Đời Cát
Những điều ta chưa từng nói
Những thanh âm hóa thạch ghim sâu lồng ngực
Bàn tay đưa ra níu vòng cổ tay lìa đứt
Liệu còn giữ được điều gì?
Ta có thể không thiêu mình như đã trót
Tro có hóa thành mây giọng tương lai tràn giọt
Chờ quên ca buốt khúc thầm thì
Thành thật với chính mình để ta tự vô vi
Liệu việc ta làm là động hay bất động?
Lọn âm thanh lùa trong thân cây rỗng
Tướng vong thân dẫn vọng binh tàn
Ai oán bao đời gấp lại... sang trang
Một nhịp sao băng cũng gợn mình thinh lặng
Lạnh tay chèo trôi biển vắng
Mắt hồng reo điểm nắng chiều đi...
Ta vô hồn không ngăn được lệ nhòe mi
Nên tình thâm chần chừ dâng cố tự
Xót tịnh tâm nợ lòng dâng sóng dữ
Xuôi tay mắt nhắm một lần
Chốn quay về là cõi tạm một trăm năm
Chẳng dấu chân tìm ta và biển cát
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2015 00:52:01 bởi wind.stt >