Thơ nhạt
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 83 bài trong đề mục
wind.stt 15.03.2015 23:42:54 (permalink)
0
Thơ Nhạt

Bài thơ không đủ nóng
Để đun tách cà phê
Kéo chiều rơi tiếng vọng
Vỡ triền xưa mặt hề...
 
Bài thơ gấp bên đường
Nép hờ đôi mắt khác
Người nếm ta vị nhạt
Lỡ gác chiều tha hương...
 
Bài thơ mọc trên cây
Vướng mây và gió đợi
Nẩy năm đầu ngón tay
Giữa thị thành, ai với?
 
Bài thơ mọc trong tim
Máu bầm tâm thất chuyển
Bài thơ mọc trong quên
Giờ biết đâu cầu nguyện...?

 
#1
    wind.stt 15.03.2015 23:46:02 (permalink)
    0
    Mất
     
    Người đàn ông đánh mất vòng tay
    Dõi mắt mãi về nơi khu rừng cháy
    Tro dày bám lên bóng tối
    Khói bay ám rỗ cuộc đời
    Phía trên bầu trời đỏ rực
    Cháy từng cụm sao trôi
    Phía dưới là hồi ức
    (Mà đâu phải của tôi)
    Người đàn ông tan chảy vào tiếng gọi
    Vì tự thâm tâm không cần tiếng trả lời
    #2
      wind.stt 15.03.2015 23:53:55 (permalink)
      0
      Điên Rồi Quên...
       
      Ta chưa kịp điên phần tiềm thức
      Đã nhận ra mình trên một phố không ta
      Đã thấy tiền tài đứng đằng sau sự thực
      Đã thấy men say run rẩy cười xòa
       
      Đã nhìn phía sau thấy hình hài ta đổ gục
      Mà lòng tay còn siết chặt 
      nhếch môi cười
      Lòng ngực toang và trái tim đã mất
      Ta ngoảnh đi như kẻ khác ta rồi!
       
      Sài Gòn mưa nặng phai phôi
      Trẻ con chưa kịp hiểu đời đã quên!

       
      #3
        wind.stt 16.03.2015 13:46:02 (permalink)
        0
        Xuân
         
        Lạnh như một con ngươi
        Nhìn thấu ta và tuổi
        Xuân thấm từng vách đợi
        Buồn vút xa dòng người
        Vô thượng ngày không ngôi
        #4
          wind.stt 16.03.2015 13:49:57 (permalink)
          0
          Mới
           
          Cuống họng
          Bị một giọt bia trượt qua
          Cào xướt
          Thêm một thứ đã quen
          Không còn thân thuộc
          Mà thôi
          Chắc năm mới theo người
          #5
            wind.stt 23.03.2015 00:50:32 (permalink)
            0
            Đời Cát
             
            Những điều ta chưa từng nói
            Những thanh âm hóa thạch ghim sâu lồng ngực
            Bàn tay đưa ra níu vòng cổ tay lìa đứt
            Liệu còn giữ được điều gì?
             
            Ta có thể không thiêu mình như đã trót
            Tro có hóa thành mây giọng tương lai tràn giọt
            Chờ quên ca buốt khúc thầm thì
            Thành thật với chính mình để ta tự vô vi
            Liệu việc ta làm là động hay bất động?
             
            Lọn âm thanh lùa trong thân cây rỗng
            Tướng vong thân dẫn vọng binh tàn
            Ai oán bao đời gấp lại... sang trang
            Một nhịp sao băng cũng gợn mình thinh lặng
            Lạnh tay chèo trôi biển vắng
            Mắt hồng reo điểm nắng chiều đi...
             
            Ta vô hồn không ngăn được lệ nhòe mi
            Nên tình thâm chần chừ dâng cố tự
            Xót tịnh tâm nợ lòng dâng sóng dữ
            Xuôi tay mắt nhắm một lần
            Chốn quay về là cõi tạm một trăm năm
            Chẳng dấu chân tìm ta và biển cát
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2015 00:52:01 bởi wind.stt >
            #6
              wind.stt 30.03.2015 02:49:14 (permalink)
              0
              Vẫn Một Hư Vô
               
              Buổi sáng vẫn đi làm
              Tiếng yên bình lọt thỏm giữa rặng cây
              Đây là chốn ta dừng sau mưa hoang mòn mắt gió
              Lơ đãng giữa trời xanh trái tim hóa thân thành mộ cổ
              Chỉ đi cho một chốn cần...
               
              Đi đi... với nỗi đau mang tên quyền che chở
              Bước nhẹ nhàng... đừng đổ vỡ chút mong manh
              Nghe tiếng em ngủ vùi thân thiếu nữ trong tranh
              Thế mà thành chốn bình yên cho nỗi nhớ
              Lối ngược chiều cũng dài thêm chất chứa
              Sao tự nhủ... đừng về...
               
              Vị ngọt thơm rồi cũng đuổi theo cuối tách cà phê
              Nên chát đắng cuộc đời chẳng treo buồn trên viền cổ
              Dẫu chẳng leo loét nào dẫn ta về đêm phố
              Dẫu hàng vạn ngôi nhà đã cài then mắt cửa
              Dẫu yên bình chỉ là thứ hư vô từ nỗi nhớ
              Mà thôi... cứ bước... đừng chờ!
               
              Anh vẫn hàng ngày khập khiễng một giấc mơ
              Và những dòng thơ rướm xưa buồn vô cớ
              Vẫn dạo quanh nhìn đêm đèn vô bổ
              Vẫn biết mình cần một chỗ để như mưa
              Vẫn bước... vẫn dừng... vẫn ngã... dẫu hư vô
               
              #7
                wind.stt 03.04.2015 02:25:42 (permalink)
                0
                Bình Yên Khác
                 
                Đêm chui vào vành tai
                Giai điệu mưa, nắng, gió bạt u hoài
                Không còn đó đôi tay em vo tròn trên vòm ngực
                Ừ thì, chốn đó ngày mai...
                Anh vẫn là gã khô khan muốn mang dùm thơ một phần sự thực...
                Mang dùm gã lang thang bên đường một phần tủi nhục
                Muốn mang cả dùm em tất cả phần thao thức
                Rồi òa khóc với thơ rằng ta vẫn chẳng mang được điều gì
                Ừ thì... đêm cháy ta đi...
                Để giọt nước mắt vút qua ghì vào vai gió
                Để linh hồn ta loay hoay trong vòng tròn li ti nhỏ
                Chẳng có yêu thương nép sát vào
                Để ta lùa mắt đỏ vệt sao
                Để phần khí quyển bào linh hồn ta đau vì cần thiết...
                Để ta không thấy đôi mắt em rồi nói lời hẹn đời hẹn kiếp
                Chẳng cần gì...
                Say làm chi...
                Người chẳng có mấy xuân thì để lỡ
                Ta cũng chẳng mấy tro tàn để cháy mòn như lửa...
                Bình yên...
                Nghe phố nặng thầm thì...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2015 02:27:02 bởi wind.stt >
                #8
                  wind.stt 05.04.2015 05:40:30 (permalink)
                  0
                  Ngược Miền Yêu
                   
                  Đường gai mưa cào tiếng khóc 
                  Làm tình yêu im bặt 
                  Muôn trùng sao thắm được môi nhau? 
                  Vòng tay nào cũng loãng trong phòng vắng...

                  Hai dấu chân đạp lên cô độc 
                  Lời yêu bất lực ứa trào 
                  Đỏ loang như những vệt sao... 
                  Nên chỉ biết gục đầu - thơ nhật thực! 
                  Có cũng như mất nhau rồi còn đâu...!

                  Kẻ lạnh lùng hành hương tìm tay chạm 
                  Mỗi bước người lạy tạ tấm lòng nhau 
                  Tay hòa đất như ôm người khuất mặt 
                  Cùng tận đi qua còn rơi rớt những tiếng gào

                   
                  #9
                    wind.stt 06.04.2015 02:35:41 (permalink)
                    0
                    Ta xin em một đóa mây cổ tích
                    Gió lộng đời ta heo hút định hình
                    Ta xin em ánh trăng mờ cô tịch
                    Cánh lạnh giông buồm còn thấy kịp mông mênh
                    #10
                      wind.stt 06.04.2015 02:38:36 (permalink)
                      0
                      Ba Mươi
                       
                      Ba mươi giọt đắng
                      Tí tách rơi
                      Chạm vào ngày xưa - héo rũ
                      Chạm vào ngày nay - trách cứ
                      Chạm vào ngày mai - hóa thành băng
                      hóa thành em
                      hóa thành ta
                      hóa thành tất cả
                      bàn học
                      sách chép thơ
                      ghế đá
                      mái tranh
                      cây bàng đỏ lá
                      Ba mươi giọt đắng
                      Nguội dần...
                       
                      #11
                        wind.stt 06.04.2015 02:42:04 (permalink)
                        0
                        Sách đời không trang
                        Em gấp muộn màng,
                        Đọc hàng trống rỗng...
                        #12
                          wind.stt 06.04.2015 02:47:06 (permalink)
                          0
                          Chiều Dát Bạc
                           
                          Bầu trời trống không
                          Sinh phù, tử mộng
                          Niềm tin vắt chéo 
                          nợ lòng?
                          Con kiến nhỏ trèo lên chín đỉnh
                          Ri rỉ lời xảo ngôn tầm thước
                          Mà hiểu đời chỉ là hạt gạo đợi ngày đông
                          Để làm gì? 
                          khi cả thế giới đều thua cuộc
                          Mọi hư vinh đều sáng đêm tàn đuốt
                          Ai sẽ là ai?
                          Thập giá nhuộm hồng
                          Nước mắt vô minh người dấu kín
                          Ngưỡng vọng đời trong hố rỗng không...
                          Chiều nay nhìn sâu mắt người tàn tạ
                          Ta mĩm cười xoa dịu cơn giông
                          Để phía sau lưng ngày mai lời vô định
                          Người con gái hoàng hôn dát bạc lên hồng

                           
                          #13
                            wind.stt 06.04.2015 02:51:54 (permalink)
                            0
                            Đau đầu
                            Vô cảm
                            Vì say
                            Hiểu ra
                            Anh đã thế này
                            yêu em!
                            #14
                              wind.stt 06.04.2015 02:55:20 (permalink)
                              0
                              Con ma-nơ-canh
                              Gối đầu lên tay áo
                              Nhìn nghiêng những thứ lỗi thời
                              (ví dụ như tôi)
                              Để tự hỏi lòng nghìn câu hỏi
                              Nhưng nhận ra mình không biết nói
                              Nên thứ tha bằng một nụ cười
                              Con ma-nơ-canh hồn nhiên
                              Như một buổi sáng vô lo phẳng lặng
                              Nhìn vạn vòng xoay, dòng người nhào nặn
                              Một đêm tóc vò tơ
                              Trán sạm thời giờ
                              Một giọt mưa rơi lòng vòng trên má
                              Con ma-nơ-canh vẫn nhoẻn miệng cười
                              Bên cạnh chiếc bình hoa rời rã
                              Không tay áo tựa vào
                              Nhìn những thùng xốp chỏng chơ
                              Con ma-nơ-canh
                              Con nhện lỗi thời
                              Giăng sợi tơ
                              Mặc kệ tiếng ồn ào
                              Của những kẻ không là ai cả

                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 83 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9