Sám Hối
Trường Phi Bảo
Con quỳ bạch đấng Thế Tôn
Món nợ tiền kiếp vẫn còn trả vay
Lòng con bụi bám tháng ngày
Hồng trần đắm mộng sầu hoài duyên thơ
Tìm đâu tâm sáng chẳng mờ
U mê con cứ thẩn thờ nhớ mong
Ngài có trí huệ thần thông
Sao không chiếu rọi hồn trong tâm lành
Để xua nghiệp chướng quẩn quanh
Cho con rõ đạo phước sanh nhiệm mầu
Chèo thuyền qua cuộc bể dâu
Nguôi quên cay đắng, khổ sầu trần ai
Huệ căn chẳng có buồn thay
Lấy đâu chánh pháp giải bày thiệt hơn
Muốn tu mà chẳng biết đường
Bạch ngài gia hộ lòng con lối về
Nếu con qua được bến mê
Tình thôi oan trái chẳng hề lụy vương
Tiêu tan nghiệp, dứt đoạn trường
Trong hồn nở đóa vô thường rất duyên.
16/11/2010