Chuyện tình thiên thu
Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 61 của 69 trang, bài viết từ 901 đến 915 trên tổng số 1027 bài trong đề mục
Nguyên Cương 08.08.2009 09:53:53 (permalink)
0

* Cám ơn anh Nguyên Cương! - Ngày của Cha - Đầy tình nghĩa. Cha em thật thiệt thòi, khi có Ngày của Cha thì Cha đâu còn nữa.

 
NC vẫn còn nhớ những bài thơ KG viết về cha, khi người mới qua đời. Mấy năm trôi qua rồi mà những dòng tình cảm của KG nhắc tới người hầu như vẫn còn đậm nét.
NC xin chép lại bài thơ NC viết tặng con gái
 
CHA CON
 
                                                   Tặng con gái


 
Cha là mảnh vỡ của đời
Con là muôn mảnh sao trời của cha
 
Đất trời rộng lớn bao la
Cha mong mảnh vỡ của cha rạng ngời
 
Ngày con chập chững vào đời
Bàn chân nhỏ bé chẳng dời bước cha
 
Ngày con rộng cánh bay xa
Bao yêu thương đã biệt cha ngàn trùng
 
Vượt qua sóng gió bão bùng
Còn bao công sức cha dành cho con
 
Cuộc đời cha đã cạn mòn
Phần con ắt phải vẹn tròn tốt tươi
 
Mai sau con sẽ nên người
Cha là mảnh vỡ - ngậm cười mà đi ...
 
Nguyên Cương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 21:23:05 bởi Nguyên Cương >
KimGiang 13.08.2009 20:00:17 (permalink)
0
 

Trích đoạn: THI NANG

Sau đây là hai bài thơ cảm hứng theo đề tài:NHƯ HỒN THƠ DẬY...của Bác Lá:

NHƯ HỒN THƠ DẬY 1

Bên thềm lá rụng gợi hồn thơ
Khiến sóng sông Tương cứ vỗ bờ
Ngoảnh lại vườn xưa thương kẻ đợi
Trông về lối cũ xót người chờ
Lời vàng lắng xuống trong cơn mộng
Ý ngọc bay vào giữa giấc mơ
Dẫu đã xa rồi nhưng nhớ mãi
Từ khi cách biệt đến bây giờ...
Thi Nang

NHƯ HỒN THƠ DẬY 2

Lấy lá thu vàng gói ý thơ
Chôn vùi kỷ niệm thuở ban sơ
Trơ vơ dáng liễu luôn mong ngóng
Héo hắt thân thông vẫn đợi chờ
Bến nước chập chờn nơi cõi mộng
Con đò thấp thoáng nẻo đường mơ
Em về chốn ấy mờ hình bóng
Đọng lại lòng anh mãi đến giờ...

Thi Nang
 


*Kính hoạ:

BẾN THƠ

Có chiếc thuyền con lạc bến thơ
Lung liêng mắt nhớ khát khao bờ
Buồn giăng ngóng gió buồn da diết
Nước lặng nhìn mây đứng nguyện chờ
Có giọt châu thầm lăn ướt má
Đâu dòng xướng hoạ dắt vào mơ
Đào nguyên cảnh sắc còn như trước
Lữ khách tình thâm hẹn bấy giờ

Kim Giang

Thân mến chào bạn Kim Giang,
Chúc bạn luôn vui,khỏe,hồn thơ lai láng
 
MONG ƯỚC
 
Thương người vắng bóng chốn vườn thơ
Gió rít mưa rơi lạnh bãi bờ
Yến ở trời Nam năm tháng nhớ
Oanh về biển Bắc sớm hôm chờ
Mong ngày tái ngộ trên đồi hẹn
Ước buổi sum vầy dưới bến mơ
Dõi mắt nhìn xa đường cách trở
Để ai trông đợi đến bao giờ?

Thi Nang
 
 
 DẬY HỒN THƠ
 
Gọi gió Thu về gợi tứ Thơ
Nôn nao nước biếc sóng xô bờ
Cầu duyên vũ trụ tròn như ý  
Chúc nghĩa thâm giao thỏa ước chờ
Lấy ngải mê bùa ngâm Xướng Họa
Mang tình hạnh ngộ hóa Đường mơ
Làn tơ trải đất trời xao xuyến
Để Yến Oanh ca mãi tới giờ
 
Kim Giang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2009 22:14:53 bởi KimGiang >
KimGiang 15.08.2009 17:24:18 (permalink)
0
 
 
 
ĐỔI GIÓ
 
Anh trao em bài thơ
Ban mai hồng gõ cửa
Tiếng Chích Choè vui quá
Lá xanh màu mộng mơ
 
Anh trao em bài thơ
Lời chân tình cởi mở
Bỗng rưng trời đổi gió
Thơ tìm đâu bây giờ
 
Kim Giang
 
 
KimGiang 19.08.2009 01:32:29 (permalink)
0


Trích đoạn: Liên Thơ

Trích đoạn: Nguyên Cương
CHA CON
       Gửi con gái

Cha là mảnh vỡ của đời
Con là muôn mảnh sao trời của cha

Đất trời rộng lớn bao la
Cha mong mảnh vỡ của cha rạng ngời

Ngày con chập chững vào đời
Bàn chân nhỏ bé chẳng rời bước cha

Ngày con rộng cánh bay xa
Bao yêu thương cách biệt cha ngàn trùng

Vượt qua sóng gió bão bùng
Còn bao công sức cha dành cho con

Cuộc đời cha đã cạn mòn
Phần con ắt phải vẹn tròn tốt tươi

Mai sau con sẽ nên người
Cha là mảnh vỡ - ngậm cười mà đi ...
           Nguyên Cương

      Tình cha
    Cha như bóng núi nghiêng về
Bên con gái nhỏ chở che suốt đời
    Dù cha đã về cõi trời
Hồn còn theo mãi rạng ngời bên con
   Cha mong con gái vuông tròn
Vơi buồn bớt khổ lòng son chẳng nhoà
   Phong ba chèo chống thuyền hoa
Cập bờ ước vọng tình cha dõi nhìn ...
                  
  Lê Minh Liên Thanh Thơ

                        Đêm cuối tuần, 15/8/2009


 
CHA CỦA CON

Mặt trời ban sáng là Cha
Cánh chim nhỏ tập bay chuyền là con

Bão giông Người khuất núi non
Con như lạc phách lạc hồn chiêm bao

Tiếng Cha thắm thiết ngọt ngào
Bay lên con gái...Tự hào Có Cha

Ước còn là trẻ lên ba
Hình dong Cha Mẹ mãi là Mùa Xuân

Đạo hiền trung chẳng phụ bần
Bà con xa láng giềng gần mến thương

Dạy con trên kính dưới nhường
Đào tơ tuỳ lúc cương thường phải khi

Đường đời mỗi bước con đi
Chênh chao đắng đót lại ghì víu Cha

Kim Giang






Hoatina_hn 19.08.2009 11:18:44 (permalink)
0

Tớ về đây tìm đọc lại "Đêm Thu Xà" của anh Lê Thường Nhiên mà không thấy, cuối cùng phải lục lại trong máy tính, may mà mình copy lại rồi. Giang nhớ bài đấy không? Bài đó hay mà sao không thấy mang vào thư viện nhỉ!

Tiện thể ghé thăm Giang, dạo này chả có thơ đâu, vào đọc ké rồi đi ra thôi!

Chúc Giang và các bạn vui vẻ nhé!
KimGiang 19.08.2009 19:23:38 (permalink)
0
Trích đoạn: Hoatina_hn

Tớ về đây tìm đọc lại "Đêm Thu Xà" của anh Lê Thường Nhiên mà không thấy, cuối cùng phải lục lại trong máy tính, may mà mình copy lại rồi. Giang nhớ bài đấy không? Bài đó hay mà sao không thấy mang vào thư viện nhỉ!

Tiện thể ghé thăm Giang, dạo này chả có thơ đâu, vào đọc ké rồi đi ra thôi!

Chúc Giang và các bạn vui vẻ nhé!

Ơi Nàng! Hóa thân thành kiếp khác mà vẫn còn tìm nhau...Nhớ thơ Nàng, tớ lại lần ra cái Đường Tàu ngắm Nàng đấy...Hi hi [sm=hugs.gif][sm=hugs.gif] 
 
Tớ cũng rất thích bài Đêm Thu Xà của anh Lê Thường Nhiên và bài họa của đằng ấy.
 
Coopy về đây để học hỏi và tìm ý họa theo:
 
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=86093&mpage=4&key=

"Nhờ Đêm Thu Xà của Huynh, và nhờ anh Sgecstasy mà Muội được biết về Thu Xà, dòng sông những hàng tre và con đường mòn…chắc hẳn giờ Thu Xà giờ đã khác xưa nhiều rồi đúng không Huynh?…

Muội mang khoe với Huynh này!

(hình như chưa ai gọi HoaTiNa là Muội - mà lại còn là Hiền muội nữa chứ, và HoaTiNa cũng chưa từng gọi ai là Huynh...hihi..nghe cũng hay hay..)


Thu Xà


Ai có về Thu Xà
Gửi dùm em nỗi nhớ
Lời thơ
Nhè nhẹ
Đêm trăng…
Dòng sông quê xanh biếc
Dáng Hằng
Nghiêng soi…

Ai trở về Thu Xà
Nhắn dùm em câu hát
À ơi
Ru khúc
La đà
Tre đưa…

Thương biết mấy cho vừa
Đêm Thu Xà gợi nhắc
Ngày xưa…
Bây giờ…

Dịu dàng đôi câu thơ
Mà mênh mang nỗi nhớ
Nhớ luỹ tre làng
Nhớ chuyến xe thổ mộ…
Đường mòn..
Sông quê…

Nhắn lời ai có về
Thu Xà đêm trăng sáng
Cho nhắn về nơi ấy
Mênh mang
Nhớ lắm
Thu Xà!

HoaTiNa


ĐÊM THU-XÀ

Lê Thường nhiên

" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "
Thơ Bích Khê


Làm thu em pha nhung mây trời
Làm trăng em giăng mơ muôn nơi
Hòang lan đêm xưa hương thu tàn
Giọt sương đêm nay hương thu tan

Đàn chim phương nam bay chưa về
Hồn hoang đang lang thang cơn mê
Mộng du sao rơi ta đi tìm
Đồi thơ sương pha hương hoa sim

Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "

Còn trôi đêm nay con sông đầy
Còn soi nơi quen trăng thiên thai
Lòng đêm không trăng như đêm tàn
Dòng sông không trăng như sông tan

Rừng ơi đưa ta qua thu vàng
Trầm hương đem pha sương Tương Giang
Thuyền ơi đưa ta qua đêm sầu
Tìm trăng xem trăng trôi nơi đâu

Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông

r

Khi đọc đến bài thơ này HT rất xúc động và ngạc nhiên .Quả là một Thường Nhiên như bắt được cái hồn trong thơ Bích khê .Một Thu Xà (Tinh Hoa) trên đỉnh cao Thiên Ấn .

Nói đến Bích Khê không thể không nói đến Hàn Mạc Tử thi sĩ cùng thời với ông hơn nhau 4 tuổi (nhưng với Bích khê đã phải thốt lên khi đọc tập (Gái Quê) "Hàn Mạc Tử là một thiên tài và đã đi trước ta xa quá"

Năm mười hai tuổi chàng đã bị ảnh hưởng lối thơ đường luật của hai nhà thơ Phan Bội Châu và Huỳnh Khúc Kháng .Sau đó cả hai bước chân theo thể thơ mới gây một tiếng vang trên văn đàn thi ca những năm 30 .

Trong thi nhân Việt Nam Hoaì Thanh cũng đã nhận xét "tôi đã gặp trong Tinh Huyết những câu thơ hay bậc nhất Việt Nam

"Ơ hay buồn vương cây ngô đồng

Vàng rơi ! Vàng rơi ! Thu mênh mông "

Trên Đỉnh Thiên Ấn thơ chàng phiêu diêu ,hòa mình vào cây cỏ đất trời mênh mang .Thơ chàng đã với tới tầm cao của sự trác tuyệt.

"Ôi nàng năm xưa quên lời thề

Hoa vừa đưa hương gây đê mê "

Hàn Mạc Tử và Bích Khê hai số phận kì lạ có nhiều nét tương đồng tình bạn của họ như một sự hòa quện hai dòng nước vào một .Một Hàn Mạc Tử đa tình gió trăng "đến nỗi phải bán trăng " một Bích Khê như đỉnh núi lạ trong rặng núi thơ mới .Nguồn thơ của ông đã đóng dấu son vào lịch sử thi ca hiện đại Việt Nam như đỉnh Thiên Ấn đóng dấu bên sông Trà .Thầm cảm ơn cú huých tay của Hàn Mặc Tử đã bật lên tài năng của Bích Khê giống như khi xưa do Đoàn Thị Điểm chê Đặng Trần Côn là "dốt" thì Đặng Trần Côn mới tức khí viết ra Chinh Phụ Ngâm hay tuyệt vời .

Ta hãy thử theo chàng phiêu diêu theo những câu thơ về mối tình đầu với Sông trà về cây đàn tì bà trong tay giai nhân vang tiếng ngàn năm .Chàng như đỉnh cô đơn đứng trên đỉnh cô đơn làm say sưa đắm đuối loạn trí vì sự cánh tân của nghệ thuật hiện đại .Bao cô gái ngày đó đã thầm yêu si mê chàng .

"Trà Giang ,Thiên Ấn chuông gầm sóng

Vang tiếng ngàn năm đất Cẩm Thành

Ngàn năm quả ấn nằm trơ mốc

Một giải sông Trà chảy sậm xanh

Xót hồn cổ độ sương vài giọt

Xịch bóng tà huy nguyệt mấy canh

Ngìn dặm cố nhân đâu có tá ?

cánh chim kêu lạnh đập trong canh "

Bích khê từ đó bắt đầu là bạn thân với Hàn Mặc Tử biết bạn bị mắc phong ,một trong những bệnh nan y thời bấy giờ không những không sợ hãi mà chàng càng thương càng muốn gắn chặt mình với tâm hồn bạn .Trong giấc chiêm bao thoảng thốt chàng thấy tiềm ẩn mình sắp mất Hàn .Chưa bao giờ chàng lại òa khóc như một đứa trẻ con .Hàn ra đi vào mùa đông năm 1940 thì cũng là lúc Bích khê bị bệnh lao hành hạ chàng .May trước lúc ra đi chàng còn được chứng kiến cuộc đổi mới của đất nước bằng cuộc cách mạng tháng tám .

Mùa xuân năm 1946 Bích khê chút hơi thở cuối cùng nơi chàng ở giữa vườn chuối xanh tốt của Thu Xà .Bài thơ nấm mồ Bích khê như một lời di chúc giống Hàn Mặc Tử .

Cám ơn Thường Nhiên đã góp thêm một Thu Xà tuyệt vời như vậy

Làm thu em pha nhung mây trời
Làm trăng em giăng mơ muôn nơi
Hòang lan đêm xưa hương thu tàn
Giọt sương đêm nay hương thu tan

Đàn chim phương nam bay chưa về
Hồn hoang đang lang thang cơn mê
Mộng du sao rơi ta đi tìm
Đồi thơ sương pha hương hoa sim

Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông "

Còn trôi đêm nay con sông đầy
Còn soi nơi quen trăng thiên thai
Lòng đêm không trăng như đêm tàn
Dòng sông không trăng như sông tan

Rừng ơi đưa ta qua thu vàng
Trầm hương đem pha sương Tương Giang
Thuyền ơi đưa ta qua đêm sầu
Tìm trăng xem trăng trôi nơi đâu

Đêm mơ không nàng nay đêm say
Trăng ta không nàng nay trăng ai
" Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
vàng rơi vàng rơi thu mênh mông

HT

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 20:07:34 bởi Huyền Băng >
Hoatina_hn 21.08.2009 16:26:28 (permalink)
0
Giang ơi, nàng thật giỏi, tìm thấy cả link topic ấy cơ à, tớ vào mục lục thành viên chỉ thấy "Nỗi niềm châu thổ" của huynh Lê Thường Nhiên thôi...


Lại nói đến thể thơ này, có thời liêu xiêu đi tìm từ, tìm ý để viết...hehehe...

Gửi lại tí "Hương xưa" vào đây để nhớ về cái ngày xưa xưa ấy nhé!


Hương xưa

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…



Từ trong cơn mơ đi chưa về
Còn thương khi xưa trên sông quê
Thề ai đan tay – ôi! con thuyền…
Người đi chân quen – ôi! vô miên…



Mùa trăng đi qua bao nhiêu lần
Thềm hoa xin thôi buồn xa xăm
Đàn đâu vang vang cung lưu hà
Thề xưa như mây mù giăng xa…



Mình ta đêm nay bên trăng vàng
Hồn mơ theo trăng buồn mang mang
Người ơi tay đan tay hôm nào
Còn nghe dư hương buồn lên cao…

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu..
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…





Hoatina

r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 20:10:18 bởi Huyền Băng >
KimGiang 04.09.2009 02:16:26 (permalink)
0
Trích đoạn: Hoatina_hn

Giang ơi, nàng thật giỏi, tìm thấy cả link topic ấy cơ à, tớ vào mục lục thành viên chỉ thấy "Nỗi niềm châu thổ" của huynh Lê Thường Nhiên thôi...


Lại nói đến thể thơ này, có thời liêu xiêu đi tìm từ, tìm ý để viết...hehehe...

Gửi lại tí "Hương xưa" vào đây để nhớ về cái ngày xưa xưa ấy nhé!


Hương xưa

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…


Từ trong cơn mơ đi chưa về
Còn thương khi xưa trên sông quê
Thề ai đan tay – ôi! con thuyền…
Người đi chân quen – ôi! vô miên…


Mùa trăng đi qua bao nhiêu lần
Thềm hoa xin thôi buồn xa xăm
Đàn đâu vang vang cung lưu hà
Thề xưa như mây mù giăng xa…


Mình ta đêm nay bên trăng vàng
Hồn mơ theo trăng buồn mang mang
Người ơi tay đan tay hôm nào
Còn nghe dư hương buồn lên cao…

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu..
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…

Hoatina


CÒN VƯƠNG


Còn đây "Hương Xưa" trong mơ màng
Màn sương giăng buông trêu dòng giang
Người ơi so dây lên cung đàn
Cùng ôn buồn vui chiều Thu sang

Ta ôm trong tim si Trăng Vàng
Người mang câu thơ hồn lang thang
Cho nhau quên đi đêm hoang tàn
Đừng mưa Ngâu rơi bờ môi ngoan

Sen thơm hương vương lan trên đồng
Tình Thu mênh mông và thiêng liêng
Cò chao nghiêng nghiêng đưa ta về
Triền đê Chằm May...Nay còn mong

Diêu Bông "Hương Xưa" ru trên đồng
Chờ ai thương ai...Người hay không
Ơ hay Thu say, ta say như đang cùng
Buâng khuâng bay lên trời Thu trong

Kim Giang


r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 20:12:10 bởi Huyền Băng >
Đuyên Hồng 04.09.2009 11:55:04 (permalink)
0
Hương xưa

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…


Từ trong cơn mơ đi chưa về
Còn thương khi xưa trên sông quê
Thề ai đan tay – ôi! con thuyền…
Người đi chân quen – ôi! vô miên…


Mùa trăng đi qua bao nhiêu lần
Thềm hoa xin thôi buồn xa xăm
Đàn đâu vang vang cung lưu hà
Thề xưa như mây mù giăng xa…


Mình ta đêm nay bên trăng vàng
Hồn mơ theo trăng buồn mang mang
Người ơi tay đan tay hôm nào
Còn nghe dư hương buồn lên cao…

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu..
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…

Hoatina


CÒN VƯƠNG


Còn đây "Hương Xưa" trong mơ màng
Màn sương giăng buông trêu dòng giang
Người ơi so dây lên cung đàn
Cùng ôn buồn vui chiều Thu sang

Ta ôm trong tim si Trăng Vàng
Người mang câu thơ hồn lang thang
Cho nhau quên đi đêm hoang tàn
Đừng mưa Ngâu rơi bờ môi ngoan

Sen thơm hương vương lan trên đồng
Tình Thu mênh mông và thiêng liêng
Cò chao nghiêng nghiêng đưa ta về
Triền đê Chằm May...Nay còn mong

Diêu Bông "Hương Xưa" ru trên đồng
Chờ ai thương ai...Người hay không
Ơ hay Thu say, ta say như đang cùng
Buâng khuâng bay lên trời Thu trong

Kim Giang

Dư âm
 
Ngồi trông xe hoa đi qua cầu
Lòng sao nôn nao sầu trao sầu
Người đi trăng sao bao la trời
Người không chơi vơi theo tình đầu…
 
Hồn ta mơ hoang theo dây đàn
Cung rơi cung rơi trên hoang tàn
Thề xưa ai mang đi quăng đàng
Từng cơn mưa trôi phơi bàng hoàng
 
Thương thương than than bao thu rồi
Vườn xưa bông hoa kia … ôi thôi!
Tìm nao khi xưa cung Tiên Bồng
Chiều mang sương giăng che mờ đồi…
 
Mình ta hôm qua còn mơ màng
Hồn mơ chơ vơ thơ cùng nàng
Hồn ơi! Bơi qua cơn mê vàng
Còn đâu đê mê quê xưa về…
 
Thảnh thơi thơ ơi cho ta hòa
Lời ca tình xa bao la buồn
Người thơ mơ trăng trên cung Hằng
Trời cao sao rơi…  sao băng… băng…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 11:56:54 bởi Đuyên Hồng >
KimGiang 10.09.2009 01:35:54 (permalink)
0
Trích đoạn: Đuyên Hồng

Hương xưa

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…


Từ trong cơn mơ đi chưa về
Còn thương khi xưa trên sông quê
Thề ai đan tay – ôi! con thuyền…
Người đi chân quen – ôi! vô miên…


Mùa trăng đi qua bao nhiêu lần
Thềm hoa xin thôi buồn xa xăm
Đàn đâu vang vang cung lưu hà
Thề xưa như mây mù giăng xa…


Mình ta đêm nay bên trăng vàng
Hồn mơ theo trăng buồn mang mang
Người ơi tay đan tay hôm nào
Còn nghe dư hương buồn lên cao…

Buồn vương hương loan gieo tơ sầu
Tình xưa trôi xa trôi nơi đâu..
Người mơ trăng sao bên cung đàn
Lòng ta sương tan rơi mênh mang…

Hoatina


CÒN VƯƠNG


Còn đây "Hương Xưa" trong mơ màng
Màn sương giăng buông trêu dòng giang
Người ơi so dây lên cung đàn
Cùng ôn buồn vui chiều Thu sang

Ta ôm trong tim si Trăng Vàng
Người mang câu thơ hồn lang thang
Cho nhau quên đi đêm hoang tàn
Đừng mưa Ngâu rơi bờ môi ngoan

Sen thơm hương vương lan trên đồng
Tình Thu mênh mông và thiêng liêng
Cò chao nghiêng nghiêng đưa ta về
Triền đê Chằm May...Nay còn mong

Diêu Bông "Hương Xưa" ru trên đồng
Chờ ai thương ai...Người hay không
Ơ hay Thu say, ta say như đang cùng
Buâng khuâng bay lên trời Thu trong

Kim Giang

Dư âm
 
Ngồi trông xe hoa đi qua cầu
Lòng sao nôn nao sầu trao sầu
Người đi trăng sao bao la trời
Người không chơi vơi theo tình đầu…
 
Hồn ta mơ hoang theo dây đàn
Cung rơi cung rơi trên hoang tàn
Thề xưa ai mang đi quăng đàng
Từng cơn mưa trôi phơi bàng hoàng
 
Thương thương than than bao thu rồi
Vườn xưa bông hoa kia … ôi thôi!
Tìm nao khi xưa cung Tiên Bồng
Chiều mang sương giăng che mờ đồi…
 
Mình ta hôm qua còn mơ màng
Hồn mơ chơ vơ thơ cùng nàng
Hồn ơi! Bơi qua cơn mê vàng
Còn đâu đê mê quê xưa về…
 
Thảnh thơi thơ ơi cho ta hòa
Lời ca tình xa bao la buồn
Người thơ mơ trăng trên cung Hằng
Trời cao sao rơi…  sao băng… băng…

Đuyên Hồng

GIĂNG TƠ HỒNG

"Hương Xưa" người tiên gieo cung đàn
Hoà hương Hoàng Lan say đê mê
Hồ Thu ngời trong cho ta đằm
Thầm mơ làn môi duyên hoa ngâu

Còn mong làm mai giăng tơ hồng
Người đâu thành Si Xanh chờ trông
Miền quê chiều Thu nao nao lòng
Tìm chim Quyên xưa cùng sang sông

Nàng như nhành Sen soi ao làng
Làm Mây ngừng trôi hồn mênh mang
Đàn Rô Cờ vui loan tin mừng
Người xa về đây thăm người dưng

Thề trao...Hình như chưa ai từng
Mà mong làm kim thời gian ngưng
Nhìn đôi Bồ Câu bay lưng trời
"Dư Âm" tình thơ sao chơi vơi

Kim Giang


KimGiang 12.09.2009 14:32:56 (permalink)
0
 
SÓNG NHỚ
 
Nhớ quá thể làm sao mà tả hết
Bởi tại lòng không biết cách tìm quên
Anh chắc gì cũng đang lúc nhớ em
Nhưng cứ mặc để tim mình đau đáu
 
Muốn gào thét, gọi tên người yêu dấu
Kéo không gian bóp méo cả địa cầu
Cho được chìm trong môi mắt của nhau
Cho hai đứa chẳng bao giờ xa cách
 
Xin đừng lấy lặng im làm thử thách
Em sợ mình không chịu đựng nổi đâu
Sẽ mượn vay Tiên đủ phép nhiệm màu
Thế chấp cuộcđời để mãi mãi được yêu
 
Chỉ có vậy thôi, nào phải tham nhiều
Khi xa vắng tưởng đất trời hụt thiếu
Đêm chòng chành
                          Chăn chiếu hoá trùng dương
Muôn đợt sóng lòng, xô...Vỗ...Nhớ...Yêu thuơng
 
Kim Giang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 14:51:36 bởi KimGiang >
vũkimThanh 13.09.2009 14:40:50 (permalink)
0
Trích đoạn: KimGiang

 
SÓNG NHỚ
 
Nhớ quá thể làm sao mà tả hết
Bởi tại lòng không biết cách tìm quên
Anh chắc gì cũng đang lúc nhớ em
Nhưng cứ mặc để tim mình đau đáu
 
Muốn gào thét, gọi tên người yêu dấu
Kéo không gian bóp méo cả địa cầu
Cho được chìm trong môi mắt của nhau
Cho hai đứa chẳng bao giờ xa cách
 
Xin đừng lấy lặng im làm thử thách
Em sợ mình không chịu đựng nổi đâu
Sẽ mượn vay Tiên đủ phép nhiệm màu
Thế chấp cuộcđời để mãi mãi được yêu
 
Chỉ có vậy thôi, nào phải tham nhiều
Khi xa vắng tưởng đất trời hụt thiếu
Đêm chòng chành
                          Chăn chiếu hoá trùng dương
Muôn đợt sóng lòng, xô...Vỗ...Nhớ...Yêu thuơng
 
Kim Giang
 



 
THUYỀN THƯƠNG
 
Em nồng nàn sóng nhớ
Anh thành con thuyền thương
Hồn gào căng buồm gió
Lênh đênh băng trùng dương
 
Trái tim tạo thiên đường
Suối thơ mừng bỡ ngỡ
Bến đời sầu vạn cổ
Cây tình trổ hoa hương
 
Bờ mi em đọng sương
Trải mềm đêm thương nhớ
Ðiạ cầu xanh nín thở
Vầng Trăng chở yêu về
 
 
Kề môi nhau đam mê
Ngọt ngào xua đêm tối
Giấc mơ hồng đưa lối
Vượt nhức nhối cô đơn
 
Vũ kim Thanh
 
 
 
 
 
KimGiang 17.09.2009 22:54:29 (permalink)
0
Trích đoạn: vũkimThanh

 
THUYỀN THƯƠNG
 
Em nồng nàn sóng nhớ
Anh thành con thuyền thương
Hồn gào căng buồm gió
Lênh đênh băng trùng dương
 
Trái tim tạo thiên đường
Suối thơ mừng bỡ ngỡ
Bến đời sầu vạn cổ
Cây tình trổ hoa hương
 
Bờ mi em đọng sương
Trải mềm đêm thương nhớ
Ðiạ cầu xanh nín thở
Vầng Trăng chở yêu về
 
 
Kề môi nhau đam mê
Ngọt ngào xua đêm tối
Giấc mơ hồng đưa lối
Vượt nhức nhối cô đơn
 
Vũ kim Thanh
 
BẾN VẮNG
 
Hôm nay về bến nhớ
Mong lạc miền lãng quên
Anh giờ đã xa em
Ngả nghiêng từng góc phố
 
Mỗi khi lòng bão tố
Em vẫn tìm nơi anh
Như cánh chim bạt gió
Tìm đậu nương lá cành
 
Sao anh lại xa em
Đế Thu vàng lá úa
Hôm nay về với nhớ
Ru nỗi buồn dịu êm
 
Để băng giá từ tim
Tan trả bầu máu nóng
Cho dạt dào ngọn sóng
Thoa bến bờ nhức đau
 
Kim Giang

 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2009 23:40:28 bởi KimGiang >
KimGiang 19.09.2009 16:45:49 (permalink)
0
 
 
CHÌM HY VỌNG
 
Hãy để chiều loang tắt nhớ mong
Hòng chi cá lặn, bóng chim hồng
Ngoài Thu bão Tuyết dầm phai áo
Cuối mộng mù Sương nhuốm chạnh lòng
Nhánh Trúc khua trời gom giấc ảo
Cung Tình nót ruột lắc sầu đong
Thà như sỏi đá chìm hy vọng
Chớ phải Bèo Mây tím sẫm dòng
 
Kim Giang
vũkimThanh 19.09.2009 16:50:20 (permalink)
0
 
 
 
 
Thân chúc Kim Giang sinh nhật vui vẻ , thêm tuổi thêm thơ và thêm nhiều niềm vui...Thân ái Vũ kim Thanh
Thay đổi trang: << < 616263 > >> | Trang 61 của 69 trang, bài viết từ 901 đến 915 trên tổng số 1027 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9