DI CHÚC CHO CON

Tác giả Bài
phantien
  • Số bài : 85
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.07.2006
  • Nơi: Thanh Chương- Nghệ An
DI CHÚC CHO CON - 02.06.2015 04:14:28
0
VIẾT DẦN DI CHÚC
(Nhân ngày Phật đản)
Rồi đến ngày cha phải ra đi
Mong các con đừng khóc làm gì
Cứ mở nhạc vui cho hết cỡ
Để cho náo động cuộc chia ly.
Các con cứ ngắm trên cao ấy
Chắc chắn cha đang toét miệng cười
Đã thoát trần gian rời cõi tạm
Đi theo Di Lặc độ bao người.
 
VIẾT TIẾP DI CHÚC
(Nhân ngày Phật đản)
Lời 1: Khi cha chết
Khi cha chết các con, trước hết
Mở phây ra tìm bạn của cha
Thân sơ, già trẻ, gần xa
Các con chia sẻ thế là một không. (1-0)
Đừng lúng túng, gọi ngay bác Dũng
Nhà kế bên, bác sẽ nhanh chân 
Tiếp theo chú Toản, o Xuân
Cuối cùng chú Ngũ, phân vân chi mà.
Cười một tiếng.. Khà ...Khà...thật lớn
Rồi treo ngay một phướn ra sân
Đề rằng: Bá Tiến phụ thân
Tuổi sinh vừa đúng thất tuần quy tiên.
Hãy để cha nằm yên một chỗ
Đừng bận lòng mồ mả làm chi
Sống, nhà nào có ra gì
Chết, còn chi nữa mà thi thố người.
Cha dặn lại, cứ cười, cứ hát
Cứ đàn sênh, bát ngát, ba la
Rót cho cha chén nước trà
Món này cha nghiện đến già chưa cai.
Chuyện điếu văn đừng nhờ ai viết
Nhờ làm chi mà viết làm chi
Sống, văn nào có ích gì
Chết, đừng nghe nữa vân vi chuyện buồn.
Dẫu nước mắt có tuôn, hãy gắng
Quệt ngay đi đừng để ai nhìn
Thương cha đừng có lặng thinh
Thiếu bài thì cứ quân hành con ca.

 
Biết mà không nói thì thật là bất nhân, thấy mà không mần thì thật là bất nghĩa (nói theo)

phantien
  • Số bài : 85
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.07.2006
  • Nơi: Thanh Chương- Nghệ An
DI CHÚC 2 CHO CON - 02.06.2015 04:18:51
0
(Lời 2): Tắm rửa, tẩm liệm
Giờ đến lúc đem cha tắm táp
Tẩy sạch đi lấm láp bụi đời
Bấy năm chịu kiếp làm người
Thân đầy ô trọc nào đòi sạch trong.
Dẫu nỗi lòng con thương con quí
Xin cũng đừng ngũ vị làm chi
Chỉ là phí phạm ích gì
Bấy năm dương thế có khi nào dùng.
Cứ  nước lạnh múc trong thùng ấy
Rửa qua loa, ví dụ cho cha
Mắt tai, mặt mũi, hòn cà
Sơ sơ một chút… gọi là, con nghe
Làm việc này, nhớ che nhớ đậy
Đừng để ai nhìn thấy mà thương
Bấy năm bắng nhắng văn chương
Dẫu không hội họ cũng phường  nghiệp dư.
Cha khi sống thân hư nết hại
Chốn trường quan lỡ dại đút chân
Bấy năm thời thế xoay vần
Đem thân tự tại làm thân tôi đòi.
Khi ngấm dại đến hồi mã đáo
Thì  thôi rồi  láo ngáo lơ ngơ
Thân trong tự nhuốm lấy dơ
Nước đâu rửa sạch nhuốc nhơ một đời.
Thôi con ạ,  ý trời muốn vậy
Con tự làm đừng cậy nhờ ai
Đừng lo nhỡ có sơ sài
Cha đâu có trách oai hoài chi con.
Lấy một chiếc chiếu gon còn mới
Đặt cha vào bó lại là xong
Đến khi vào ngọn lửa hồng
Dẫu chi chi nữa cũng mong ích gì.
Cứ tin tưởng cười khì thoải mái
Hồn cha giờ đang mải bay đi
Chắc cha chẳng vướng vất gì
Về bên Di Lặc bõ khi phong trần.
 
 
Biết mà không nói thì thật là bất nhân, thấy mà không mần thì thật là bất nghĩa (nói theo)