Chuyện tình thiên thu
SAU CƠN MƯA
Trời mưa vỡ tổ chuồn chuồn
Cánh sen ngơ ngác mây buồn tím ao
Dưới bèo cá đớp lao xao
Tình yêu Lớn lại ngọt ngào sau mưa
Kim Giang
Trích đoạn: TTL
Tưởng nhớ tới Người tìm đến những dòng thơ của Bà, Kim Giang rất xúc động, các bạn cùng chia sẻ nhé:
Em xấu hổ
------------------ Mộng Tuyết
Nhớ chuyện đêm qua còn thẹn thùng
Mặt hồ phẳng lặng ánh trăng trong
Bóng trăng cùng với em đang tắm
Làn nước vờn da em lạnh lùng.
Giậu trúc bờ bên, gió phất phơ
Bỗng nghe tiếng hát vẳng bay qua
Giật mình ngơ ngác nhìn... Em thấy
Sau trúc, trời ơi! anh bước ra.
Quàng vội khăn bông em chạy vào
Ngẩn ngơ anh hỏi: - Đã làm sao?
- Không làm sao cả, nhưng em thấy
Thèn thẹn lòng em nó thế nào!...
(Hà Nội báo số 18 - 6 tháng Năm 1936)
Làm cô gái Huế
--------------------- Mộng Tuyết
Hờ hững, em đưa chiếc lược ngà
Chải đôi mái tóc rủ lòa xòa
Bên em, lặng lẽ anh ngồi ngắm
Màu tóc huyền em phản nước da.
Bỗng đưa tay giữ cánh tay em
- Em hãy ngừng cho anh ngắm xem
Mấy cái tóc mai vờn trước trán
Cho vừng trán đẹp, đẹp hơn thêm.
Nũng nịu giằng tay, em bảo: "Thôi!
Cho em soi kính rẽ đường ngôi
Làm cô gái Huế cho anh ngắm
Tình tứ nhiều hơn món tóc mai."
(Hà Nội báo số 20 - 20 tháng Năm 1936)
Em bị cười
----------------- Mộng Tuyết
Mơ màng nghe có tiếng người yêu
Réo rắt bên hè thổi khúc tiêu
Nhanh nhẹn tung chăn, em nhổm dậy
Bàng hoàng ngái ngủ, vội em kêu:
-Anh ơi! Anh đợi tí, cho em
Còn sửa sang qua nếp áo xiêm
Vuốt lại tóc em buông bối rối
Điểm qua lượt phấn, chút hồng thêm...
Cửa mở, em tìm chẳng thấy ai
Người yêu em đã phới xa rồi
Bên rào còn để đôi hoa thắm
Hờ hững cười em mê ngủ thôi!
(Hà Nội báo, số 22 - 3 tháng Sáu 1936)
Em trả thù
-----------------Mộng Tuyết
- Anh ơi! Em thích đời thi sĩ
Vui lòng, anh dạy em làm thơ?
- Em đừng chứng chứ, cười anh bảo,
Thơ thẩn gì em, khéo ngẩn ngơ!...
... Một nàng tiên nữ đẹp như em
Là một bài thơ, một quả tim
Là ành hồng non, là gió lướt
Là hoa xuân thắm, bóng trăng đêm...
... Thi sĩ, em ơi, đó lại là
Người đi theo dõi bóng tiên nga
Ước mơ, yêu thích và ca ngợi
Những cái mà em đã có thừa!
- Nhưng không, em muốn học làm thơ
Để tra thù anh đã hững hờ
Rồi phút say sưa anh có lại
Hôn em, em sẽ ẩy anh ra.
Bấy giờ, em cũng bảo anh rằng:
"Em bận làm thơ", anh nhớ chăng?
Hôm nọ, bên anh em nũng nịu,
Lạnh lùng anh cứ mãi nhìn trăng.
(Hà Nội báo, số 17 - 29 tháng Tư 1936)
(Tư liệu từ Phunuviet)
TƯỞNG NHỚ
Hương trầm biết gửi về đâu
Câu thơ còn đó... Ngọc Châu vỡ rồi
Còn đây khoé mắt nụ cười
Dáng Kiều nghiêng cả Một Thời...Xuân xanh
Còn đây cái nét Trâm anh
Cái Duyên đằm thắm chất Tình mộng mơ
Thả hồn tắm giữa dòng Thơ
Đông Hồ...Mộng Tuyết...Lư Khê...Trúc Hà
Trông người lại nghĩ đến ta
Bao nhiêu năm mãi còn là Thiên Thu...
Kim Giang
NĂM CANH
Lăn một vòng sang bên ni giường
Lăn bao vòng sang bên tê giường
Năm canh đằng đẵng nhớ thương
Đêm ơi...Đệm...Ngỡ Đại Dương chòng chành
Kim Giang
EM ĐỢI
Phía trước con đường tới hư không
Phía sau Biển Đông chồm bao lớp sóng
Bước chân mỏi
Ngập ngừng thất vọng
Không có anh trống trải đến vô cùng
Người thường có đôi nhìn em...Đến lạ lùng
Im ắng
Trời rất trong
Mà lòng đang nổi bão
Nắng vô tình đốt cháy miền hư ảo
Xô hàng cây gầy guột xanh xao
Gió đi qua cất tiếng nghẹn ngào
Thăm hỏi
Chút bối rối
Chỉ nhìn chẳng nói
Em đợi anh về
Em đợi...Tháng năm trôi
Kim Giang
Đừng Buồn...! Tìm về chốn cũ
Mưa mờ mờ bay
Thấy người xưa cũ
Lòng dâng sóng đầy!
Mấy mùa mưa đổ
Nhưng hồn chẳng nguôi
Tình xa dịu vợi
Vào ra ngậm ngùi!
Bạn là cánh én đơn độc mùa đông
Bạn là dòng nước lạnh lùng xanh trong
Bạn như hoa thắm buồn tận sơn khê
Bạn là hạt nắng đẹp chiều mỏng mê!
Thôi đừng sầu nhé
Bình minh rồi lên
Con đường bạn bước
Sẽ qua chông chênh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2007 01:40:13 bởi Ngậm Ngùi >
Trích đoạn: Ngậm Ngùi
Đừng Buồn...!
...
Thôi đừng sầu nhé
Bình minh rồi lên
Con đường bạn bước
Sẽ qua chông chênh.
*V thân mến! Bạn cứ như Bụt ấy, cứ khi buồn muốn khóc lại được bạn động viên an ủi...
NHƯ LÀ ANH EM
Mỗi khi ứa lệ
Bụt lại hiện lên
Tình bạn thân quen
Ngậm Ngùi chia sẻ
Bạn ở nơi đâu
Giờ này có lẻ
Vui cùng người yêu
Hay về thăm Mẹ
"Thôi đừng sầu nhé"
Thiết tha chân tình
Sao gần gũi thế
Như là anh em
Kim Giang
VẮNG NHAU
Anh đâu rồi! Mong anh biết mấy
Đổ ra sông ra biển vẫn ứ đầy
Căng mắt nhìn từng phút từng giây
Chỉ mịt mùng ,tăm hơi chẳng thấy
Cần biết bao như hơi thở vậy
Vắng xa hồn như lá sắp lìa cây
Cứ chếnh choáng bàng hoàng run rẩy
Tưởng ra bao nhiêu chuyện nọ này
Anh đâu rồi! Nhìn theo chiếc lá bay
Gió im lặng lắc đầu đây chả biết
Làm nôn nao làm nhớ nhung da diết
Phút gần nhau thắm thiết quý nhường nào
Em buông mình nhập cõi chiêm bao
Giữ chẳng cho tan những ngọt ngào
Cuống quýt vì sao vì sao nhỉ
Hay là anh quên mất lối đi về
Nếu gặp lại nhất định là em sẽ...
Nắm trái tim anh quyết không chịu để
Như tuyết lạnh tan qua kẽ tay này
Ủ ấm thiên thần cùng cất cánh bay
Kim Giang
TỰ NHỦ
Hôm nay bỗng lòng thanh thản
Nhẹ nhàng như áng mây bay
Cứ như chưa hề cảm thấy
Buồn vui trên thế gian này
Chắc em làm anh buồn lắm
Cho em hờn giận tý thôi
Yêu thương bảo em tự hối
Đừng làm đất ngập mưa rơi
Như hoa rất cần có nắng
Như cây cần có khí trời
Để tim nhau luôn trống vắng
Dễ làm ngọn gió mồ côi
Muốn mang Trăng về chung gối
Muốn bên nhau suốt cuộc đời
Tình yêu không hề có lỗi
Biết mà chẳng dễ người ơi
Kim Giang
CHẲNG THẤY
Người cũng đã về như ta mong
Sao nghe se sắt ở nơi lòng
Cứ như đã chết từng con sóng
Chưa kịp tới bờ - Giữa mênh mông
Ta thả hồn về với hư không
Thương cánh chim trời gặp bão giông
Tìm đâu thấy nữa miền yên ả
Để ngủ mà mơ thấy nắng hồng
Kim Giang
Copy
(
o
( o
o )
O (
o 0
( O
o )
0 o
AI LÀM
Ai làm sét đánh bỏng tim nhau
Để tiếng chuông ngân nhói ngọt ngào
Uống cả dòng sông bờ vẫn khát
Cho đầy nắng hạ bóng còn đau
Nào đâu giấc mộng ngàn đêm lẻ
Khoả lấp cơn buồn sóng biển sâu
Đắm đuối chìm dần trong tiếc nuối
Lơ ngơ nhớ mãi buổi ban đầu
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 11:24:50 bởi KimGiang >
Trích đoạn: KimGiang
(
o
( o
o )
O (
o 0
( O
o )
0 o
AI LÀM
Ai làm sét đánh bỏng tim nhau
Để tiếng chuông ngân nhói ngọt ngào
Uống cả dòng sông bờ vẫn khát
Cho đầy nắng hạ bóng còn đau
Nào đâu giấc mộng ngàn đêm lẻ
Khoả lấp cơn buồn sóng biển sâu
Đắm đuối chìm dần trong tiếc nuối
Lơ ngơ nhớ mãi buổi ban đầu
Kim Giang
( o
o )
O (
o 0
( O
o )
0 o
EM VẪN LÀ
Em luôn là hiện hữu bên nhau
Em mãi là thương nhớ ngọt ngào
Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông bát ngát niềm đau
Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh
Chìm ngập vào tâm thức đậm sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2007 13:13:13 bởi Trần Mạnh Hùng >
Mênh mông sóng nước nhuộm TRĂNG VÀNG.
Lấp lánh sao trời, sương trắng giăng.
Lờ lững con thuyền lơi mái nghỉ.
TRĂNG VÀNG phủ kín bến
KIM GIANG. TMH Mến chúc TV Kim Giang nhiều cảm hứng
Hùng
*Cảm ơn anh Hùng đã đem lại bài xướng (Em vẫn là ) cho bài hoạ - Kim Giang!
*Khánh Chân kính mến! Hôm qua sinh nhật anh KG biết muộn, vài dòng thơ hoạ chúc anh vui:
Trích đoạn: khanhchan
Phân vân
Chuyện đời rối rắm mớ bòng bong
Giận ghét yêu thương não cả lòng
Cái lợi cái danh nào biết đếm
Chữ tình chữ nghĩa khó mà đong
Mượn lời kinh phật - tâm mong sáng
Nhắp chén rượu đào -dạ đã ngông
Thân phận con người sao rắc rối
Ta về tu quách thế là xong
Hoạ:
ĐÙA VỚI THƠ
Muốn dán vào tim chẳng để bong
Ghi sâu cảm mến xuyến xao lòng
Công danh bả lợi nhiều mê đắm
Ý đẹp bao tiền cũng dám đong
Cốt ở như mình không tội vạ
Xương dầm dãi nắng vẫn nghênh ngông
Còn thơ với thẩn đùa trêu Nguyệt
Giữa cõi giang hồ chửa thể xong
Kim Giang
MONG MANH
Em vẫn chờ trông giữa mỏng manh
Vẫn khát khao mong ngọn gió lành
Về hôn lên tóc lên đôi má
Cho miền băng giá sớm tan nhanh
Em vẫn mơ về thảm cỏ xanh
Nơi dệt thêu nên một chuyện tình
Của chàng Hoàng Tử yêu Công Chúa
Dám bỏ quyền uy chốn cung đình
Sao em chẳng thể giữ nổi anh
Hình như không còn gì linh nữa
Lấy cớ cầm vàng đi thử lửa
Để một mai, vôi vữa cam đành
Sưu tầm vũ trụ vạn hành tinh
Biết là một mảnh sao nhỏ bé
Cố gắng cháy hết mình- Chẳng thể
Lung linh thay thế vạn vì sao
Mở khung trời tung Hoàng Phượng bay cao
Chẳng phải ly tan để nghẹn ngào
Mà như từng bước đang xa cách
Mình tự ru mình tới chiêm bao
Hoá kiếp Liêu Trai, vén động đào
Tìm bóng hình người trong cõi mộng
Nghe mái chèo thơ sóng dạt dào
Như còn gần gũi mãi bên nhau
Kim Giang
AI LÀM
Ai làm sét đánh bỏng tim nhau
Để tiếng chuông ngân nhói ngọt ngào
Uống cả dòng sông bờ vẫn khát
Cho đầy nắng hạ bóng còn đau
Nào đâu giấc mộng ngàn đêm lẻ
Khoả lấp cơn buồn sóng biển sâu
Đắm đuối chìm dần trong tiếc nuối
Lơ ngơ nhớ mãi buổi ban đầu
Kim Giang
Phôi pha
Trùng dương vạn dặm cách xa nhau
Từ biệt ngày nao mắt nghẹn ngào
Biển rộng đôi bờ bao nỗi nhớ
Mây ngàn mấy dãi một niềm đau
Ba mươi năm lẻ ôm trăng khuyết
Là bấy nhiêu ngày đắm mộng sâu
Nửa mảnh tình xa mờ cố quận
Nhạt vần thơ cũ khóc duyên đầu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: