Yêu Anh
Buồn trôi theo nước loanh quanh
Mỗi lần chớp mắt chỉ dành yêu em
Giọt mưa là khúc êm đềm
Lá bay từng chiếc nỗi niềm yêu em
Pháo hoa nổ khắp trời đêm
Noel lại đến nỗi niềm nhớ Ai
Yêu anh...bất giác thở dài...
Người đi bỏ lại đêm dài đếm trăng...
Trích đoạn: Khánh Quỳnh
Pháo hoa nổ khắp trời đêm
Noel lại đến nỗi niềm nhớ Ai
Yêu anh...bất giác thở dài...
Người đi bỏ lại đêm dài đếm trăng...
Ra đi anh vẫn còn lưu luyến
Một góc trời đêm, pháo trổ hoa
Ra đi anh vẫn mang nỗi nhớ
Người con gái nhỏ của đêm mơ
Tình em như pháo nở hoa
Noel em tặng làm quà cho anh
pháo nổ anh biến thành ma
Noel đông đá anh thà không yêu
Chẳng thà em đến bên anh
Noel có lạnh chẳng đành sá chi
Chăn bông đắp đủ ấm chưa?
Hay anh sưởi ấm nàng bằng tình anh...
Rất vui khi bạn buivanminh ghé thăm trang thơ của KQ. Chúc bạn luôn vui mỗi khi dạo thư quán nhé.
Cám ơn anh có lời thương
Noel lạnh lắm em nhường tấm chăn
Yêu anh em nhắn lời rằng
Tình em e ấp giống trăng trên trời
Cám ơn anh có lời thương
Noel lạnh lắm em nhường tấm chăn
Yêu anh em nhắn lời rằng
Tình em e ấp giống trăng trên trời
Nhân gian ấy,nào ai thay đổi dời?
Trong cuộc đời,mấy ai hiểu lòng tôi.
Giữa đêm tối, một mình tôi lặng lẽ,
Nhớ thương người cầm bút viết lên thơ.
Em iu ơi..!!! gửi em niềm thương nhớ!
Nỗi mong chờ gọi em mãi trong mơ...
Buồn cho con nước chảy xuôi
Tình anh em muốn đem lùi củ lang
Yêu anh nên mãi đa đoan
Ghét anh làm dỡ, lỡ làng nợ duyên...
Trích đoạn: Khánh Quỳnh
Buồn cho con nước chảy xuôi
Tình anh em muốn đem lùi củ lang
Yêu anh nên mãi đa đoan
Ghét anh làm dỡ, lỡ làng nợ duyên...
Ngồi trông mây lượn lưng trời
Lòng tôi buồn nhớ tới người phương xa
Yêu em anh quyết một phen
Vỡ lành chắp lại dù duyên lỡ làng!
Trích đoạn: langtoi
Ngồi trông mây lượn lưng trời
Lòng tôi buồn nhớ tới người phương xa
Yêu em anh quyết một phen
Vỡ lành chắp lại dù duyên lỡ làng!
Xa xăm xứ sở Hà thành
Có người trai trẻ ghép tranh vỡ buồn
Yêu anh lặng ngắm chiều buông
Bao giờ lành lặn người thương tới liền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2007 21:12:23 bởi Khánh Quỳnh >
Trích đoạn: Khánh Quỳnh
Xa xăm xứ sở Hà thành
Có người trai trẻ ghép tranh vỡ buồn
Yêu anh lặng ngắm chiều buông
Bao giờ lành lặn người thương tới liền
Hà thành mùa đông giá lạnh
Anh ngồi cố vớt hình ảnh của ai
Yêu em anh cố tìm cho được
Lục tung cuộc đời anh ước mãi bên em
Tuyết buồn phủ trắng phố đêm
Quên đi chàng nhé trầu têm thuở nào
Yêu anh thành cá lặn ao
Bao giờ nước cạn mình trao ân tình...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2007 22:17:30 bởi Khánh Quỳnh >
Hồn em mãi nghĩ linh tinh
Nhân gian đau khổ chữ tình khó qua
Cuộc đời mãi cứ bôn ba
Yêu anh mãi hát bài ca đợi chờ
Yêu em anh hóa thẩn thờ
Đêm nay ghé đọc trang thơ cũng buồn
Lặng thầm mấy giọt tình tuôn
Nhớ em đến nổi điên luôn rồi nè.
Chào chị Hai.....lâu ngày quá ha !
Trích đoạn: Hiền Văn Trần
Yêu em anh hóa thẩn thờ
Đêm nay ghé đọc trang thơ cũng buồn
Lặng thầm mấy giọt tình tuôn
Nhớ em đến nổi điên luôn rồi nè.
Chào chị Hai.....lâu ngày quá ha !
Vậy thì ra đứng gốc me
Còn không lấy chổi bằng tre quét nhà
Kẻo không điên thiệt đó nha
Yêu anh... em đứng ngó qua mỉm cười
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: