THƠ NGÃ DU TỬ
NHẮN GỬI Hương tóc cũ một thời xuân kiêu hãnh nổi mừng vui hò hẹn phút đợi chờ hào hiệp quá tình em như biển mặn mộng bên trời cao ngất mấy vần thơ
Ta bây giờ suốt nửa đời cơm áo tình em đong thân ái những ngày dài con sông nhỏ mà chở tình ăm ắp thương lục bình trôi vừa trổ hoa
Câu ca Thánh một lời nguyền xao động lời bình yên trăng biếc lạc phương nào lòng thiên hạ bao nhiêu người cao rộng dung nhan mình nhìn lại cũng hanh hao
Ta đứng dậy nghe bên trời huyên náo sự tàn phai bên cạnh sắc xuân hồng ngươi có phải nhìn đời màu danh hảo chờ ăn năn. - Úp mặt phía hoàng hôn NGÃ DU TỬ
HỔ TỰ THUẬT Tôi sinh ra giữa núi rừng trùng điệp bên người cha chúa tể của núi rừng mỗi bình minh thong thả đứng ung dung nghe nhạc điệu của núi rừng hòa tấu Tôi theo người suốt quãng đời thơ ấu trời cho tôi người cha thật oai hùng ơi lòng cha sao quá đổi bao dung người chỉ bảo từng đường đi nước bước Có đôi lúc tôi tỏ ra ngang ngược người cho rằng: Bướng bỉnh ắt tài hoa tôi ngao du khắp xứ sở rừng già ôi, rất tuyệt giống hùm thiêng thơ mộng Hương hoa của mùa xuân ngào ngạt mặc sức đùa vui với cả giống nòi ngày hạ dài hê hả vệt nắng soi nghe ấm áp loài thú rừng nhiệt đới Những bản tình ca tháng ngày mong đợi triệu con tim làm lay động rừng già ngày thu về nghe lành lạnh thịt da thương con suối đỗ dồn khua róc rách Cũng ngày ấy: - Tôi, mẹ cha xa cách cha dắt tôi hùng cứ một góc rừng khi chia tay lòng bỗng thấy rưng rưng tôi vui sướng giờ biết mình đã lớn Mùa đông dài cây rừng buồn lã ngọn cành bạc đầu im ỉm đứng bâng khuâng loài thú rừng ngần ngại những bước chân trong hang động tìm về từng hơi ấm Ngày đông vẻ trầm ngâm tịch lặng bước chân non làm lay động rừng già đưa mắt nhìn mọi vật như im xa nghe rét mướt dội về từng thớ thịt Hởi rừng núi muôn đời là kỳ bí trái tim tôi gõ nhịp phách ân cần bước bắt đầu ngự trị một giang san hương xuân mới với nụ non lộc biếc NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2015 19:22:51 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
NĂM 2004 TÔI ĐI CHUYẾN XUYÊN VIỆT - TRUNG HOA, GHÉ VỀ CHƠI VỊNH HẠ LONG TRỜI LẤT PHẤT MƯA BAY THÚ VỊ LẮM, THƠ MỘNG, YÊN BÌNH VÀ ĐẸP. TÔI VIẾT VỚI CẢM XÚC MẠNH, THÂN MẾN, NDT YÊN Ả HẠ LONG Kỷ niệm chuyến đi xuyên Việt và Trung Hoa 2004 Chập chùng những đảo núi non một vùng sương khói mênh mông biển trời thuyền trôi êm ả sóng ngời nghe trong hồn vịnh có lời an nhiên Thênh thang dợn sóng bình yên nhập vào cõi mộng chẳng biên giới nào hạt mưa sóng sánh nao nao về đây gội sạch biết bao não lòng Gọi mời tôi về Hạ Long có em nói cả niềm mong nỗi chờ biển trời dội lại ý thơ bút văn tôi chảy nửa giờ thăng hoa Một ngày giữa cõi người ta đất thiêng phương bắc đã hòa vào tôi dang tay níu áng mây trôi chợt say sướt lệ làm vui mạn thuyền Dạo chơi giữa vịnh bình yên đất nước ơi một thoáng hiền ngang qua mắt người nở đóa chơn hoa trùng lai cố quận hoan ca thật đầy NGÃ DU TỬ Thích
EM NHIỆM MẦU VÀ TRĂNG HOÀNG HÔN Em mầu nhiệm gọi hồn tôi ở lại Bỏ phố hoa lãng mạn khắp núi đồi Cùng với cỏ hoa rong chơi ngập lối Tôi ngao du trên xứ sở người Ở nơi ấy có dòng sông tách núi Có quê em chơn chất rất người Vốn đa cảm nên tình lên đắm đuối Lòng buâng khuâng cùng trời đất dậy thì Em mầu nhiện gọi hồn tôi ở lại Phố hoa chìm khuất lối về Đi ái ngại, ở lại ư ? - ái ngại Cõi địa đàng quay quắt những cơn mê Em chơn chất áo thô hồn trinh bạch Quên âu lo, vô tư trước phận mình Tôi thi sĩ suốt một đời áo bạc Lòng băn khoăn ray rức cõi phù sinh Đóa hoa nội tiễn tôi về mầu nhiệm Em xinh xinh đằm thắm buổi linh kỳ Em mờ ảo vẫy tay sau giàn thiên lý Trăng hoàng hôn lũng xuống bóng em dài NGÃ DU TỬ
MÙA THU EM VỀ Em về hoa cúc rộ vàng áo hoa rực rỡ sắc loang ngập đường xôn xao những mến cùng thương chảy vào mạch sống còn vương phía ngày Tôi về rợp áo vàng bay mắt em biêng biếc thu say ngọn nguồn dâng đời rộn rã mùa hương hoa từ bi nở trong vườn tâm ca Vọng về từ khúc sông xa thềm nhân gian sẽ nhạt nhòa khổ đau đất lành vang sóng ca dao mẹ Việt Nam đã khát khao một đời Em về ru lại tao nôi thắm sông quê khúc lở bồi bến sông vườn xưa trổ những cành hồng nhịp đời vui đã từng trông đợi dài Mùa tự tình dậy nắng mai trên cao ánh mắt say đài tự do không còn canh cánh âu lo dưới chân đồng bãi rợp bờ xanh ngon NGÃ DU TỬ. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:28:16 bởi Huyền Băng >
CỔ TÍCH MẸ VÀ EM Tiếng em từ độ thu nào Còn trôi trong mắt như màu thu nay Sáng trưng trên mấy từng mây Lạc vào cổ tích nở ngày trong tôi Rằng xưa một nhánh tao nôi Huyền xanh sử mẹ mắt môi tượng hình Cũng từ nhật nguyệt lung linh Kết tinh thành cả dáng hình của tôi Tháng ngày hạnh phúc êm trôi Lớn dần từng tiếng từng lời mẹ cha Niềm vui xanh nhánh trổ hoa Quây quần quanh lũng yêu và thương ngoan Từ em lạc chốn địa đàng Bao dung trên khoãng ánh vàng nắng sương Theo Em đi khắp muôn phương Phương nào cũng chỉ một phương Em hồng …. Yêu em vừa buổi núi sông Lặng im tiếng súng phiêu bồng rong chơi Cơ đồ trong mái nhà thôi Có em từ đó vàng phơi thơ tình Nảy mầm từng tứ thơ xinh Xanh cành tươi tắn có hình dáng Em Trôi theo ngày tháng lã mềm Giữa đời còn đọng hương đêm của ngày NGÃ DU TỬ
HỒN THƠ Thi ngôn vừa chạm mặt trời Thì ra trong ấy có lời núi sông Từ bao thấm đẫm nguồn cơn Phả vào nhật nguyệt linh hồn thơ tôi NGÃ DU TỬ
CẢM XÚC Ở HUÊ NGHIÊM TỰ Mây ngưng tụ bầu trời cao vòi vọi Bạch đàn lao xao khúc nhạc thật hiền Huệ Nghiêm ơi, lòng Du Tử bình yên Trưa yên ắng chợt quên mình trần tục Ta chẳng phải quen cuộc đời du mục Sao về đây in từng dấu gót giày Sen điềm nhiên ngẫng mặt dõi tầng mây Lòng thanh thản buồn vui cùng cõi sống Bỗng rộn rã gió từng cơn lồng lộng Ngày chiêm bao nạm ngọc tự bao giờ Thi hứng tràn tay vung vội dòng thơ Lòng rộn mở nghe đời gieo hạnh phúc Đời bất chợt trong quá quan thế tục Hợp âm rời cũng thú vị giữa trần ai Bước chân đi còn cả chặng dường dài Lòng mặc niệm từng mỗi lần tương ngộ NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2015 19:17:38 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: