Tự Sự (2)
Trần Quốc Bảo Vào đời tay trắng đôi tay
Dở dang học vấn, vận rày phong sương
Gia tài chỉ những yêu thương
Mang Thơ đi suốt dặm trường đó đây
Tương lai che bởi áng Mây
Còn hiện tại sống những ngày lưu vong
Nhớ mẹ hiền mãi ngùi trông
Phía trời xa cánh chim không bay về
Với em chẳng vẹn câu thề
Mảnh tình bụi bám bên lề xanh rêu
Lòng còn vướng bận chi nhiều
Phải chăng gió nổi nên chiều có giông
Hay đâu người đã sang sông
Bỏ quên tôi giữa mênh mông đất trời
Tan thương rách toẹt mảnh đời
Thơ cùng tôi khóc cuộc chơi thuở nào
22-4-2006