Ngày xưa
-Trường Phi Bao
Ngày xưa, ơi hỡi ngày xưa,
Cái ngày em hãy còn chưa biết gì?
Tóc ngăn ngắn, mộng nhu mì
Hồn trăng non chẳng vướng chi lệ sầu
Thế rồi không hiểu vì đâu
Ngày xưa đi mất, ngày sau ngỡ ngàng
Một hôm lòng bỗng đa đoan
Ngổn ngang giữa cái vui buồn giấu che
Vô tư giờ hoá rụt rè
Sớm mai thức dậy êm nghe tiếng hờn
Em giờ đã khác xưa hơn
Mi cong, môi thắm, eo thon, dáng hiền
Cho người dưng chuốt muộn phiền
Cho em ngơ ngẩn lạc miền nhớ thương
Lạ lùng em biết soi gương
Biết e thẹn, biết vấn vương... đợi chờ
Nhưng rồi tình ấy vu vơ
Em mơn mởn mẹ cậy nhờ băng nhân
Bỏ buồn cho một người dưng
Tội nghiệp thằng bé theo chân ngày nào
Ngày em vui lễ trầu cau
Người dưng cúi mặt làm đau tất lòng
Gượng cười tiễn kẻ theo chồng
Cố đưa qua trọn khúc sông học trò
Tuổi thơ ưa nhảy lò cò
Hái hoa, bắt bướm, bày trò đánh đu
Ngày xưa còn những lời ru
Em về bến khác lời ru lỡ làng
Ô kìa có con bướm vàng
Thất tình đậu dưới bông vàng mù u
Người dưng khác họ tương tư
Đời bao trắc trở tạ từ ngày xưa
5-8-2005