo đen phủ kín.
Cho qua một đời.

Bên chồng.
Tím dậu mồng tơi.
Người bên góc phố chơi vơi nỗi buồn...

Trời không mưa.
Lệ vẫn tuôn.
Chùa ngân trầm ấm.
Tiếng chuông gọi hồn.




Trường Phi Bảo-Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2007 23:50:45 bởi Nguyên Thạch >
Trường Phi Bảo 19.07.2007 19:40:34 (permalink)
0
Áo buồn
Trừơng Phi Bảo


Giá mà có thể vùi chôn
Ngàn muôn thương nhớ khơi nguồn bấy lâu
Giận mình dại bứơc qua cầu
Để cho sắc áo
phai sầu dáng anh

Chữ tình,
chữ hiếu chòng chành
Em đi
mà dạ chẳng đành quay đi
Bên tình,
bên hiếu trách gì?
Thương em chớ hiểu lầm chi
nhé ngừơi!
Áo hoa gởi lại bên đời
Trả cho anh
áo một thời mộng mơ

Giờ mình em
lạnh bơ vơ
Dù chồng bên cạnh,
thờ ơ vẫn mình
Nhớ vòng tay
thưở ân tình
Nhớ anh trìu mến
với tình đắm say
Thương tà áo tím bay bay
Chạnh lòng tửơng tiếc những ngày bên nhau

Đẹp gì sắc áo cô dâu
Hồng đôi cánh nhạn
thẳm màu thủy chung
Đàn chừ lỡ phím sai cung
Đừơng xưa,
lối cũ não nùng bóng mây

Vô duyên
vô nợ thế này
Khó mong có dịp sum vầy
thì thôi...
Áo đen
buồn bã lệ rơi
Chỉ mong anh vẹn nụ cừơi ngày xưa

19-7-2007
Trường Phi Bảo 20.07.2007 19:50:30 (permalink)
0

Nguyên Thạch - Trường Phi Bảo

 
 
 
Em sang sông
Trường Phi Bảo
(Viết tặng kỷ niệm bài thơ Màu áo sang sông)
 
 
Ngày xưa tóc để trái đào
Giấc mơ thưở ấy thế nào hở anh?
thương, ừ nhớ quẩn quanh
Yêu em áo trắng ngàn năm đợi chờ
Em ngày đó đẹp ngây thơ
Ngắt đoá hoa mộng vu vơ mấy mùa
 
Theo em nào ngại nắng mưa
Hồn nhiên em mãi cười đùa vô tư
Anh vụng dại với lời thư
Cho nên ghép chẳng đủ từ "thương mong"
Hỡi người cách một bến sông
 
Thẳm tươi màu áo tô hồng con tim
Rồi thì nước mắt đêm đêm
Uyên ương thêu gối nặng niềm đa mang
Ông trời gieo mối trái ngang
Nguyệt lão se sợi lỡ làng cho ta
Giờ em theo chuyến xe hoa
 
Phương xa anh trách người ta bạc tình
Hiểu lòng anh, tội nghiệp mình
In trong ngày tháng bóng hình của nhau
 
Bao năm ngỡ tường mai sau
Anh và em lối trầu cau cùng về
Ôm buồn, dạ rối đê mê
Em sang sông, bỏ tình quê hẹn hò
 
20-7-2007
Trường Phi Bảo 24.07.2007 22:46:48 (permalink)
0
Tháng đợi, năm chờ
Trường Phi Bảo


Những ngày
yêu dấu xa rồi
Còn chăng chỉ có
lệ rơi năm đầy
Tháng dài
mộng chẳng ai xây
Mình em ôm ước hẹn gầy héo hon

Thương sao
mùi tóc mạ non
Với màu áo trắng
lúc còn ngây thơ
và giờ tất cả
như mơ
Ngừơi em thuở ấy
bây giờ sang ngang

Ai làm
hoa  - bứơm ly tan?
Ai gieo
chi mối phũ phàng
hở anh?
Ai ngăn vách?
ai xây thành?
Cho duyên mình khổ
cho tình mình đau!

Thôi đành
hẹn lại
kiếp sau
Tơ duyên ngắn ngủi
phận nào dám mong
Gắng vui,
em sống cạnh chồng
Ai hay con sáo
trong lồng kêu than

Chuyện tình
hai đứa dở dang
em ngồi
may lấy áo tang để dành
Vĩnh biệt nhé chiếc áo xanh
Buồn cho áo tím,
không thành nợ duyên

Mai sau nhắm mắt
vẫn nguyền
Theo anh xuống chốn cửu tiền
nên đôi.

24-7-2007


Trường Phi Bảo 28.07.2007 20:23:04 (permalink)
0
Thẹn
Trường Phi Bảo


Trống trường đã điểm tàn hồi
Người ta tan học, hữu đôi, hữu tình
Tôi cam chịu lẻ loi mình
Đằng ấy đừng có thiệt tình bước theo

Người ta đông bạn hò reo
Có xe đạp tha hồ đèo, chạy rong
Hỏi chi tên tuổi mất công
Phải khai nơi chốn lòng vòng cho xa

Tủi phận tôi khóc à nha
Mất thời giờ dỗ, thiệt là vô duyên
Từ quê lên tỉnh còn nguyên
Nét hai lúa, tôi vẫn hiền đấy thôi...!

Có điều mắt mũi khó coi
Nhăn nhăn nhó nhó, ối giời... khó thương
Cớ sao lại muốn chung đừơng
Tôi thỏ đế, tôi vốn phường nhát gan

Chậm chân trễ chuyến đò ngang
Thôi đừng theo nữa anh chàng kia ơi
Người đâu mới gặp đã cười
Chưa chi đã muốn ngõ lời làm quen

Người ta đỏ mặt à nghen
Đằng ấy mãi bước mon men thiệt kỳ
Giá mà tôi chẳng thẹn chi
Thì xin được quá giang đi xe chàng

Tiếc rằng xa lạ ngỡ ngàng
Tôi và đằng ấy hai đàng... xa xôi
Đừng buồn tôi nhé, than ôi
Còn duyên, còn gặp, (ắt) còn lôi thôi hoài

28-7-2007
Trường Phi Bảo 29.07.2007 17:38:07 (permalink)
0
Chờ nhau
Trường Phi Bảo


Đóa hoa em hái ngày xưa
Anh không nhận bảo hoa chưa đúng mùa
Giận anh em tặng khế chua
Anh cười lại bảo qua mùa khế ngon
Đóa hoa em hái ngày son
Anh chê hoa dại lối mòn thiếu chi
Ghét anh hổng nói lời gì
Anh rằng em bé tí ti ...phải chờ

Phải chờ, phải đợi, phải mơ
Anh đem chuyện cũ ghép thơ học trò
Ngày em bỏ bến sang đò
Còn mang hoa cưới buồn so gởi chàng
Kêu trời, trách đất, thở than
Sao em ngốc thế, phũ phàng nhau chi
Trái mùa em bước chân đi
Trái duyên, nghịch nợ thôi thì... em xa

Anh thầm tiếc mãi bông hoa
Nụ cười khô héo như là sắc bông
Hương xưa nay lạc người trồng
Đúng mùa hoa nở thơm nồng tay ai
Tại anh, anh dại thế này
Không còn em, ở vậy hoài hay sao?

Đóa hoa em tặng hôm nào
Anh không nhận, em nghẹn ngào giữ riêng
Lỡ mùa hoa rớt hết duyên
Còn đâu anh đợi thẳm nguyên hoa tình
Hoa giờ rửa nhụy băng trinh
Thôi anh đừng có nặng tình cố nhân
Thương hoa khế rụng đầy sân
Em về bên ấy thanh xuân võ vàng.

Đóa hoa em hái đã tàn
Giờ anh muốn nhận, muộn màng ...chẳng cho
Sang sông chịu đắm chuyến đò
Chờ nhau bạc tóc, hẹn hò kiếp mai.

29-7-2007
Trường Phi Bảo 07.08.2007 19:52:18 (permalink)
0
Em về (2)
Trường Phi Bảo


Em về ướt giọt mưa thưa
Nhớ anh, nhớ cả ngày xưa một thời
Ván xưa giờ đóng thuyền rồi,
Nợ duyên tựa cánh bèo trôi bồng bềnh

Em về chìm nổi lênh đênh
Như lục bình dạt trời quên, sông sầu
Niềm thương biết gởi về đâu?
Tan thương một cuộc bể dâu não nùng

Em về vá víu thủy chung
Với chồng, chớ chẳng thể cùng với anh
Dập đầu tạ lỗi chân thành
Mong người xa cách trăm năm chớ buồn

Em về lòng cạn yêu đương
Không còn mê đắm đêm trường bóng ai
Cố chôn đi một hình hài
Chỉ còn dĩ vãng thôi đày đoạ nhau.

Từ nay tới vạn ngày sau
Nấm mồ ấy chửa lần nào khói hương
Em về điểm phấn soi gương
Đẹp màu son mới tô hường ngày xuân

Cất cao giọng gọi cố nhân
Em về gối mõi chồn chân chạnh lòng
Gắng cười, vui gượng biết không?
Dẫu bên đời vẫn bão giông mịt mùng.

7-8-2007
Trường Phi Bảo 23.08.2007 19:29:44 (permalink)
0
 

Sao không?
Trường Phi Bảo


Sao không níu thuở còn xuân?
Thuyền chưa tách bến bâng khuâng đôi dòng.
Sao không phong kín cửa lồng?
Để con sáo khỏi sang sông theo người.
Bao ngày đưa đón xa rồi,
Sao không quên được nụ cười anh trao?
Mối tình đẹp đẽ dường nào,
Sao giờ chỉ giấc chiêm bao chập chờn!

Trong tôi tình mãi sắt son
Nhớ về anh mãi héo hon tâm hồn.
Kiếp sau nếu duyên hẳn còn,
Thì xin hẹn biển thề non với chàng
Sao không vẹn giữ đá vàng?
Bến mơ anh đợi, nhỡ nhàng bến tôi.
Sông đời lắm chuyến ngược xuôi
Trách chi nhau, để yên tôi... qua cầu.

Biết mình rồi lắm thương đau,
Sao không níu thưở trầu cau chưa thành?
Và tôi còn thuộc về anh,
Sao không níu lúc mộng lành chưa tan?
Tình tôi thôi thế dỡ dang
Có tìm nhau cũng muộn màng cả hai
Đêm tôi - giọt ngắn, giọt dài,
Kiếp sau đừng để lạc hoài hai ta.

23-8-2007
Trường Phi Bảo 26.08.2007 12:18:02 (permalink)
0
Bài ca lá diêu bông
Trường Phi Bảo


Lời ru con,
buồn mênh mang
Lấy chồng sớm
vỡ mộng vàng bướm ơi!
Thương người
chịu cảnh lẽ loi
Thương tôi cay đắng
phận đời kém may

Đục trong
bến nước mười hai
Đời con gái
theo sông dài trôi xa
Tiếc cho người,
tiếc cho ta
Chữ "duyên", chữ "nợ"
khéo là oái oăm

Lời ru sau lũy tre xanh
Và con bướm đã xa cành mù u
Mộng mơ xưa,
nay khước từ
Diêu bông hỡi,
diêu bông hừ ...
diêu bông

Giờ tôi tay bế,tay bồng
Tội người tìm lá diêu bông nhỡ nhàng
Người về bóng xế muộn màng
Lời ru sau lũy tre làng còn ngân

Ầu ơ...
Tình xa
thì lại hóa gần
Tình gần thì lại
ngàn lần hóa xa
(Ai làm cho bướm lìa hoa
Chim xanh nức nở bay qua vườn hồng)*

Diêu bông...
ơi hỡi... diêu bông...

26-8-2007
Trường Phi Bảo 29.08.2007 20:10:18 (permalink)
0
Cảm Ơn Tình Anh
Trường Phi Bảo


Cảm ơn hết thảy ngọt bùi
Cảm ơn hết thảy niềm vui, nỗi buồn
Cảm ơn anh giữa đời thường
Vẫn bên em
suốt con đường
tình yêu

Hạnh phúc xin mãi chắt chiu
Sẽ chia bớt những quạnh hiu đã từng
Vẫn câu" Mặn muối, cay gừng"
Dù trong khốn khó
nhớ đừng bỏ nhau

Mai sau cho đến mai sau
Thuỷ chung cả lúc gian lao nhọc nhằn

29-8-2007
 
Trường Phi Bảo 01.09.2007 15:28:24 (permalink)
0
Mười năm (2)
Trường Phi Bảo


Người về hâm nóng tình yêu
Mười năm cứ ngỡ bao điều đổi thay
Người về nối lại vòng tay
Mười năm dĩ vãng, tiếc hoài thời gian

Bếp xưa nay lạnh tro than
Người về nhóm lại dỡ dang ngày nào
Lửa tình ấm áp lòng nhau
Tôi choàng tỉnh giấc chiêm bao thẩn thờ

Thấy người nguyên vẹn trong thơ
Mười năm thoắt chỉ vu vơ phút này
Rưng rưng lệ đẫm mi gầy
Mười năm mới tính sum vầy chuyện xưa

1-9-2007


Trường Phi Bảo 03.09.2007 18:40:25 (permalink)
0
Tình Dâu Bể
Trường Phi Bảo

Bây giờ đương cuối mùa thu
Có nàng thiếu phụ ngồi ru con buồn
Về đâu ơi hỡi cánh chuồn
Chạnh lòng thiếu phụ ngùi thương quê nhà

Bây giờ ôm phận đàn bà
Hai vai nặng gánh việc nhà hai vai
Thêu thùa với tập vá may
Chiều nghiêng, nắng sớm hai tay tảo tần

Bây giờ lỡ bước vụng chân
Đời con gái chỉ một lần ước mơ
Bến trong chẳng có người chờ
Giữa dòng bến đục lững lờ hoa trôi

Bây giờ mộng vỡ làm đôi
Kiếp này đã vậy thì thôi... xin đừng
Xin đừng hẹn kiếp lai sinh
Có đau khổ chỉ mỗi mình em mang

Bây giờ trễ chuyến đò ngang
Lời ru con thoảng mênh mang gió lùa
Thu này khác hẳn thu xưa
Tình dâu bể trách sao vừa lòng nhau

3-9-2007
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 15:43:18 bởi Huyền Băng >
Trường Phi Bảo 09.09.2007 19:29:43 (permalink)
0
Phận người làm lẽ
Trường Phi Bảo
 
Chị ơi, hạnh phúc mỏng manh,
Như là cái sợi chỉ mành treo chuông!
Xiêm y cho một vỡ tuồng
Em vào vai ả buôn hương cuỗm chồng.
 
Thiên hạ được thể xem đông
Người cười mai mĩa, kẻ lòng miệt khinh
Với chị anh quá bạc tình
Còn riêng em trách chuyện mình trớ trêu
 
Gây cho đời chị hẩm hiu
Được gì sau chút hương yêu xót thừa
Đoạn đành bỏ hết ngày xưa
Chị bưng mặt khóc như mưa đầm đìa
 
Nỗi buồn đỗ vỡ cách chia
Em yếu đuối sợ phải lìa xa anh
Hạnh phúc ray rứt tranh dành
Dây oan trái nở quấn quanh cuộc tình
 
11-6-2006
Trường Phi Bảo 12.09.2007 20:30:29 (permalink)
0
Trò Chơi
Trường Phi Bảo


Ngại ngần chẳng dám chơi chung,
Cái trò "nhung nhớ" rõ khùng làm sao.
Ngày nào cũng gặp gỡ nhau,
Chỉ ngăn tấm vách, cách rào kẽm gai.

Thế mà anh vẫn nhắc hoài,
(Bé đừng dại nhớ ai ngoài nhớ anh.)
Ngày xưa lóc chóc, lanh chanh,
Lon ton, lót tót theo anh dỗi hờn.

Anh rằng " Bé nhớn anh thương,
Thương bé anh vẫn nhớ thường đó thôi.
Đừng để anh phải thiệt thòi,
Nhớ anh nhé, nhớ suốt đời được không?"

Làm như cách núi, ngăn sông
Làm như bé sắp lấy chồng đi xa
Ngày xưa chơn chất thiệt thà
Lời anh bảo, bé cho là giỡn chơi

Mười ba, mười bốn anh ơi,
Cái trò "nhung nhớ" anh chơi một mình!
Bây giờ mười tám đẹp xinh,
Trò chơi "nhung nhớ" vẫn dành riêng anh.

Nghẹn ngào "xin lỗi" ngày xanh
Bé theo chồng bỏ buồn anh thật buồn
Lòng sầu gởi khắp bốn phương
Chỉ mong chốn ấy nỗi hờn nguôi ngoai.

12-9-2007
Trường Phi Bảo 16.09.2007 10:52:54 (permalink)
0
Không đề
Trường Phi Bảo


Xưa Xuân Hương tự ví bà
Thân như chiếc bánh trôi mà trắng trong
Rắn nát vẫn vẹn tất lòng
Thủy chung với cả non sông cuộc đời

Em nay nhan sắc lỡ thời
Mười hai bến nước biết ngồi bến mô?
Tình yêu như một thế cờ
Đục trong con nước ai ngờ được đâu

Cả tin nào biết nông sâu
Đi sao hết những cơ cầu gian nan
Thiên hạ đãi cát tìm vàng
Còn em đãi khắp trần gian tìm người


(2007)
#255
    Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 20 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 300 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9