Suy Tư Cho Sớm Mai
Phố đi làm
Bụi và mưa mang đôi môi em lòng vòng vô hướng
Tiếng xe máy thầm thì mang tiếng hát em ấm đượm
Cafe nằm thiêm thiếp bản tình ca
Đèn phố ngả nghiêng trổ ba đóa hiền hòa...
Anh bỏ mặc đèn vàng hối hả người đi trước
Anh bỏ mặc tiếng còi vì không ai thắng cuộc
Anh bỏ mặc anh áo vàng, cô áo xanh, tiếng xin đường, xe rầm rồ đi phượt
Anh bỏ mặc thơ, bỏ tiếng trêu đùa, bỏ những niềm tin từ khướt
Và giữ nguyên những gì rất thật cho mình
Vì mọi con đường phải cần đôi chân ướm
Phải cần mồ hôi rơi, phải cần khảm đầy vết xướt...
Anh hiểu cuộc đời chẳng phải giấc mơ dài cũng như những lời hẹn hò cho kiếp trước rồi phải lần lửa mãi đến kiếp sau
Anh hiểu những nỗi đau vẫn đi liền ảo tưởng
Anh hiểu những hạnh phúc như ngọn đèn phải định mức định thời
Anh hiểu đôi tay ta không phải nắm rồi buông theo suy tưởng
Anh hiểu tình yêu do thời gian định lượng
Anh hiểu những câu thơ là chấp nối những vô thường
Anh hiểu lúc này hay mãi mãi để yêu thương