Khói Lam Cuộc Tình
Trường Phi Bảo
Khói lam quyện cõi thực hư
Trãi lòng ký thác tâm tư não nùng
Bẽ bàng thương nhớ muôn trùng
Yêu người mà chịu lao lung khổ sầu
Gặp từ trong cảnh bể dâu
Muộn màng ai đã qua cầu ước mơ
Khói lam nhuộm trắng vần thơ
Tình đầu em nhuộm dại khờ trái ngang
Người ta vợ trẻ, con ngoan
Xá gì cá nhạn lang thang trong chiều
Yêu người chẳng được phép yêu
Bao nhiêu mộng đẹp theo chiều nghiêng rơi
Nhìn nhau xa xót người ơi!
Khói lam lãng đãng cuối trời tình em
Thời con gái bước qua thềm
Thanh xuân chảy tóc từng đêm nghẹn ngào
Thôi đành quên chuyện mai sau
Người ta có chốn, nơi vào hẳn hoi
Mình dại, mình chịu thiệt thòi
Trách chi ai tất lòng vời vợi xa
Rồi đây pháo cưới kiệu hoa
Ngăn sông cách núi, đưa ta cách chàng
Tơ tình một đoạn riêng mang
Ngàn thu đi trọn dở dang con đường
Người là kỷ niệm yêu thương
Dù hạnh phúc thoáng vô thường tan nhanh
Tình bay theo khói mong manh
Người là dĩ vãng xa xăm của lòng
Vui say bên kẻ gọi chồng
Khoảnh khắc tạm bợ cay nồng mắt môi
Lãng quên nhau nhé suốt đời...
Được không hay chỉ rối bời sợi duyên
Cuộc tình như khói lam huyền
Kiếp sau biết có ưu phiền trả trao
Gợi làm chi mối sầu đau
Mình Em cam phận, dám nào oán Anh!
15-12-2006