Thơ nhạt
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 5 của 6 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 83 bài trong đề mục
wind.stt 02.08.2015 02:23:13 (permalink)
0
Sài Gòn Con Thấy
 
Ngày giải phóng 
con không biết Sài Gòn có bao nhiêu nước mắt
bao nhiêu nụ cười?
bao nhiêu đại dương rẽ đường sóng đánh?
 
nhưng con biết những bài hát tận tâm can
xé ruột gan để ngày mai lành lặn
những cành tay khô
nối miền này sang miền khác,
đất nước vẹn nguyên ru khát vọng yên lành...
 
nhiều năm giữ một tương lai
bàn tay với ra ngoài
gọi người ơi.. tô lại màu số phận
nhắc lại chi được mất với tự hào?
đừng đeo nỗi buồn lên những đứa trẻ sinh sau
bao nhiêu năm biển rì rào sao vẫn vắng?
 
trên đường chim bay cánh thiên di vẫn vẫy
trên luống cày khan có đường giun bò, đường chuột chạy
trên giảng đường có người thầy gập đôi trang giấy
trên phố Sài Gòn người ta vẫn đội nón sụp sâu 
dấu mắt lướt qua ngày...
 
những bài hát vẫn run từng con tim nhấp nhô lồng ngực
cho con thấy Sài Gòn ngày hôm nay
với đổ rụm một phần nhận thức
Hà Nội mặt trời, Huế mặt trăng và Sài Gòn nhật thực
Con gà trống gáy toang...
bởi ngờ vực đêm-ngày
 
con cũng chỉ là một đứa trẻ cần manh áo miếng cơm
cần một mảnh đất cắm xuống niềm tin 
cần nuôi trái tim mình khôn lớn
với cái dũng cảm của ông cha
với tình thương của mẹ lẫn xót xa
hy sinh đứa con bên này và đứa con bên kia 
nên chẳng cần phải oán hờn ai cả...
 
con không biết Sài Gòn hôm nay có bao nhiêu nụ cười
bao nhiêu con người đang khóc
nhưng con biết chính mình đã bỏ rơi nước mắt
đã không cần một tổn thương đến từ biện bạch
đã không cần cái ôm chầm của một gã say
cứ mãi rầm rì: cuộc đời sao bất công đến vậy?
 
hôm nay Sài Gòn, con đã thấy
ngày mẹ cha bỏ nơi này ra đi để dựng một mái nhà
con đường sân si cần hiểu gì máu rướm!?
và con biết sống bên ngoài suy tưởng
bởi biên giới của tự do là thứ biên giới quá lạ kỳ

 
#61
    wind.stt 02.08.2015 02:29:33 (permalink)
    0
    Nhìn
     
    Có những chiều tôi nhìn tổ quốc qua lũy tre xanh
    Con cò bao nhiêu năm chẳng hoàn nguyên ánh mắt
    Nắng đổ bốn chiều trên lưng cha chờ soi gương mặt
    Liếc sang chợ chiều xem chị quang gánh bán bưng
     
    Có nhiều đêm tổ quốc nhìn tôi ở lưng chừng
    Từ những thành đô ngập ngừng và tráng lệ
    Gã "giang hồ" hỏi tôi về "thể chế"
    Đèn khuya xoay giấc mộng vô cùng...
     
    Có thằng bạn nhìn tôi từ phía quê hương khuất mặt
    Những dòng tin chia cắt bởi mùa đông
    Tôi nghe tiếng nấc phía ngoài lòng tổ quốc
    Nhưng không biết rằng tổ quốc tôi tìm... liệu có biết hay không?
     
    Tôi có người anh nhìn tổ quốc từ biển đông
    Người em gái nhìn tổ quốc trong vòng tay khách lạ
    Người bác nhìn tổ quốc sau cuộc chơi thắm đỏ
    Người bạn nhìn tổ quốc bằng vết xăm trên mình hai chữ lưu vong
     
    Tôi vẫn nhìn tổ quốc cay nồng
    Như thưở còn ngoặc kép, kẻ dòng, viết hoa, in đậm
    Hai từ thiêng liêng như số phận
    Để biết con người đáng sống tiếp nữa hay không?

    #62
      wind.stt 02.08.2015 02:33:51 (permalink)
      0
      Bài thơ một phút 40
       
      Viết bài thơ bằng vim
      Chợt nhớ mình đang dùng emacs
      Mở mắt ra nhìn lại thấy tường facebook
      Lắm thứ lạ lùng...
      Cứ lềnh bềnh theo nỗi nhớ chung chung.
       
      #63
        wind.stt 02.08.2015 02:37:02 (permalink)
        0
        Ngóng
         
        Vũ trụ vòng tròn nhỏ
        Hóa tiếng khóc to
        Nến bùng trong máng cỏ
         
        #64
          wind.stt 02.08.2015 02:43:59 (permalink)
          0
          Lạc Lõng
           
          Đứng trên sự điên cuồng kỳ vĩ
          Chiếc lá bé tí ti như con mắt nhìn ma mị
           
          Sợi gân đỏ trên màu bạc trắng
          Như vệt roi trên da người kỹ nữ
          Như giọt máu vỡ tung cho nền tuyết thắm
           
          Con mắt mở to khi nỗi đau của cả cuộc đời đều nhắm
          Bốn phương lạc lõng sụp quỳ
           
          #65
            wind.stt 02.08.2015 02:46:59 (permalink)
            0
            Gọi
             
            Người gọi ta
            Ta gọi em
            Em tịnh thiền
            Đêm đỏ
             
            #66
              wind.stt 04.08.2015 23:22:39 (permalink)
              0
              Trên Những Ngày
               
              Trên những luống trong xanh
              Ngọn cỏ rung như hàng răng dơi rỉ máu
              Em bước đi để dấu mờ di cảo
              Là dấu chân chim khép lại xuân thì
               
              Anh như bóng mây mờ
              hiểu hợp tan qua những cánh thiên di
              hiểu cái cô đơn đến mức hóa thành mưa gieo mình bay xuống
              Hiểu mặt nước mang hình hài này như ảo tưởng
              Và hiểu cuộc đời mình đổ theo từng mảng gió vô phương
               
              Trên một đêm không kể đến thời gian
              Không kể đến tình yêu đắng ngầm trong vị ngọt
              Hay những giọt nước mắt khuất mình không chảy được
              Hay sự lặng im chìm dần trong thổn thức
              Thì ta chẳng còn biết kể đến điều gì!
               
              Hay ta bắt đầu kể về sự chia ly?
              Và những thứ nhiệm màu như trách nhiệm?
              Để ta có thể tự chối bỏ bản thân mình không lưu luyến
              Trái ngang đến thế, ừ, tùy...
               
              Sao ta không thử một lần nhìn lại trái tim đi?
              Rồi tự hỏi sao ta lại cần nhau vậy nhỉ?
              Xếp ngay ngắn những nhịp đập gần nhau theo lý trí
              Để thấy yêu thương không theo những mảnh xếp "tại vì"...

               
              #67
                wind.stt 08.08.2015 02:59:25 (permalink)
                0
                Ngắn ngủi
                 
                Ta biết kể thế nào về giọt nước mắt
                Giữa những lo toan và nhân thế ngước nhìn
                Giữa một khoảng không là em
                Ta vô hồn ôm chặt
                Rồi gục đầu xuống đáy biển mông mênh
                 
                Không có có chuyến xe nào chờ sẵn trước hiên
                Ta vẫn phải bước đi 
                ít ra... để tránh những điều mình không muốn tới...
                Ta vẫn phải sống - yêu - và chờ đợi
                Dẫu thế nào...
                Mặt đất này...
                đủ ấm áp... để nghỉ ngơi!
                 
                Và trên cao đủ chổ cho mọi cánh chim trời
                Tìm đến nhau để hiểu đời mình ngắn ngủi
                Chẳng oán trách viên đạn đời nông nổi
                Kẻ siết cò hay vạn thứ xa xôi...
                 
                Dẫu thế nào...
                Ta... đã nơi này,
                Đã ngắn ngủi... thế thôi!
                 
                Một bài thơ rất cũ anh đã viết vào ngày ta không còn muốn gặp mặt nhau nữa, nên ngắn ngủi hay không đến lúc này ta vẫn biết, em đừng trách những bài thơ vì nó chỉ là cảm xúc những gì đến rất thật và đã trôi qua, chỉ để anh nhìn lại và thấy được bản thân mình lúc đó.

                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2015 03:25:55 bởi wind.stt >
                #68
                  wind.stt 09.08.2015 02:49:00 (permalink)
                  0
                  Nơi Này?
                   
                  Nơi đốt cháy phần tối của tách cà phê
                  Nơi con người nhen nhóm nhau bằng ý nghĩa của một chốn về
                  Nơi con sẻ xù hát bài ca mưa dầm trên cát
                  Để lòng ta sống tiếp những ngày bỏng rát
                  Nơi này?
                  Lúc ấy?
                  Chỉ cơn mê?
                  #69
                    wind.stt 13.08.2015 03:41:33 (permalink)
                    0
                    Trả
                     
                    Chảy phong ba lên đôi cánh bay
                    Ta quơ quào trong vòng xoáy
                    Từng giọt nước mắt cắt con người ta thành nếp gãy
                    Lìa xa như mọi chuyến xum vầy
                     
                    Mọi dại dột ta đời bủa vây
                    Kẻ mặc kệ mắt đời nhìn và mọi điều vô tâm không cần thấy
                    Đêm nào như đêm này?
                    Mọi bóng người đều sấp ngửa bàn tay
                    Chỉ mình ta lờ mờ thân sậy...
                     
                    Ta đi - biết mình sẽ chết trên đầu sóng
                    Ta nằm - biết mình sẽ tan như gió lộng
                    Ta ngồi - để biết mình vẫn là chiếc bóng
                    Ta quỳ - để biết đời mình phận mỏng
                    Ta cười - để biết mọi thứ một lần đều có để là không
                    Ta hư vô
                    trả cho cho em một chút mỏng nợ lòng...

                     
                    #70
                      wind.stt 16.08.2015 01:49:33 (permalink)
                      0
                      Thời Thế
                       
                      Trên đời thiếu gì giọt nước mắt rơi vì đồng tiền
                      Những tiếng gào ngưng giữa đêm chảy đỏ
                      Ai cũng hiểu giới hạn của con người lúc khó
                      Nên ngay giữa sài gòn... thì đến chó cũng khôn
                       
                      Nên giữa đất nước này chẳng thiếu gì những gã bán miệng nuôi trôn
                      Và những đôi mắt vô hồn bán trôn nuôi miệng
                      Hay người ta có thể bán vệt máu trên đầu, cái vỗ mồm diễn biến
                      Quan ngại thì cũng mặc niệm vài hôm
                       
                      Nên giữa internet người ta đâu thiếu ngữ ngôn
                      Từ giảng đường, đến đầu đường xó chợ
                      Cũng không thiếu phán xét viên sinh ra chỗ đó
                      Đến nhà thơ còn biết bỏ vần ồn
                       
                      Tôi chẳng buồn và chẳng giận cái đáng thương
                      Như trái tim đã xác nhận cái bình thường khi tủi nhục
                      Dù não bộ chẳng đủ nghệch ngờ phản bội điều nhận thức
                      Nơi đây ai cũng có tủi hờn
                       
                      Thế hệ mây mờ rảo bước trong sương
                      Thế hệ đã nằm thế hệ đã kêu la đã khóc
                      Một thế hệ giữa bao la và cô độc
                      Chẳng thể bước đi giữa những đôi mắt trần truồng
                       
                      Tôi gọi mình là một thế hệ vô ơn

                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2015 00:12:54 bởi wind.stt >
                      #71
                        wind.stt 18.09.2015 02:46:49 (permalink)
                        0
                        Bài thơ cuối cùng anh viết cho em
                        Mang hồ mực tô lên vệt son ngày mới
                        Lỡ làng đó mang cả đời đánh đổi
                        Hoang mang kia anh mắc tội cả xuân thì
                         
                        Bài thơ cuối cùng anh viết tặng đôi mi
                        Một giọt chảy theo suốt đời anh rát bỏng
                        Một khoảng cách anh ôm xác mình lạnh cóng
                        Một bóng đêm ngưng đọng, anh quỳ
                         
                        Bài thơ cuối cùng cho một chuyến ra đi
                        Lữ khách cuối để vô tri ở lại
                        Biết lãng phí niềm đau và mòn mỏi
                        Ngoái làm chi
                        Còn biết phải tìm gì?
                         
                        Bài thơ cuối cùng cho em và độc thoại cũ mèm
                        Cho điên cuồng anh đớn hèn trong hố rỗng
                        Cho tiếng gào im rụng từng đêm vô vọng
                        Cho mình một chút lãng quên...
                         
                        Bài thơ nào cho phận cho duyên
                        Cho nhân thế chọc mù đêm ca thán
                        Cho chăn vùi vào từng vòng ôm hoảng loạn
                        Đời nghiêng phố tắt quên đèn
                         
                        Bài thơ cho mắt vòng phận bạc
                        Cho lòng biển sâu chẳng bằng lòng ta khác
                        Và lòng người rêu nát khòm đau
                         
                        Bài thơ thấm chát đời nhau
                        Còn đây với một hố sâu người nằm
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2015 02:48:05 bởi wind.stt >
                        #72
                          wind.stt 29.10.2015 09:34:14 (permalink)
                          0
                          Thơ cái đệt
                          Giữa cuộc đời chết tiệt
                          Cho loại lục bình chưa học cách dạt trôi
                          Cho loài người đã học xong cách nói với người:
                          "đáng chết!"
                          Và học cách trả lời:
                          "đã biết!"
                           
                          "à ha!"

                          "Thơ cái đệt!"

                          #73
                            wind.stt 30.10.2015 09:31:21 (permalink)
                            0
                            Đêm tròn trong lòng thủy tinh
                            Ta đắm mình trong vết rạn
                            Huyễn hoặc qua
                            lầm trong men choáng
                            Em trong vô hạn kiếm tìm
                             
                            Cười ơ hờ
                            Đâu nợ? đâu duyên?
                            Kiếp đâu tiền? kiếp đâu là mãn?
                            Phiên nghệch ngờ của nhân sinh đã vãn!?
                            Hồi chuông đánh động cố nhân thiền!
                             
                            Ta ngồi tu kệ nhớ quên
                            Lời kinh rụng khắp đoạn phiền não ta
                            Hừng đông dạt một tiếng gà
                            Mộng chìm... ta thức như ta ngày đầu!

                            #74
                              wind.stt 22.11.2015 00:02:10 (permalink)
                              0
                              Ta
                              Nghìn lần chấp vá
                              Rồi vứt trái tim mình
                               
                              Em
                              Một ngày quên tất cả
                              Nghìn đời đau nhứt nỗi vô minh
                               
                              Hai ta
                              Đốt đỏ một mảnh tình
                               
                              Lửa tàn
                              Như mảnh nguyệt cong vênh...

                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 5 của 6 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 83 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9