Chuyện tình thiên thu
HÀ TÂY THỜI SỰ
Cô gái Sơn Tây ngày mai về Hà Nội
"Yếm thủng tầy dần" vá vội âu lo
Ơi Hà Tây cửa ngõ của Thủ Đô
Còn đâu nữa địa linh vùng Sư Tử
Cánh Cò bay, ngỡ ngàng tìm đồng lúa
Lụa Hà Đông dâu úa hoá công trình
Ai xúc hến xưa bên dòng sông Tích
Bán ruộng lên đời khinh lúc gieo neo
Nhuệ Giang trôi đủng đỉnh những cánh bèo
Thương mảnh đất...Thoát nghèo sang đổi chủ
Vườn cắm cọc theo đại gia cỡ bự
Ngộ nhỡ mai này tách lại Hà Tây
Còn gì hỡi em trơ chọi tấm thân gầy
Kim Giang
TÌNH YÊU QUAN HỌ
Người ơi (Buông áo em ra)
Kẻo câu nước mắt trắng nhòa trang thơ
Người ơi đừng hẹn đừng chờ
Quan Họ (Dã bạn) còn ngơ ngẩn lòng
Kim Giang
Trích đoạn: KimGiang
TÌNH YÊU QUAN HỌ
Người ơi (Buông áo em ra)
Kẻo câu nước mắt trắng nhòa trang thơ
Người ơi đừng hẹn đừng chờ
Quan Họ (Dã bạn) còn ngơ ngẩn lòng
Kim Giang
NGẬP TRỜI QUAN HỌ
Quan họ gọi lúa trổ đòng
Gọi thuyền đón bạn xuôi dòng sông mơ
Gọi Trăng soi tỏ đôi bờ
Gọi trầu cánh Phượng vào thơ tỏ tình
Bóng Si xanh ngát sân đình
Tứ thân áo thắm quyện mình với ta
Quai thao nón lá kiêu sa
Tưng bừng lễ hội hợp ca ngọt bùi
Bên nhau tan hết ngậm ngùi
Ðồng chua nước mặn cũng vui hoà mình
Cánh cò như mộng lung linh
Phù sa trộn ánh bình minh rực màu
Nhành tre ngả ngón ngang đầu
Gốc Ða trầm mặc lũ trâu rộn cười
Khát khao một phút bên người
Hoà ca điệu Lý cho tươi mát lòng
Có nhau bến nước xanh trong
Bàn tay sương gió vun đong ân tình
Giã từ lưu luyến bóng hình
Mây trôi bèo dạt duyên tình còn đây
Mỏi mòn mong ánh Trăng đầy
Héo hon bến hẹn cỏ cây đượm buồn
Người đi ghi khắc cội nguồn
Xót thương dòng lệ ai tuôn chiều vàng
Quan họ êm xóm ấm làng
Dạt dào biển lớn mênh mang nghĩa đời
Tôi đi giữa tuyết sương rơi
Thương câu quan họ nhớ lời ước xưa ….
Mong trang thơ ấy đừng mưa
Cánh chim bạt gió đong đưa nhịp chèo
Hồn hoang sương phủ tím đèo
Cành Sim đất mẹ ,mái nghèo quê cha
Tình yêu quan họ bao la
Ðào Nguyên trái ngọc mộng ngà cung tơ
Xứ người lầm lũi bơ vơ
Ngập trời quan họ chẳng mờ trong tim …
Ðàn huyền chẳng chịu ngủ im
Tấu muôn cung bậc kiếm tìm tri âm
Yêu nhau chín đỏ thâm tâm
Nhờ câu quan họ thì thầm trao duyên
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2008 19:19:09 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: vũkimThanh
TimEm cũng có những kỷ niệm rất sâu sắc với Cố Thi Sỹ Đào Quang Hán;
Xin phép anh Vũ Kim Thanh cho TimEm được post bức hình mình yêu thích
để như đang được trò chuyện với người Bạn vong niên!
Vẫn thấy như đang đứng trước người
Nụ cười hạnh phúc nét duyên vui
Xa xôi trời đất giờ đôi ngả
"Thơ với Nàng Thơ" những ngậm ngùi!!!
_____________________________
Giang-Hồ-Thư-Quán Xin cám ơn bạn Tim Em đã sẻ chia nỗi niềm với vũ kim Thanh và cố thi sĩ Ðào quang Hán , mình xin kết một câu thơ của bạn vào bài thơ này để gửi tới người bạn của chúng ta. Chào thân ái Vũ kim Thanh
MUÔN CÁNH ĐÀO TƯƠI
(Thân tặng thi nhân Ðào quang Hán)
(Thơ với nàng thơ những ngậm ngùi )
Muôn cánh Ðào tươi nét xuân vui
Những trang thơ ấm tình thi hữu
Mãi mãi trong tôi đượm ngọt bùi
Hoàng hôn dẫu kéo người qua núi
Tôi còn ngậm tủi khóc chơi vơi
Tình thơ kết ánh hào quang sáng
Soi bước giữa đời đêm đen thui
Nghĩa bạn vàng son ôi tuyệt vời
Tôi dù biền biệt tận cuối trời
Ngàn trùng cách trở luôn thương nhớ
Quê hương rộng mở tựa ngàn khơi
Tôi ôm kỷ niệm vào xuân tới
Có bóng người bên thắm nụ cười
Có ngàn bài thơ tình hội ngộ
Mỗi độ Trăng tròn hay Trăng vơi
Hội thơ vẫn nở khắp nơi nơi
Dấu ấn thời gian vẫn ngời ngời
Tôi đàn người hát câu quan họ
Réo rắt tim hồng tiếng …Người ơi …
Vũ kim Thanh
LonDon những ngày cực buồn 16-6-2008
Thành kính sẻ chia nỗi tiếc thương với gia quyến cố Thi Sỹ Đào Quang Hán. Xin phép anh Vũ Kim Thanh được họa theo dòng xúc cảm:
THƠ TIỄN BẠN
Sông tràn lệ đắng khóc chia ly
Sấm sét chan hoà với cố tri
Dạ nát lòng tan trời đất vỡ
Người đi kẻ ở mộng tàn thi
Nghe thơ cứ ngỡ còn đâu đó
Thấy Bá Nha xưa nhớ Tử Kỳ
Núi sững sờ trông về vạn lý
Mây quằn quại níu bước người đi
Kim Giang
Anh nắm tay em MÔNG LUNG
Mai em hóa cánh chim
Lạc phương trời lạ
Anh có tìm
Có nhớ em không
Rồi nhỡ mai Tuyết phủ
Chiều đông
Ai nhóm cho em
Lửa ấm tim hồng
Em sợ lắm trên cánh đồng hiu quạnh
Ta gặp nhau băng lạnh
Ngấm trong hồn
Gió sẽ buồn rền rĩ khúc cô đơn
Mai sẽ thế nào
Không dám nghĩ nhiều hơn
Em đã quen khi giông bão mưa trơn
Anh nắm tay em
Ấm áp diệu thường
Không thể lạc nhau...Trên mọi nẻo đường
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2008 23:06:57 bởi KimGiang >
VẮNG NGƯỜI
Sân Đường vắng bóng Bác vào ra
Quán gió đìu hiu dấu bụi nhòa
Ghé xuống Thôn Đoài thăm Thím Sáu
Hay mò miệt dưới nhớ bà Ba
Vườn sau ngõ trước hoa nhường cỏ
Nắng ngợp mưa rơi trẻ nhớ già
Muốn gọi Người mau về xướng họa
Hai trò Vịt Đẹt ngóng mù xa
Kim Giang
HOÀNG HÔN - HỒN HOANG Chiều ơi hoàng hôn...Lơi...Hồn hoang Kìa ai treo lên con Trăng vàng
Chơi vơi buồn trôi theo dòng giang
Khi xưa Xuân qua đây mơ màng
Mà nay chơ vơ như đồng hoang Buồn tôi rơi ngang trên cung đàn
Như bờ môi ngưng câu tình tang
Yêu thương không mong lên ngôi hoàng
Thầm thôi cho nhau quên thời gian Kim Giang
TRUYỀN THUYẾT HỒ THAN THỞ
(Còn có tên Hồ Tình Yêu - Văn Quán - Hà Đông) Ai đến Hà Đông ghé Hồ Than Thở Sẽ thấy xao lòng nhung nhớ nôn nao Sẽ hiểu sao đời dậy sóng khát khao Sẽ biết tình yêu trân quý nhường nào Nếu đến Hà Đông rẽ vào Văn Quán Nghe Hồ Thơ xao xuyến gọi chân mình Nghe Ve buồn lột xác để hồi sinh Nghe dân gian huyền thoại một mối tình Chuyện một Thư Sinh nghèo xưa học trọ Kế nhà bên khuê các đóa đồng trinh Thả ước mơ xanh mắt huyền hé cửa Phía chàng trai như lửa cứ nhen dần Mơ chuyện Trầu Cau nên nghĩa Tấn Tần Như khoảng trời trong Trăng Ngọc sáng ngần Đôi trái tim yêu thiên thần chắp cánh Nguyện Quỳnh Giao muôn kiếp liền cành Em như nhánh Lan thơm tràn môi thắm Em như Tầm Xuân mộng về thêu nắng Bao ngã si tình mê đắm tìm yêu Nhưng trái ngang quen thói ghét ghen Kiều Gieo bão giông chia cắt mối duyên đầu Tìm môn đăng gả bán chốn sang giàu Mai áo cô dâu lên thuyền bến khác Mối tình đầu ngơ ngác sẽ về đâu Đêm cuối cùng Ghi Ta trút cho nhau
Sầm sập đớn đau, sấm chớp lệ trào
Động tới cao xanh thương cảm nghẹn ngào
Ban mãi thiên thu trọn tình đôi lứa Nơi em đứng hóa thân thành cây Liễu
Tóc xanh rờn soi bóng nước trong veo
Chàng Thư Sinh thấm đẫm lệ tình yêu
Hồn bỗng phiêu diêu hóa Hồ Than Thở
Ai lưu lạc còn nay đây mai đó
Nếu trở về xin ghé tới Hà Đông
Hồ Tình Yêu vui duyên thắm má hồng
Hồ nhắc trai thương vợ gái thương chồng Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2008 23:46:23 bởi KimGiang >
Thân Chào chị Kim Giang
Chúc chị vui
Thảo My
Cảm ơn Thảo My đã ghé thăm! Xin chúc Thảo My hạnh phúc an vui! Thân ái! Kim Giang
MƯA
Mưa hờn nước đổ khắp nơi
Sấm khanh khách rượt trêu người yếu tim
Ướt nào có phải mình em
Mà run run lạnh trắng miền không anh
Kim Giang
Trích đoạn: KimGiang
MƯA
Mưa hờn nước đổ khắp nơi
Sấm khanh khách rượt trêu người yếu tim
Ướt nào có phải mình em
Mà run run lạnh trắng miền không anh
Kim Giang
Mưa
Mưa cho trời đất thêm gần
Cho người thương xích lại gần người thương
Mưa cho bông lúa phất cờ
Cây khô trổ nụ, mầm đời thêm xanh.
Mưa cho thoáng đãng, thơm lành
Tiếng chim trong vắt trên cành hoa đơm.
Mưa cho ướt lạnh tình nồng
Cho nguôi ngoai ngọn lửa hồng một phương.
Mưa cho tình thắm… tình phai
Cho người xa xứ chạnh lòng nhớ quê.
Mưa cho nỗi nhớ mỏi nhừ
Em đi ấp ủ khoảng trời không anh…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm mưa hạ ,5.8.1991
MƯA
Mưa hờn nước đổ khắp nơi
Sấm khanh khách rượt trêu người yếu tim
Ướt nào có phải mình em
Mà run run lạnh trắng miền không anh
Kim Giang
Mưa
Mưa cho trời đất thêm gần
Cho người thương xích lại gần người thương
Mưa cho bông lúa phất cờ
Cây khô trổ nụ, mầm đời thêm xanh.
Mưa cho thoáng đãng, thơm lành
Tiếng chim trong vắt trên cành hoa đơm.
Mưa cho ướt lạnh tình nồng
Cho nguôi ngoai ngọn lửa hồng một phương.
Mưa cho tình thắm… tình phai
Cho người xa xứ chạnh lòng nhớ quê.
Mưa cho nỗi nhớ mỏi nhừ
Em đi ấp ủ khoảng trời không anh…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm mưa hạ ,5.8.1991
Chị Liên Thơ ơi!
Có bài viết trêu người bạn KG mang về đây đọc chung nha:
To: Hà Đông!
Chắc trong đầu luôn bị Sư Tử ám ảnh nên mới nghĩ vậy thôi à!
VỢ CHỒNG
Cuộc đời còn những chênh chao
Chút mưa chút nắng vậy nào quên anh
Tình chồng vợ chuyện cơm canh
Bớt chua thêm mặn phước lành hưởng chung
Đêm dài có lúc mông lung
Dẫu trăn trở chữ thủy chung vẫn lành
Không yêu sao gọi là Tình
Không nhớ sao được hỡi Mình Của Ta
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2008 07:39:24 bởi KimGiang >
VỢ CHỒNG Cuộc đời còn những chênh chao
Chút mưa chút nắng vậy nào quên anh
Tình chồng vợ chuyện cơm canh
Bớt chua thêm mặn phước lành hưởng chung
Đêm dài có lúc mông lung
Dẫu trăn trở chữ thủy chung vẫn lành
Không yêu sao gọi là Tình
Không nhớ sao được hỡi Mình Của Ta
Kim Giang Sớm ...tối...vợ chồng... Tình nồng duyên thắm em ơi Đôi ta trọn vẹn một đời vì nhau... Sớm hờn em ngoảnh mặt đi Tối ...anh thầm thì ...em lại ôm anh Vòng đời càng siết càng say Tình yêu qua trải đắng cay càng nồng... Bên nhau chung gánh sơn hà Bên nhau chung gánh cửa nhà ấm êm... Lê Minh Liên Thanh Thơ Ban mai hồng,ngày đầu tiên của tháng mới 1/7/2008 Kim Giang thân mến! Nói đến tình yêu thì muôn màu muôn vẻ.Vẻ nào cũng đẹp, cũng đáng yêu nhưng... muôn đời nay vẫn vậy tình yêu chồng vợ là đáng quý nhất.Đặc biệt là trong xã hội của chúng ta thì tình yêu vợ chồng càng cần được trân trọng hơn...Cám ơn Kim Giang đã thường xuyên đọc và chia xẻ tiếng lòng cùng Liên Thơ. Chúc em vui và hạnh phúc.Liên Thơ và rất nhiều bạn yêu thơ luôn đón đọc những sáng tác mới của em. Thân mến... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/F9ABC43269D64E75A64E869D9CA3AC14.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2008 09:29:07 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: Liên Thơ
VỢ CHỒNG
Cuộc đời còn những chênh chao
Chút mưa chút nắng vậy nào quên anh
Tình chồng vợ chuyện cơm canh
Bớt chua thêm mặn phước lành hưởng chung
Đêm dài có lúc mông lung
Dẫu trăn trở chữ thủy chung vẫn lành
Không yêu sao gọi là Tình
Không nhớ sao được hỡi Mình Của Ta
Kim Giang
Sớm ...tối...vợ chồng...
Tình nồng duyên thắm em ơi
Đôi ta trọn vẹn một đời vì nhau...
Sớm hờn em ngoảnh mặt đi
Tối ...anh thầm thì ...em lại ôm anh
Vòng đời càng siết càng say
Tình yêu qua trải đắng cay càng nồng...
Bên nhau chung gánh sơn hà
Bên nhau chung gánh cửa nhà ấm êm...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ban mai hồng,ngày đầu tiên của tháng mới
1/7/2008
Kim Giang thân mến!
Nói đến tình yêu thì muôn màu muôn vẻ.Vẻ nào cũng đẹp, cũng đáng yêu nhưng... muôn đời nay vẫn vậy tình yêu chồng vợ là đáng quý nhất.Đặc biệt là trong xã hội của chúng ta thì tình yêu vợ chồng càng cần được trân trọng hơn...Cám ơn Kim Giang đã thường xuyên đọc và chia xẻ tiếng lòng cùng Liên Thơ.
Chúc em vui và hạnh phúc.Liên Thơ và rất nhiều bạn yêu thơ luôn đón đọc những sáng tác mới của em.
Thân mến...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/F9ABC43269D64E75A64E869D9CA3AC14.JPG[/image]
HÒN TRỐNG MÁI Đá còn biết đứng gần sát lại Cớ sao mình vẫn mãi xa nhau Kim Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: