Thân chào quý bạn,
Nay thì Tết đã qua. Mong rằng mọi người đã vui Xuân trọn vẹn.
Phần tôi thì hôm nay xin gửi lời chào giã từ Thư Quán.
Xin chân thành cám ơn toàn Ban Điều Hành Thư Quán qua sự đại diện của vài bạn tôi có dịp tiếp xúc như Mars, Ct.Ly, Huyền Băng v.v.
Lý do tôi rời Thư Quán có thể là chung cho một số người :
Nếu trong xã hội có những người có giáo dục và những người khác, thì trong Thư Quán ta có những người tôn trọng đường lối chung và những người khác.
Sự bất chấp lẽ phải của những người khác đã cho họ một ưu thế rất lớn để tấn công bất cứ ai họ muốn. Những bài vở xuyên tạc với tình tiết giả tạo đều có thể được post lên, dù sau đó có bị xóa thì cũng đủ cho họ hài lòng vì đã ném được sự thô bỉ của họ vào mặt người họ ghét.
Cách vận hành Thư Quán của chúng ta là tôn trọng sự tự do của mỗi người nên cho phép họ làm được điều đó. Còn ở nhiều thư quán khác thì không được vậy : mọi bài viết đều được gạn lọc qua một sự kiểm duyệt. Bài nào bị nghi ngờ là có ác ý thì bị chận lại mà không cần báo lại cho tác giả biết. Tuy có chút độc tài nhưng người chơi được bảo vệ tốt.
Tóm lại người chơi trong thư quán tự do và dân chủ của chúng ta thì dễ bị tấn công. Mà có lên tiếng tranh luận với kẻ tấn công thì cũng như sự đối thoại giữa hai người điếc : nói chuyện đạo lý và lẽ phải với người bất chấp đạo lý và lẽ phải thì nói cũng như không.
Và xem ra cái nghệ thuật nhục mạ người nay lại tiến triển thêm một bậc : là đem post vào những website ngoài thư quán để tăng thêm hiệu quả cho việc làm bỉ ổi ấy.
Nhưng loại việc này thì chừng như ở đâu cũng có : người Pháp thì nói lên nhận xét chung là “những kẻ bỉ nhân vô lại thì luôn có được đặc quyền mạ lỵ bất cứ ai”. Còn trong nước ta thì từ 200 năm trước đây cụ Nguyễn Công Trứ đã viết bài thơ dạy chúng ta Cách Ở Đời với những câu :
“Nghe như chọc ruột tai làm điếc
“Giận dẫu căm gan miệng mỉm cười Hóa ra đây chỉ là thường sự trong đời, hôm nay là tôi, mai là người khác nên không có gì đáng thắc mắc lâu. Nên tôi xin kính cẩn nghe theo lời khuyên của cụ Trứ mà giả điếc giả cười mặc cho đó đây phải bầm gan tím ruột.
Thân ái chào giã từ quý bạn và kính chúc thư quán ngày càng phát triển, đông vui.
Lá chờ rơi 19/02/10