Má Ơi
Má ơi Má tôi áo rách vá vai Khăn vằn quấn cổ, nón tơi đội đầu Chân bùn , tay cặp thúng nâu Lom khom mót lúa , ruộng sâu mổi mùa Mặc cho mưa rít gió lùa Má tôi chẳng ngại đồng chua đất phèn Má lần theo cánh đồng quen Xin người chắt mót từng cành lúa rơi Bởi nghèo chẳng có cơ ngơi Không vườn , không ruộng ,không nơi nương nhờ Cam đành lặn lội tờ mờ Theo sau thợ gặt , nhặt nhành lúa rơi Ngày ngày má mệt hụt hơi Trời trưa nắng cháy giữa đồng chơi vơi Vội lùa cơm vắt , tả tơi Tay vơ ""lá hẹ ,cóc kèn" làm rau Trời chiều xế bóng ngọn cau Má mau thu dọn , đường về còn xa Đến nhà trăng xế bóng tà Thân đau mệt mỏi rả rời tứ chi Thương con má có xá gì Gian thân cực khổ chu toàn gia can Má nào trách cứ than van Mót từng hạt lúa đem về nuôi con Trên đời chín núi mười non Làm sao sánh được công lao mẹ hiền Mổi mùa lúa chín triền miên Ngày ngày vất vã từ khuay đến chiều Những ngày mưa gió tiêu điều Mây đen giăng kín trời chiều đồng sâu Thân nầy trong chiếc áo nâu Quần vo khỏi gối , đỉa bâu chân gầy Má quỳ dưới ruộng sình lầy Tay ghì gở đỉa máu trào đỏ tươi Nhưng mà Má vẩn cười cười Lội đồng đỉa cắn thường tình....có sao . Chiều nay gió thét mưa gào Má quàng vải nhựa cột ngang hửng hờ Mưa rơi nặng hạt dật dờ Thấm vào lưng Má lạnh run từng hồi Đường về chiều quá lê thê Chiếc xuồng bé nhỏ cận kề chở chuyên Má kè chiếc thúng nghiêng nghiêng Rửa từng bông lúa xiêng xiêng dấy bùn Má ngồi nét mặt ung dung Hài lòng với một ngày công miệt mài Nhà nghèo con cái thời đông Một tay Má đó.... Kỳ công bằng trời Chim chiều kêu tổ chơi vơi Cánh cò đã đậu cành đa gật gà Má lần mò ngỏ về nhà Cơm chiều chưa có , đường về đói run Má ơi công Má bằng trời Má như phật sống cứu đời chúng con Bây giờ Má đã về non Vui miền cực lạc , con hoài nhớ thương. Trần văn Hiền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2015 11:13:48 bởi Trần Văn Hiền >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: