Chuyện tình thiên thu
ĐÒ ƠI
Có con đò chở cuộc đời tôi
Đò vẫn chở mọi người nên không nhớ
Nhưng với tôi đò thành duyên thành nợ
Nỗi niềm riêng canh cánh mãi đò ơi!
Kim Giang
DAN DÍU
Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Chung vui câu chuyện đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi niềm pháo nổ ran
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2006 06:51:48 bởi Tran Manh hung >
Xướng:
CÙ LAO PHỐ
Ai về ghé lại đất Cù lao
Phố cũ sông xưa nước ngọt ngào
Rạch cát lững lờ buông mấy nhịp
Đồng nai thơ mộng thả dăm câu
Chùa Ông cổ kính ngàn xưa đó
Đại Giác uy nghi tự thuở nào
Hạ đến sông xanh soi nắng ấm
Xuân về hoa thắm cánh duyên trao.
Nguyễn Khánh Chân
Họa:
QUÊ TÔI
Trong lòng Đất Mẹ nặng công lao
Ngấm máu con tim những ngọt ngào
Nhớ nắng dân quê đời vất vả
Thương đò kẻ vạn kiếp buông câu
Dòng sông dáng núi in tâm khảm
Bến nước cây đa hẹn thuở nào
Vĩnh Phúc Hai Bà đền nợ Nước * (Khởi nghĩa Hai Bà Trưng)
Xuân Hương Phủ Vĩnh miếng trầu trao. *(Phủ Vĩnh Tường)
Kim Giang
ĐÒ ƠI
Có con đò chở cuộc đời tôi
Đò vẫn chở mọi người nên không nhớ
Nhưng với tôi đò thành duyên thành nợ
Nỗi niềm riêng canh cánh mãi đò ơi!
Kim Giang
DAN DÍU
Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Góp vui câu chuyện đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi lòng ý nhập tâm.
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng
*Cảm ơn anh Hùng! KG xin nối đoạn không đường:
MÊ
Vắng thơ hơi thở như dừng
Con tim bải hoải như ngừng đập theo
Nhớ người có phải là yêu
Thương thơ có phải đã chiều đa đoan...
Ai theo cơn gió lên ngàn
Ai treo trăng ai phủ màn mây che
Sáo diều ai thả đồng quê
Sông dâng ai đắp con đê chặn lòng...!
Có mà không... Nhớ mênh mông
Tương tư ơi! Mớ bòng bong rối bời!
Nhủ lòng tỉnh giấc ai ơi
Tỉnh rồi! Không khéo lại ngồi tiếc mê!
Kim Giang r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 18:13:10 bởi Huyền Băng >
ĐÒ ƠI
Có con đò chở cuộc đời tôi
Đò vẫn chở mọi người nên không nhớ
Nhưng với tôi đò thành duyên thành nợ
Nỗi niềm riêng canh cánh mãi đò ơi!
Kim Giang
DAN DÍU
Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Chung vui tâm sự đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi lòng chuyện nổ ran
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng
Bến sông mơ như quá khứ lâu rồi
Qua lòng đò đã bao lần khách mới
Khách nhớ đò mang nỗi buồn vời vợi
Đò như trăng như khoé miệng ai cười
kim Giang
ĐÒ XƯA BẾN CŨ
Người đi đi mãi không còn nhớ.
Bến cũ, đò xưa vẫn đợi chờ.
Dù chỉ thoáng qua lòng tưởng đến.
Đủ cho vương vấn đến bơ phờ.
Chuyến đò ngày ấy nhiều lưu luyến.
Người khách năm xưa vẫn mịt mờ.
Khách trễ đò ngang lên tiếng gọi.
Thế mà vướng mắc có ai ngờ.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2006 06:55:16 bởi Tran Manh hung >
ĐÒ ƠI
Có con đò chở cuộc đời tôi
Đò vẫn chở mọi người nên không nhớ
Nhưng với tôi đò thành duyên thành nợ
Nỗi niềm riêng canh cánh mãi đò ơi!
Kim Giang
DAN DÍU
Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Chung vui tâm sự đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi lòng chuyện nổ ran
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng
Bến sông mơ như quá khứ lâu rồi
Qua lòng đò đã bao lần khách mới
Khách nhớ đò mang nỗi buồn vời vợi
Đò như trăng như khoé miệng ai cười
kim Giang
ĐÒ XƯA BẾN CŨ
Người đi đi mãi không còn nhớ.
Bến cũ, đò xưa vẫn đợi chờ.
Dù chỉ thoáng qua lòng tưởng đến.
Đủ cho vương vấn đến bơ phờ.
Chuyến đò ngày ấy nhiều lưu luyến.
Người khách năm xưa vẫn mịt mờ.
Khách trễ đò ngang lên tiếng gọi.
Thế mà vướng mắc có ai ngờ.
Trần Mạnh Hùng
Đò nhọc nhằn vẫn thương nước đầy vơi
Thương lữ khách lỡ đường chiều nắng cuối
Thương phù sa nghĩa đôi bờ chắp nối
Thương vỡ mặt sông tan hình bóng núi...!
Kim Giang
NGÀY ẤY
Ngày ấy chớm thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Tiếng ai trong gió nôn nao quá.
Tiếng khách gọi đò hối hả mong.
. . . .
. . . .
. . . .
. . . .
Trần Mạnh Hùng
Kim Giang nối tiếp 4 câu nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 01:12:31 bởi Tran Manh hung >
ĐÒ ƠI
Có con đò chở cuộc đời tôi
Đò vẫn chở mọi người nên không nhớ
Nhưng với tôi đò thành duyên thành nợ
Nỗi niềm riêng canh cánh mãi đò ơi!
Kim Giang
DAN DÍU
Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Chung vui tâm sự đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi lòng chuyện nổ ran
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng
Bến sông mơ như quá khứ lâu rồi
Qua lòng đò đã bao lần khách mới
Khách nhớ đò mang nỗi buồn vời vợi
Đò như trăng như khoé miệng ai cười
kim Giang
ĐÒ XƯA BẾN CŨ
Người đi đi mãi không còn nhớ.
Bến cũ, đò xưa vẫn đợi chờ.
Dù chỉ thoáng qua lòng tưởng đến.
Đủ cho vương vấn đến bơ phờ.
Chuyến đò ngày ấy nhiều lưu luyến.
Người khách năm xưa vẫn mịt mờ.
Khách trễ đò ngang lên tiếng gọi.
Thế mà vướng mắc có ai ngờ.
Trần Mạnh Hùng
ĐÒ ƠI
Đò nhọc nhằn vẫn thương nước đầy vơi
Thương lữ khách lỡ đường chiều nắng cuối
Thương phù sa nghĩa đôi bờ chắp nối
Thương vỡ mặt sông tan hình bóng núi...!
Kim Giang
NGÀY ẤY
Chiêu ấy chớm thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Tiếng ai trong gió nôn nao quá.
Tiếng khách gọi đò hối hả mong.
Trong thoáng ngẫn ngơ thuyền lại bến.
Để rồi ôm nhớ đợi chờ trông.
Chiều nay thu muộn trời yên gió.
Có tiếng quạ kêu vọng giữa giòng
Tran Manh Hung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 01:15:39 bởi Tran Manh hung >
NGÀY ẤY
Ngày ấy chiều thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Tiếng ai trong gió nôn nao quá.
Tiếng khách gọi đò hối hả mong.
. . . .
. . . .
. . . .
. . . .
Trần Mạnh Hùng
Kim Giang nối tiếp 4 câu nhé
*Cảm ơn anh Hùng! Cho phép KG nối tiếp:
NGÀY ẤY
Ngày ấy chiều thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Tiếng ai trong gió nôn nao quá.
Tiếng khách gọi đò hối hả mong. - Trần Mạnh Hùng
Khách quá giang nhờ trời sắp tối
Nhà mong lửa đôt mắt vời trông
Đò ơi có phải con đò cũ
khách nhớ mang dây cột bến lòng! - Kim Giang
Thương nhớ một người.
nhớ mãi không nguôi
CÒN SÓT LẠI
Bao nhiêu thương nhớ dệt thành thơ
Lúc đã yêu nhau nhau tóc bạc phờ.
Đốt cháy tuổi hồng tình nghệ sỹ.
Lao đao xuân mộng nghiệp tầm tơ
Suốt đời níu kéo đâu là thật
Một kiếp hồ đồ gỉa tảng lơ
Tri kỷ gặp nhau đời đã xế.
Mối tình trao gởi chỉ đan mơ
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2006 23:04:47 bởi Tran Manh hung >
* KG khất anh Hùng vì bài họa với anh phải công phu, khó quá.
Còn xin chia sẻ tâm trạng HoaTiNa trước:
AI
Ai nỡ làm Hoa oải cánh sầu
Ném vào lòng Hạ cả trời ngâu
Cỏ cây nghiêng ngả tâm như vỡ
Buồn trĩu, thêm buồn lây với nhau...
Lời thơ nhảy nhót chạy trốn đâu
Thảng thốt như chân bước hụt cầu
Hung thủ hẳn là...Tên... yêu dấu
Người cứ bo bo - Phép nhiệm màu !
Kim Giang
Thủ Phạm Xin lỗi - Làm Hoa phải u sầu
Anh không có muốn như vậy đâu
Tại Bé Kim Giang - làm anh lỡ
Hụt hẩng chân anh bước qua cầu
Tình buồn. hic ... Hẹn lại kiếp sau
Bây giờ anh phải mang trầu cau
Đến nhà Giang - người anh yêu dấu
Giang hỡi ... đâu rồi?... mở cửa mau
(hihihi... Đọc nghe vậy. Chứ đâu phải vậy. Anh đang nói tầm bậy. hihihi....... quậy.)
Sgecstasy
hihi...HoaTiNa "vác" anh Sgecstasy sang giữa nhà Giang luôn này, khỏi chờ Kim Giang ra mở cửa anh ơi!
Cảm ơn Kim Giang và anh Sgecstasy…
Quậy tưng bừng đêeeeeeeee
Kim Giang xỏ lá quá đi thôi
Vồ chụp người ta…xém…chết trôi…
Nhờ Giang đấy nhé – mau về xử
Tội Hắn có nên phạt án “ngồi”?
Còn anh Sờ géc sờ ta sy
Híc…híc…sao “lăn” chậm quá đi…
Kiếp sau…đã có người xí chỗ…
Hẫng…thì…Giang đỡ…có ngại chi… 
HoaTiNa
HoaTiNa "vác" anh Sgecstasy sang, Giang chưa kịp tiếp đã tháo chạy hết rồi:
PHÁN
Thủ phạm ắt là phải sử thôi
Nể tình thương đấy cũng một thời
Bây giờ đứng núi: Trông này nọ
Phán: Hắn chung thân bốn kiếp Người * (Với HTN đấy)
Còn anh nhận hão đỡ tội ơi
Đền: Bắc cho anh chiếc cầu lời
Cửa Hoa, cửa muội chờ anh tới
Tình thất...Về nhà đá em chơi...
Kim Giang
TÌNH NGƯỜI
Tình thơ như rượu ủ men
Như mưa như nắng bên thềm bước chân
Lời xưa nối mãi cung vần
Như dây trầu cứ quấn dần thân cau
Dẫu đời chẳng được gần nhau
Người ơi tin có nhịp cầu trong tâm
Không ồn ã chỉ lâm thâm
Hạt mưa nho nhỏ thấm dần rất sâu...
Kim Giang
NỢ TÌNH
Văn dĩ tải đạo.
Thơ dĩ tải tâm
Tình dĩ tải yêu.
Yêu dĩ tải lòng.
Yêu em là những chờ mong.
Ta tìm, em trốn giáp vòng cung mê.
Yêu em ta phá câu thề.
Của nhiều tiền kiếp lê thê nối dài.
Gặp em sớm một chiều hai.
Kết lời tri kỷ, kết lời trong tim
Tình yêu ba nổi bảy chìm
Là của hai kẻ nợ tình tìm nhau
Trần mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 22:48:56 bởi Tran Manh hung >
TRONG MƠ
Trong giấc mơ anh thành Hoàng Tử
Bỏ cả ngai vàng đến với em
Trong giấc mơ em làm Công Chúa
Lên thuyền mây tách bến xuôi dòng.
Trong giấc mơ thỏa lòng nhung nhớ
Tay nắm tay gió thở thì thầm
Mộng đầy khoảnh khắc hóa trăm năm
Bướm thoát xác con tằm bé nhỏ.
Sóng mơn man mạn thuyền thoa vỗ
Chèo sợ khua vỡ ánh trăng vàng
Hoàng Tử say đáy mắt mơ màng
Long lanh sáng phát ngàn quang phổ.
Mây mềm đậu tóc nàng Công Chúa
Ghé tai rằng ghen quá đi thôi
Mây từ xưa vẫn ở bên trời
Yêu ai lắm mây vời theo gió.
Như Thiên sứ hết mình trăng tỏ
Soi đôi bờ cây cối hoan reo
Cánh buồm buông nới lỏng dây lèo
Trôi bồng bềnh bồng bềnh hư ảo...
Ngan ngát hương sương vương thu thảo
Thơm như từ trong áo lan xa
Làn da khao khát uống trăng ngà
Vuốt gió ngón tay mềm thon thả!
Không danh giới vương thần, thực giả
Mộng hóa đời ngân hát thiết tha
Nhân gian thơ ai nói cũng mượt mà
Cuộc sống đẹp ngời xanh trên mắt lá...!
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 11:43:36 bởi KimGiang >
Mơ Ước
Rồi một hôm có chàng Hoàng Tử
Bỗng gặp nàng Công Chúa kiêu sa
Cả hai kẻ cùng rủ nhau, lữ thứ
Bỏ kinh thành ngà ngọc gấm hoa…
Rồi bữa ấy họ thỏa lòng nhung nhớ
Buông thuyền hoa trôi dọc ngọc tuyền
Trăng rạng sáng thuyền quyên hai đứa
Nhấp môi mình cạn chén lương duyên…
Thuyền không neo lạc vào cõi mộng
Chốn Thiên Thai sạch bụi u phiền
Cả hai sống thỏa lòng, như con sóng
Say dật dờ trong thế giới Thần Tiên…
Chàng Hoàng Tử là anh, và em đó
Nàng Công Nương kết bạn gió trăng
Từ bỏ cõi trần gian khốn khổ
Dắt tay nhau đến chốn Vĩnh Hằng…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: