Thơ nhạt
Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục
wind.stt 25.11.2015 10:16:16 (permalink)
0
Chuyện Xưa Năm Đó
 
Em mười ba tuổi
Trơ mắt đời nhìn
Mẹ em bệnh tật
Oán đời nên khinh
 
Anh thì nông nổi
Ngán loạn thời bình
Lất lơ như gió
Vướng đời mông mênh
 
Ba em chưa khuất
Em vẫn đến tìm
Chiếc hôn trên trán
Đồng tiền không tim
 
Anh buồn như gió
Em đám lục bình
Chút lòng xưa đó
Nhớ hoài nên quên

#76
    wind.stt 08.12.2015 03:38:49 (permalink)
    0
    Đợi
     
    Chiều bóng sương chạm núi
    Núi lặng câm
    Trả lại tịch hoang đè nặng phím dương cầm
    Người con gái nơi góc cà phê khuyết tuổi
    Anh mỗi chiều ghé nghe những hợp âm
    Ngồi lẩm nhẩm
    "Bỏ đêm chưa qua ngày chưa tới..."
    Giọng ca ngưng trầm ba phím đợi
    Trên dấu chân người là một khoảng trăng rơi
    "Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôi..."
    #77
      wind.stt 15.01.2016 14:16:51 (permalink)
      0
      Cỗ Bài
       
      Cỗ bài cháy nữa trên tay
      Từng dòng ai oán chảy xoay đời người
       
      Em đã dấu một phần đành đoạn
      Ta chỉ là gã máu thường pha loãng
      Bước qua nhau
      Nhân quả tuần hoàn
       
      Vòng tay mười tám trăng non
      Trổ như cổ tích trẻ con nằm cười
      Sông Hàn nở cái kiếp trôi
      Bao năm còn nghén một lời rỗng không
       
      Ta gục mặt xuống trăng vầng lạc điệu
      Ta dấu trong lòng chút nhạt mờ không ai hiểu
      Cỗ bài cháy nữa
      Ai thắng, ai thua?
      Ai nằm, ai kiệu?
       
      Cây cau treo lời xiêu vẹo
      "Chuột ơi mày ở nơi đâu
      Để nhà trống hoắc mèo đau ngóng người"
       
      Ta hận mình lạc lõng giữa cuộc chơi
      Gian ngoa cũng hiểu
      Lại học đòi xót? mong?
       
      Ta treo bãi xế trăng lồng
      Một con gió mắc phải long nhong buồn...

      #78
        wind.stt 20.01.2016 08:05:45 (permalink)
        0
        Ta không thấy thành phố của em
        Họ bảo hoa phượng trên đỉnh trời thắp lửa
        Cảng ngạt thơm
        Có buồn nhưng không nỡ
        Có mắt nhắm mưa
        Như ô cửa cúi đầu
         
        Anh ở đây Sài Gòn bốn mét chẳng thấy nhau
        Ngắm ai đó hơi lâu lại cay xè vì bụi
        Những ảo tưởng về vạn đường không góc tối
        Cao ốc sáng choang
        Nhưng ai cũng dấu một góc khuất trong lòng
         
        Hà Nội buồn em nhắn những mùa đông
        Sài Gòn trống những nỗi lòng đánh đổi
        Là phố đó, người đâu
        tiếng trả lời: đừng hỏi!
        Là tiếng rao lẫn cuộc đời khóc vội
        Là đôi mắt mẹ cha ở nơi nào hai ta không chạm tới
        Là một lần bấm gọi
        Phía bên kia dập máy cuộc đời

        #79
          wind.stt 20.01.2016 08:09:31 (permalink)
          0
          Tôi - Phế Nhân
           
          Tôi bước đi trên phố
          Miệng cười nữa vầng trăng lạc điệu
          Nhìn những mảnh tim ngổn ngang sắc như những giấc mơ
          Đỏ lòm như nghi kỵ
          Tôi dẫm lên ơ hờ
           
          Thoáng giật mình thấy gương mặt mình soi trên mảnh vỡ
          Tôi bước đi trên phố
          Giọt đàn bầu trộn lẫn trong mưa
          Người choàng áo
          book vé
          Rồi căn dặn:
          - Đừng chờ...
           
          Tôi bước đi trên phố
          Những tượng đài tạc trên đất ruộng
          Rưng rưng nhìn con trâu từ kiếp trước
          Lộn đến kiếp sau
          Thành đứa trẻ mỗi bước chân chảy dài dòng máu
          Buồn thương
          Uất hận
          Chấp tay cầu
           
          Tôi bước đi qua phố
          Thành phố sau lưng
          Tan hoang trước mặt
          Đàn cò cong cổ ngóng trưa
          Đầm mồ hôi đen ngòm như thuốc độc
          Con trai khép mồm chết giấc
          Lão ngư ông tím mặt buông lờ
           
          Tôi bước đi qua khu rừng tay xòe gai góc
          Ngọn núi gạch ngói miểng bom
          Đầm sâu bạc vàng, lòng tham không chừng mực
          Tôi dừng lại ở một vết dao thiêng
          Xẻ từ yết hầu
          Vạch ngang qua mắt
          Tiện thể cắt luôn tai
           
          Nên không nghe thấy được tiếng tiền tài
          khua loảng xoảng
          Không nói được bằng tiếng hắt hơi đứt đoạn
          Không thấy được dòng người hoảng loạn...
           
          Tên phế nhân lê phần hồn tìm đến biển
          Tiếng rền từ phía đông
          Mang những linh thiêng về khâm liệm
          Gã phế nhân chợt nghe thấy tiếng hò thương

          "Ơi hò ơi... hò ời...
          Hoàng Sa sóng nước mênh mông
          Người đi thì có mà không thấy về..."
           
          Tên phế nhân miễn cưỡng cười với những tên hề
          Trong một lòng biển khác
          Những cái khoa tay trầm mặc
          Chòm râu bác ái
          Cay nồng
           
          Tên phế nhân tìm về với con sông
          Đỏ dòng trên vai phải
          Vớt phù sa đã bỏ quên sau chuyến đi cuồng dại
          Ngắm đàn chim gọi xót hai tròng
          Thì ra
          hắn chưa sống
          một lần!

          #80
            wind.stt 20.01.2016 08:13:29 (permalink)
            0
            Thế Giới Những Dòng Sông
             
            Tôi đi qua một thế giới khác
            Cành tay co chạm vào vòm trời
            Lạnh
            Và sợ hãi hơn cả lạnh
             
            Người con gái tuổi mười ba
            Nép vào trong lồng sương
            Con suối vàng chảy thon từ núi
            Hai ta nhìn từ khoảng cách - Không màu
             
            Người con gái tuổi mười lăm
            Nép mình vào khung xương
            Dòng sông Tiền chảy một vòng không nghỉ
            Ngọn sóng vút lên
            Phố rụng lại sắc hờn...
             
            Người con gái lùa tay trên sông Mã
            Vẫn độc hành khua khoắng nỗi hoang ca
            À ơi... bốn bể là nhà
            Nhưng nơi mặt đất thì ra của người...
             
            Và riêng ta
            Dòng sông khuyết danh từ lúc đẻ
            Vẫn lở bồi như thể vẫn còn trôi
            Vẫn thấm từ rừng và đá tảng không lời
            Vẫn yêu tiếng chim và vạn thứ mấy ai hiểu nổi
             
            Vọng đôi tiếng mà sông Hàn không vọng lại
            Người con gái đôi mươi bỏ lại cuộc đời
             
            Tiếng hò lờ còn ngưng mãi
            Dòng seine buồn loang tiếng hát chia đôi
             
            Ta bỏ lại phận người và đôi dòng sông chảy mãi...
            Có ai hai lần tắm lại một dòng đâu?
            Có ai ở lại bên hồ Gươm không một lời chào
            Có ai đó
            Có ta?
            Có huyệt đào khắc khoải...
             
            Có dòng sông nhỏ tí ti
            Nơi linh hồn ta sống lại
            Có dòng sông chưa hình hài chảy từ mắt trái
            Và một dòng sông chưa oán hờn chảy từ mắt phải
             
            Có một người mang tất cả những dòng sông chảy trên vai
            Vòm tay cao
            Mái tóc đóng băng
            Bầu trời lạnh hơn sợ hãi...

            #81
              wind.stt 25.02.2016 22:49:22 (permalink)
              0
              Năm Mới Vài Người
               
              Năm mới nằm trong chén rượu
              Người quét rác gác chổi
              Ông xe ôm phẩy tay
              Cô gái bán hoa lại tìm về nước mắt
               
              Như mọi người - ngày tết
              Ta bẻ nữa phần sự thật
              Thành sự dối trá lớn kinh hồn
              Mỗi ngày vẽ một nỗi cô đơn
              Trong tiếng cười ồn ã
              Trong từng cái siết tay
              Cạn thời gian trong một tách trà
               
              Năm mới
              Là lúc vài cuộc đời hoảng sợ
              Vì cho phép mình gác lại
              Cho phép mình quên đi
              Cho phép mình phải là một thứ gì
              Chênh mắt đời giữa tết
               
              Năm mới
              Là một thử nghiêm đớn đau
              Cho những kẻ phải gắng cười!
               
              Riêng ta
              Năm mới
              Là một cái chớp mắt
              Để ngăn lại vài thứ kịp thời
              Trước định phận
              Thế thôi...
               
              09/02/2016

              #82
                wind.stt 21.05.2016 04:47:40 (permalink)
                0
                Có Những Cuộc Đời
                 
                Có những con người đi đến tận hôm nay
                Mà không thấy nổi
                những ngày quá khứ!
                 
                Có những cuộc đời không cần níu giữ
                Có những tương lai
                không cần trù dự bao giờ!
                 
                Có những giấc mơ
                Là lời hẹn:
                "nắng sẽ đến sau mưa!"
                 
                Có những hành trình
                Để lại dấu chân mờ
                ... bâng quơ tồn tại!
                 
                Có những sáng tinh mơ
                Tiếng chim đầu vườn
                hót dại
                Như hiểu cuộc đời đâu còn gì là mãi mãi
                Khoáy đảo tồn sinh trước một ngày dừng lại
                 
                Cô gái nhà bên đổ vương vãi những sáng chờ...!

                #83
                  Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9