Chào các bạn, chào Love, Thiên Tú ...
Cảm ơn Thiên Tú đã vào đây có đôi lời tạo hòa khí, chúc Thiên Tú luôn tìm được niềm vui trong sáng tác nhé !
Cảm ơn Love đã vào đây để dẫn giải. Trong cương vị là một quản trị viên, chị HB rất thận trọng khi nghiên cứu những vấn đề nhạy cảm như thế này, và cố gắng để sự nhận xét của mình là công tâm không thiên vị ai hết, hơn thế nữa, ngoài chị HB còn có sự quan sát của các bạn thơ khác.
Để cho rõ ràng, chị HB copy toàn bộ bài thơ của diên vỹ vào đây để phân tích nhé!
anh và đời thật nơi anh ở là những con số em cộng trừ hoài không chạm được cùng anh biết là mong manh biết là vô vọng nhưng hơi thở còn, ta còn giấc mộng phải không ? nhận ra anh ở giữa đám đông em đành đứng bên đường lặng lẽ có những thứ không cần có trong tay .... ....không cần thêm gam màu tô vẽ bình dị cùng đời đủ để làm vui trời nơi em mây trắng buông trôi gió không mát như ngày xuân thuở nọ tia mắt anh dịu lòng hoa cỏ em có mơ gì ...? ....sao mãi ngóng trông ...! ngay lúc này ...anh có nhớ em không ? hay mọi thứ đã đi vào quên lãng ... xếp lại một ngày ..em đi tìm dĩ vãng nơi nụ cười chưa hề có hư hao cuộc đời trôi ...em vẫn đứng đó ước ao dù rằng biết ngày mai rất khác mọi thứ trong đời thật ... sao dễ dàng phai nhạt quá đi thôi ...! diên vỹ jun. 15, 2015 với tựa bài thơ
anh và đời thật , chúng ta thấy diên vỹ đang nói về một người yêu trên xứ ảo, một người yêu của kỷ thuật số, “
dù làm gì cũng không thể chạm được anh” và dù biết mong manh, vô vọng, nhưng vẫn hy vọng có ngày gặp gở …
Rồi tình cờ nơi góc phố nhận ra anh giữa đám đông , em của diên vỹ không đến tay bắt mặt mừng mà …
em đành đứng bên đời lặng lẽ có những thứ không cần có trong tay .... ...không cần thêm gam màu tô vẽ bình dị cùng đời đủ để làm vui Dù là tình yêu qua hiệu ứng những con số, nhưng vẫn tạo trong người mơ những nỗi niềm luyến nhớ
t
rời nơi em mây trắng buông trôi gió không mát như ngày xuân thuở nọ tia mắt anh dịu lòng hoa cỏ em có mơ gì ...? ....sao mãi ngóng trông ...! Vì là tình yêu của hư ảo, nên em của diên vỹ tự hỏi,
ngay lúc này ...anh có nhớ em không ? hay mọi thứ đã đi vào quên lãng ... xếp lại một ngày ..em đi tìm dĩ vãng nơi nụ cười chưa hề có hư hao Và trong khát khao một tấm chân tình
cuộc đời trôi ...em vẫn đứng đó ước ao dù rằng biết ngày mai rất khác Để rồi tự nhắc mình rằng không nên ao ước vì mọi thứ trong đời thật .. dễ dàng phai nhạt lắm…
mọi thứ trong đời thật ... sao dễ dàng phai nhạt quá đi thôi ...! diên vỹ jun. 15, 2015
Thơ minhthanh_love
tìm quên 3 sau những phút giây lững lờ quên nhớ em đã quên mình, anh cũng quên anh bài toán tình yêu giải mãi không thành?! và kết quả, ta đi tìm ẩn số ẩn số của anh là nỗi niềm trăn trở mang lỗi lầm vì mắc nợ tình em ẩn số của em là lời thật trái tim không dám quên và cố không nhớ đến em tìm anh trong nỗi nhớ không bờ bến trôi lênh đênh mong bắt gặp nụ cười hiền anh tìm ai trong hư ảo triền miên để suốt đời lạc hoài trong tiếng gọi tiếng gọi của trăng, tiếng gọi của núi tiếng gọi sông hồ, tiếng gọi cỏ cây tiếng gọi của đêm, tiếng gọi của ngày nhưng chẳng bao giờ là tiếng gọi của em anh phải nhớ ! mtlove Với Tìm quên 3 của Minhthanh_Love , là tâm trạng của hai kẻ yêu nhau yêu trong tâm trạng phiêu diêu, lờ lững và quên cả thân phận của mình (em đã quên mình, anh cũng quên anh) và quên cả chuyện tình của họ sẽ không có đoạn kết (
bài toán tình yêu giải mãi không thành) Cái lý do không thành được minhthanh_love gọi là
ẩn số, ẩn số của anh là nỗi niềm trăn trở mang lỗi lầm vì mắc nợ tình em ẩn số của em là lời thật trái tim không dám quên và cố không nhớ đến Người con gái của Minhthanh_love luôn nghĩ về chàng trai nào đó với nụ cười hiền, một chàng trai đang tìm ai trong hư ảo và lạc trong tiếng gọi núi, trăng,sông hồ
tiếng gọi của trăng, tiếng gọi của núi tiếng gọi sông hồ, tiếng gọi cỏ cây tiếng gọi của đêm, tiếng gọi của ngày Với hai câu chót, hơi tối nghĩa,
nhưng chẳng bao giờ là tiếng gọi của em anh phải nhớ ! - Phải hiểu sao đây? Người con gái của minhthanh_love muốn nhắn nhủ với người trai là: (1)anh phải nhớ! Chẳng bao giờ em gọi cho anh đâu!
Hay
(2) chẳng bao giờ anh nghe tiếng gọi của em, anh (có) nhớ! Nếu nghĩ theo nghĩa thứ hai thì chữ có mới chính xác.
Qua việc phân tích nội dung, văn mạch của hai bài thơ trên, một của diên vỹ, một của minhthanh_Love, rõ ràng hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Cái “Con Số” của diên vỹ và cái ẩn số của Minhthanh_Love hoàn toàn khác, đối tượng của diên vỹ là người xuất hiện từ trong con số, sống trong con số. Còn vấn đề của Minhthanh_Love là tình yêu vẫn còn là ẩn số chưa có câu trả lời thích đáng.
Người con gái trong thơ của diên vỹ, lặng lẽ, trốn tránh, không gặp mặt.
nhận ra anh ở giữa đám đông em đành đứng bên đường lặng lẽ có những thứ không cần có trong tay .... ....không cần thêm gam màu tô vẽ bình dị cùng đời đủ để làm vui Người con gái trong thơ của Minhthanh_Love thì có chút thất vọng vì em tìm anh… nhưng anh tìm ai !
em tìm anh trong nỗi nhớ không bờ bến trôi lênh đênh mong bắt gặp nụ cười hiền anh tìm ai trong hư ảo triền miên để suốt đời lạc hoài trong tiếng gọi Nói chung, chị mong Love hay nhìn sự việc một cách thoáng hơn. Đừng quá nhạy cảm rồi biến tất cả những niềm vui hay nỗi đau của nhân thế thành của mình. Mỗi người có một niềm vui riêng, nỗi đau riêng, có thể giống nhau ở mặt này nhưng lại khác nhau ở khía cạnh khác, và ai cũng có quyền bộc bạch suy nghĩ tâm trạng của mình trong thơ. Và hơn thế nữa, người thơ không chỉ viết lên tâm trạng của riêng mình, mà đôi khi còn viết lên tâm trạng của ai đó để chia sẻ cùng đời, một bài thơ văn hoa giá vẻ tới đâu nhưng thiếu sự chân thành thì không chạm được lòng người, chúng ta hãy dùng sự chân thành để chinh phục người đọc, và ai không chân thành thì tự khắc sẽ không có độc giả yêu mến. Thiên hạ vẫn thường cho những kẻ làm thơ là gàn bướng, bất cần đời, thôi thì ta hảy chấp nhận cái thiên hạ gán cho kẻ làm thơ mà bất cần những tiểu tiết các bạn nhé !
Chân thành
Chị HB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2013 18:13:59 bởi Huyền Băng >