Thơ Buồn...
giotinhyeu 31.10.2005 16:14:29 (permalink)
0
MẤY MÙA LÁ RỤNG
Mấy Mùa Lá Rụng trôi qua
Bao lần nhung nhớ thiết tha vô bờ
Hai phương trời thẳm mịt mờ
Khói sương quyện lấy tim phờ nỗi đau

Lòng sầu nhỏ giọt đêm thâu
Tình ta gánh chịu phận sầu trái ngang
Đời ai biết trước gian nan
Đường đi ngõ ngách tâm can rối bời

Từng đêm ngước mắt lên trời
Thở than than thở sao vơi nỗi niềm
Giọt buồn lai láng triền miên
Mắt môi héo úa vàng xuyên tâm hồn

Cõi lòng sao động bồn chồn
Tơi bời gan ruột ứ tồn đắng cay
Tóc huyền biếng chải ai hay
Tình sầu dâng ngập thân gầy héo hon

Bao giờ tình được vuông tròn
Cho câu chung thuỷ mãi còn không phai
Tình ru khúc nhạc thiên thai
Tưng bừng lễ hội hai vai sát kề.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 18:28:38 bởi Huyền Băng >
#1
    giotinhyeu 31.10.2005 16:16:42 (permalink)
    0
    BÂNG KHUÂNG
    Chiều nầy dạo biển một mình
    Bâng Khuâng nỗi nhớ người tình phương xa
    Mây sầu giăng phủ tình ta
    Mắt vương khoé mắt xót xa nỗi niềm

    Hoàng hôn buông xuống ưu phiền
    Vàng màu lá úa thêm liền vết đau
    Tình ta cách biển sông sâu
    Trùng dương vạn lý biết đâu sẽ cùng

    Người ơi ! phương ấy phương nầy
    Chia xa thăm thẳm trời tây em buồn
    Lệ sầu em mãi chảy tuôn
    Trong tim cô lẽ luôn luôn nhớ chàng

    Dù cho ta gặp muộn màng
    Ước mong ngày ấy trăm ngàn ước mong
    Dù đời mai có long đong
    Vẫn mang hy vọng đồng lòng chung vai

    Thời gian từng bước phôi phai
    Tim em vẫn mãi sáng ngời bóng anh
    Đường đi dù có rối quanh
    Vẫn mong tìm được màu xanh huy hoàng
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 18:23:14 bởi Huyền Băng >
    #2
      giotinhyeu 02.11.2005 17:46:05 (permalink)
      0
      Âm Vang Buồn
      Đâu có buồn ....tự dưng lệ nó tuôn
      Ở đâu đó ...... nỗi buồn như chiếm ngự
      Dẩu nhiều lần ta cố tránh thật sự
      Giọt trong lòng ào ạt bỗng cứ lang

      Từng hơi thở ..... ấm, lạnh cứ chạy ngang
      Nghe thổn thức nó nấc lên tiếng khóc
      Âm vang buồn lại quay quằn cơn lốc
      Ép nó xuống .... lại dội ngược lên trên

      Có nhiều lúc ....nó như giọt lênh đênh
      Trôi lăn lóc rồi tìm đường tuôn chảy
      Như vần thơ ai oán tràn phút giây
      Lai láng lắm ....nhưng lại không thể giúp

      Trái niềm riêng vơi bớt lòng ủ ấp
      Bao năm dài đề nặng ở tâm linh
      Chắc vì thế .....nên dù cười cũng dính
      Nỗi buồn theo e ấp ở trên môi
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2005 23:22:16 bởi tulipdenus >
      #3
        Nguyên Đỗ 26.11.2005 20:07:23 (permalink)
        0

        bất cứ khi nào , anh cần một nơi để dựa vào... dù để khóc hay để cười...trái tim em luôn dành một góc bình yên nhất cho anh.


        Đêm Buồn

        Đêm nay buồn thấm ruột gan
        Gào kêu khóc mãi cổ khàn Người ơi
        Người thương lưu lạc xa vời
        Trái tim rạn nứt cạn lời nỉ non

        Đành câm ngậm trái bồ hòn
        Đắng không mở miệng chết mòn chẳng kêu
        Ừ ta đã khổ vì yêu
        Óai oăm ngang trái trăm điều trái ngang

        Ở đâu có quả tim vàng
        Cho ta ẩn trú khỏi mang trái sầu
        Đã đành non nước tình sâu
        Trăm năm còn nhớ về nhau chẳng mờ

        Đêm buồn ta gọi nàng thơ
        Chỉ nghe gió vọng vật vờ bên hiên
        Sao buồn kéo đến triền miên
        Muốn nằm xuống ngủ bình yên suốt đời

        Nguyên Đỗ

        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9