nour81
-
Số bài
:
15
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.04.2005
|
không đề -Henri Pichette
-
31.10.2005 06:23:24
Không đề Henri Pichette ở đó, tôi mặc tấm áo của cái cây mà tên gọi cũng thay đổi lá, từ nay tôi chiếm chỗ trong sâu thẳm trái tim cây giữa những vòng tròn của lớp gỗ dác…ngọn gió làm tôi ngất ngây mà chân không hề động đậy…Ôi, tôi hình dung ra những cuộc tụ tập của các loài di, sẻ, một sự tưởng tượng được thể hiện ra bằng những trái cây! Bất cứ phút giây nào cũng khiến tôi th hồn ra, tôi nghĩ đến loạt tiêng nổ tí tách về mùa xuân, những cn ứ nhựa, những đợt qu khô rụng cuồng loạn…đến mỗi đám mây rách tướp…tôi canh giữ hạt mùa, kí ức tôi cm nhận trận mưa đầu mùa của nó. Người ta nghe bệnh cho tôi, như chú chim gõ kiến kia. Có ai đó thở dưới làn áo giáp bằng rêu của tôi. Giữa những hốc thân cây tôi, đậu nghỉ con chim đêm mắt có ba mí. Tinh m, đ• thấy những giọt nước mắt của sưng đọng…Khi trời mù là những mnh giấc mộng rời rạc như những mạng nhện bay bay.Và cứ bao nhiêu cành cây là có bấy nhiêu cầu ván gọi mời. Tôi gửi những cánh bay đi bốn phía. Tôi lung linh chuyển từ xanh rờn sang màu nâu vàng ánh. Nếu có một thế giới mới thì chính là đây, và tôi, niềm hạnh phúc theo phưng thẳng đứng, không phi là cái gì khác! Cây, cái cây nhô lên khỏi mnh đất kiếm tìm, của nó.
|
|