Hòn Vọng Phu
Thị Mầu
Trường Phi Bảo Lẳng lơ là ả Thị Mầu
Biết ngày xưa thế còn lâu mới thèm
Vụng tình, trúng quả một đêm
Liếc đôi con mắt mà tim rụng rời
Trái chua mời chằng ai xơi
Bỏ làng, bỏ xóm, bỏ người ...em đi!
Nhân gian đầy tiếng thị phi
Bây giờ em hết sân si cổng chùa Vạ may nếu thả được bùa
Vái trời lại có thêm mùa ái ân
Lẳng lơ như gái còn xuân
Không!không! em chẳng thất thân...dại khờ!
Thị Mầu chua chát đâu ngờ
Mình thành câu hát chơ vơ kiếp người
Hội chèo đêm ấy đông vui
Sao em chỉ mỗi ngậm ngùi lời ca Tủi hổ cho phận đàn bà
Lẳng lơ lắm để rồi ra tội tình
Miếu nghiêng, đổ cả sân đình
Đã quen chung chạ còn thanh minh gì
Bỏ làng, bỏ xóm em đi,
Vụng tình, trúng quả ...chửa khi không chồng
Em lên phố thị người đông
Lạc câu thơ giữa mênh mông Thị Mầu 15-2-2008
Tìm Nhau
Trường Phi Bảo
Mình tìm nhau, mình tìm nhau
Tuổi đời bóng xế, tóc màu muối tiêu
Lần tay tìm lại thương yêu
Vỡ ra từ những giáo điều rất nghiêm
Giờ về chim mỏi cánh chim
Mà em, anh vẫn im lìm khoảng không
Gần nhau đó, xa mênh mông
Đưa tay níu lại nhói lòng...chuyện xưa!
Tìm nhau sau cuộc gió mưa
Trời quang, mây tạnh, vẫn chưa nguôi sầu.
21-2-2008
Tìm người như thể tìm chim núi rừng
Trường Phi Bảo
Lạc từ
điệu lý thương nhau
Ba sinh nặng nợ
trầu cau gắng tìm
Tìm người
đáy biển mò kim
Tìm người
như thể tìm chim núi rừng
Nhớ câu
"muối mặn, cay gừng"
Đã gặp nhau
lại ngập ngừng, ngại e
"Kim" luồn
thì "chỉ" phải se
Trách chi áo mỏng
lấp che thân sầu
Lạc từ
điệu lý qua cầu
Trãi qua bao cuộc bể dâu
Gắng chờ
Tìm nhau,
lạc giữa cõi thơ
Ôm ngang trái
Gặp tình mơ thưở nào!
26-2-2008
Mộ Người Trinh Nữ
Trường Phi Bảo Trời mưa ướt sợi tơ hồng
Chị hai chẳng biết sang sông cách nào?
Bướm vàng đậu giấc chiêm bao
Giận anh hai trễ, chậm sao chuyến đò Hồi hộp lẫn cả âu lo
Chị chờ đợi tới tàn tro kiếp người
Mà trăm năm rớt nụ cười
Bởi tin anh quá, mấy lời thề non Hồn trinh nữ mộng sắt son
Gió run cây chút nỉ non, chạnh lòng
Viếng mộ người chưa có chồng
Khói hương lạnh lẽo một dòng lệ tuôn Rêu phong phủ kín nỗi buồn
Đá bia còn khắc một tuồn chữ yêu
Cỏ xanh cháy nắng vàng chiều
Cả tin như chị lắm điều xót xa 28-2-2008
Ba lạy cho tình yêu
Trường Phi Bảo
Lạy người, một lạy em đi
Trả công ai đã trồng si mỗi ngày
Hai lạy, trả nợ tình vay
Trả công đưa đón, trả say đắm hồn
Trả vòng tay, trả yêu thương
Trả niềm vui, trả nỗi buồn vu vơ
Cuối cùng, từ tạ giấc mơ
Lạy anh ba lạy trước giờ em xa
Mong đường êm ái anh qua
Biển đời dịu bớt phong ba tim người
28-2-2008
Nửa Đời Còn Lại
...em thờ chính em(*)
Trường Phi Bảo
Ngọn nguồn trút hết vào thơ
Một đời chia nửa em thờ chính em
Lệ không còn chảy bao đêm
Dứt niềm tâm sự, cạn niềm yêu thương
Anh như cơn gió lạc đường
Lang thang phố lạ, tơ vương lá cành
Mà em sợi chỉ mỏng manh
Nên không buộc nổi chân thành tim ai
Hứa yêu rồi lại đổi thay
Hứa chung giấc mộng lại hoài trăng hoa
Bên em mà nhớ người ta
Hỏi sao mình chẳng xót xa hở lòng?
Đêm dài, lạnh gối nằm không
Buồn chăn chiếu rộng mênh mông nỗi sầu
Dắt thời con gái qua cầu
Niệm tình thiếu nữ sông sâu lắm đò
Nửa đời yêu với hẹn hò
Lỡ phận mãi ngóng chuyến đò ngày xưa
Nửa đời còn...! đắng cay chưa?
Em thờ em của ngày vừa xa anh.
3-3-2008
*Thơ Lê Tú Lệ
Chiều xưa, chiều nay
Trường Phi Bảo Chiều xưa,hạ trắng,trời xanh
Phượng hồng nở rộ trên cành ước mơ
Đôi mình tình bạn ngây thơ
Vui cùng sách vở, vu vơ tháng ngày Chiều xưa tay nắm bàn tay
Hoa mưa anh lén đem cài tóc em
Mưa rơi, em trốn, anh tìm
Biết đâu chạm phải môi mềm nét môi Chiều xưa áo trắng rợp trời
Em tan trường có một người trồng si
Cây si dài một lối đi
Tương tư ai thả đuôi...hì, ghét ghê! Chiều nay lẻ bóng em về
Che nghiêng vành nón, não nề tiếng ve
Râm ran gọi bạn mùa hè
Phượng khi không nở bung xòe tán cây Chiều nay anh ở đâu đây?
Làm cho nỗi nhớ lan đầy bóng đêm
Giờ em trốn chẳng ai tìm
Mặc hạt mưa rớt bên thềm xanh xao. 18.8.2006
Tâm Tư Thuý Kiều Trường Phi Bảo Cậy em, em thuận một lời Tơ duyên chấp nối với người chị yêu Ra đi - lành ít, dữ nhiều Suy là suy tính, liệu điều dài lâu Con đò xuân sắc chở sầu Mười lăm năm lắm dãi dầu thương mong Tình đầu chôn tự đáy lòng Hồng nhan gởi phận trên sông Tiền Đường Trót sa vào cảnh đoạn trường Lấy trinh làm hiếu trao phưòng phong lưu Hết mắc mẹo, lại mắc mưu, Rời tửu điếm, lọt thanh lâu…Tú Bà. Sống đời ô nhục xót xa Ngẫm thương em ở lại nhà có vui Lấy người yêu chị ngậm ngùi Ngày xuân em hẳn chôn vùi từ đây Là chị ích kỷ thế này Buộc tình em phải sợi dây tơ thừa Trải qua nhiều cuộc mây mưa Những điều trông thấy chát chua cõi lòng Trời chiều, quá bận bão giông Biết tìm ai thật đem lòng mà tin Giữ nha em tín vật tình “Trâm vàng, chiếc quạt” đốm lửa tình lương duyên Ngày về, gẫy gánh muộn phiền Sông Tiền Đưòng sóng chao nghiêng đôi bờ Nứơc mắt chị khóc thành thơ Mười lăm năm thoắt mịt mờ khói sương. 25/3/2008
Phải Chi?
Trường Phi Bảo
Phải chi ngày đó đừng quen
Chắc giờ tình cũng chẳng nghèn nghẹn đau
Và hai đứa chẳng nhớ nhau
Kỷ niệm như trận mưa rào thoáng qua
Phải chi ngày đó đôi ta
Chưa lần hò hẹn, chưa là tình nhân
Thì giờ đâu có vô chừng
Em đi, anh ở tần ngần lòng thương
Phải chi đôi ngã đôi đưòng
Minh không duyên, chắc chẳng buồn nhau chi
Thư xanh tình khó khắc ghi
Em theo chồng, anh về đi…chàng khờ!
Phải rồi, tình chỉ giấc mơ
Khi tàn giấc mộng xác xơ tâm hồn
Bên chồng ôm giấc mỏi mòn
Xa anh rồi mới hiểu còn yêu anh
Ngày đó giờ hoá xa xăm
Em giờ bạc tóc tiếc thầm …chuyện xưa
3-2003
Sông xưa
Trường Phi Bảo
Khóc cho...
đầy một dòng sông
Buồn cho...
ngập cả mênh mông trời chiều
Qua rồi...
trận bão tình yêu
Em còn gì để chắt chiu,
dụm dành.
Quê người, khuyết mảnh trăng lành
Lời thề theo gió mỏng manh về trời
Trách gì đôi lứa, đôi nơi
Quên em như thể một thời chửa quen
Tình thơ nặng gánh ưu phiền
Xẻ từng con mộng,chia niềm nhớ nhung
So dây phím lỡ, tơ chùng
Sông ơi, chảy hết thuỷ chung một dòng
Rồi đêm có kẻ goá chồng
Tìm về bến cũ, khóc dòng sông xưa.
9-4-2008
Nụ hôn đầu, mối tình đầu
Trường Phi Bảo
Nụ hôn đầu,
mối tình đầu,
Em mang kỷ niệm
qua cầu vấn vương.
Tháng năm
cách biệt người thương,
Vẫn mơ hơi ấm
yêu đương thuở nào.
Nụ hôn đầu,
giấc ngọt ngào,
Mối tình đầu
dẫu chìm vào hư không.
Em như chim đậu cành cong
Ngày ôm nỗi nhớ - đêm hong nỗi buồn
Chợt thèm lần nữa mùi hương
Thơm môi thuốc lá,
lời thương thầm thì,
Tay em xiết
tay người ghì
Tim run lỗi nhịp
hồn thì trên mây
Giờ xa hẳn
mộng ước gầy
Cố vun đắp
hạnh phúc đầy bên ai
Vẫn mơ gặp lại vòng tay
Vẫn khao khát với những ngày mình yêu.
23/4/2008
Vần thơ ai oán
Trường Phi Bảo
Tôi ngồi gieo lại vần thơ
Để ráp chữ "nhớ", còn chờ chữ "thương"
Bỗng dưng rụng chữ "chán chường"
Trái tim yêu vỡ ai lường ly tan
Bướm ong cũng một chữ "chàng"
Thuỷ chung lắm, cho mình nàng đắng cay
Mối tình tưởng gió, mơ mây
Xót xa níu lấy thơ ngây thuở đầu
Ngỡ ngàng tôi dệt chữ "sầu"
Mắt rưng rưng lệ lại cầu chữ "bi"
Ủ dột tôi viết thành "si"
Vần thơ ai oán gieo chi tiếng "buồn".
19/8/2004
Chị Gái Vườn Thanh
Trường Phi Bảo
Chị hai rời bỏ cố hương
Như chim bay chẳng nhớ đường về thăm
Anh hai ở lại Vườn Thanh
Nhặt hoa tim vỡ trách thầm người xưa
Trái tình yêu đúng vụ mùa
Mà em cay đắng hứng bừa chị ơi!
Cùng anh xây mộng ước đời
Chữ "duyên", chữ "nợ" lỡ thời xuân xanh
Lối thơ chị rất chân thành
Niềm đau chị trải em đành lòng qua
Bên chồng tóc rối, lệ nhoà
Con chim đánh rớt lời ca tháng ngày.
Chị sống đời chẳng bằng ai
Mộng tình lạt lẽo đêm dài tái tê
Bẽ bàng qua một cơn mê
Anh hai mãi nhớ duyên thề chị trao
Em thương anh biết chừng nào
Đọc vần thơ chị mà nao nao lòng
Đâu ai hiểu cảnh nằm không
Có chồng sao vẫn sầu đông sớm chiều
Phòng the gỡ mối quạnh hiu
Buồng nghiêm chị cũng chắt chiu mối sầu
Trớ trêu em chút duyên đầu
Sánh sao đời chị bể dâu theo cùng.
1/1/2005
Lục bát gởi người ta Trường Phi Bảo
Tặng: NVT
Lời thơ cuối viết gởi anh
Từ đây muôn thuở không thành của nhau
Vẫn còn những vết thương đau
Tình yêu không một phép màu hồi sinh
Chạnh lòng tưởng bóng mơ hình
Muốn quên mà chẳng cho mình phút quên
Muốn bắt đền chẳng đựơc đền
Anh như ngọn gió bay trên đỉnh đèo
Thân tôi ví tựa cánh bèo
Một hôm nước lớn gieo neo phận người
Phải chăng trong héo ngoài tươi
Tôi vô phước phận đành thôi bẽ bàng
Lời thơ cuối viết gởi chàng
Bằng muôn ý tưởng, bằng ngàn niềm mong
Đã không nên vợ, thành chồng
Với tình sau chớ bạc lòng nhau thêm...!
19/6/2008
Trả này
Trường Phi Bảo
Trả này hạt giống tình yêu
Trả này anh lại bao chiều nhớ thương
Trái tim là một mảnh vườn
Gieo hạt giống lép mỏi mòn trăm năm
Anh chờ, anh đợi âm thầm
Mong hạt giống lép nẩy mầm trổ bông
Trái tim khô giọt máu hồng
Muộn rồi em bước theo chồng còn đâu
Trả này mộng buổi ban đầu
Trả này âu yếm thuở nào chung đôi
Hẩm hiu duyên phận thế thôi
Trái tim đá sỏi đơn côi vụ mùa
Quanh năm dãi nắng dầm mưa
Gặt hoài mà chẳng được mùa yêu đương
Uổng công gieo hạt chán chường
Một lần em ghé thăm vườn, thăm anh...
Chạnh lòng hạt nẩy mầm xanh
Trổ bông hy vọng, ngọt lành trái mơ
Trả này anh mấy dại khờ
Thuyền xưa lỡ bến xa bờ cách chia.
29/7/2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: