THÁNG TƯ
Nhớ mùa Hoa Gạo bên sông
Cháy như nỗi nhớ trong lòng hôm nay
Ngại ngùng chẳng dám cầm tay
Xâu từng chuỗi những thơ ngây tặng đời
Thẹn thùng ửng cả góc trời
Anh nâng hoa đỏ ví môi thiên thần
Ngỡ tơ hồng đợi mùa Xuân
Xuân qua Xuân lại mấy lần vẫn không
Cứ chờ cứ đợi cứ trông
Dấn mình ra biển mênh mông tìm người
Bồi hồi lắm tháng tư ơi
Về đi anh hãy nói lời em mong
Kim Giang
THÁNG NĂM
Tháng tư mùa hoa loa kèn
Chọn cắm màu trắng nhớ làn da em...
Tìm nhau như thể tìm chim
Em ra biển rộng anh tìm rừng sâu
Thời gian phai nhạt mái đầu
Vẫn nợ nhau mãi một câu đợi chờ
Nỗi lòng có gửi vào thơ
Chỉ là câu chữ hững hờ buông xuôi
Tháng năm phượng đỏ cháy trời
Cháy lòng anh vẫn cái lời đang mong
Về đi em mộng tương phùng
Tay trong tay mặt bừng bừng màu hoa
kimrbl