MẤY MÙA LÁ RỤNG
Mấy Mùa Lá Rụng trôi qua
Bao lần nhung nhớ thiết tha vô bờ
Hai phương trời thẳm mịt mờ
Khói sương quyện lấy tim phờ nỗi đau
Lòng sầu nhỏ giọt đêm thâu
Tình ta gánh chịu phận sầu trái ngang
Đời ai biết trước gian nan
Đường đi ngõ ngách tâm can rối bời
Từng đêm ngước mắt lên trời
Thở than than thở sao vơi nỗi niềm
Giọt buồn lai láng triền miên
Mắt môi héo úa vàng xuyên tâm hồn
Cõi lòng sao động bồn chồn
Tơi bời gan ruột ứ tồn đắng cay
Tóc huyền biếng chải ai hay
Tình sầu dâng ngập thân gầy héo hon
Bao giờ tình được vuông tròn
Cho câu chung thuỷ mãi còn không phai
Tình ru khúc nhạc thiên thai
Tưng bừng lễ hội hai vai sát kề.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 18:28:38 bởi Huyền Băng >