DUYÊN NỢ Có duyên nên khéo gặp nhau
Hay là cái nợ từ đâu đây người
Yêu chi kẻ khóc người cười
Ngọt ngào , cay đắng chín mười nhớ thương
Phải đây là chút tơ vương
Hay là sợi chỉ tầm thường trói tim
Buồn như cái tím hoa sim
Để ai thơ thẩn đi tìm hoàng hôn
"Gánh buồn lên đổ trên non
Khom lưng mà chạy buồn còn theo sau"
Xót xa của mối tình đầu
Làm tim hóa đá âu sầu khó phai
Bước qua một chặn đường dài
Ngoảnh đầu nhình lại được vài cuộc vui
Còn bao đau khổ ngậm ngùi
Khéo khen duyên nợ...dập vùi thương yêu !?