Chút mặt trời trong ly nước lạnh
Cuộc tình tan Rồi như bao cuộc tình dang dở Đêm tìm đêm trong vạn ánh tinh cầu Ngày trông ngày mặt trời rạn vỡ Tháng năm buồn nuôi lớn nhánh thương đau Rồi như bao cuộc tình bất hạnh Cơn mưa nào không nhỏ giọt sầu bi Lời nguyện xưa lần về khơi nỗi nhớ Trong chiêm bao nghe mộng cũ thầm thì Rồi như bao cuộc tình vút cánh Bước viễn phương từ đó đã hư hao Thuyền định mệnh chao từng cơn sóng Về bến bờ xa giấc mộng ban đầu? Rồi cuộc tình đã đi vào dĩ vãng Ta nhìn nhau trong ánh mắt ngượng ngùng Khi dấu yêu phai dần theo gió bụi Gặp làm gì thêm lạnh bước mùa đông
Vì sao? Sao không đợi nhau chung bước Để mưa về sũng ướt tháng ngày qua Gió lạnh đầy cô quạnh cánh chim xa Giàn thiên lý hoa gầy xơ xác rụng Sao không được dìu nhau trên lối mộng Lối hạ xanh, bướm trắng lượn, hoa vàng Lối lên đồi, cỏ mịn, nắng lang thang Đôi môi ấm, và nụ hôn... nồng thắm Sao không nói lời yêu nhau say đắm Nói cho nhau cho hết cuộc đời này Nói thiên thu tình sẽ chẳng nhạt phai Và hạnh phút đôi ta là bất diệt Sao không giữ cho nhau tình xanh biếc Mỗi chiều về em hát, anh làm thơ Tựa vai nhau vào trong mỗi giấc mơ Để Ô Thước đến ngàn sau vẫn nối
Còn yêu... còn hy vọng Còn yêu nhau là còn đêm chờ đợi Là còn ngày thấp thỏm ngóng tin xa Ở nơi ấy khi phố về nắng mới Người có bâng khuâng chợt nhớ đến ta Còn yêu nhau là còn ôn kỷ niệm Con đường xưa vẫn nhớ nụ hôn đầu Những bài thơ ngô nghê trên cánh thiệp Lời ru tình ai biết đã về đâu Còn yêu nhau là còn nuôi ước nguyện Xuân sẽ hồng, hạ thắm với thu mơ Vai kề vai lắng nghe lòng xao xuyến Đến thiên thu tình đó chẳng phai mờ Còn yêu nhau là con tìm trong mộng Vị ân tình ngày ấy đã trao tay Thuyền định mệnh vượt muôn ngàn con sóng Dấu yêu xưa tưởng mất bỗng lại đầy Còn yêu nhau là còn hy vọng Có một ngày người lại trở về đây
Bài thơ cho em Anh viết bài thơ tặng riêng em Trước khi trăng tàn trên ngàn góc phố Em hãy đọc khi trời chiều mưa đổ Tưởng tượng về anh buổi sớm mờ sương Nơi rất xa xôi giữa thành phố nhỏ Trong quán cà phê pha lẫn nỗi buồn Em hãy đọc trong những đêm thao thức Tưởng tượng về anh ngày nắng không về Bước lang thang dưới hàng cây khô khốc Nhớ về em ngày tiễn bước anh đi Em hãy đọc trong công viên vắng lặng Tưởng tượng về anh chen chúc phố đông Nhưng không có một người thân bên cạnh Như chiếc lá vàng trôi giữa dòng sông Em hãy đọc những buổi trưa hắt nắng Tưởng tượng về anh đêm tuyết rơi rơi Bên cửa kiếng đang viết bài thơ tặng Đến một người ngày đó đã chung đôi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2016 13:57:25 bởi Nguyệt Hạ >
Mùa Hoa Ngâu Vàng Tiễn nhau một buổi chiều tàn Mùa hoa ngâu rụng hoe vàng lối đi Đã mấy mùa ve sầu vang khắp phố Là mấy mùa se sắt đợi tin xa Thân xác đây hồn lạc giữa sân ga Lạc giữa tiếng còi tàu xưa thúc hối Đã nghe như mùa Ngâu vàng bước tới Đôi chiều sương thương nhớ vẫy tay mời Bóng đêm gầy ôm trọn mảnh trăng côi Hương tóc cũ tìm thơm bên gối chiếc Ẩn trong gió âm vang lời giã biệt Ước thề xưa trên vai áo bạc màu Lối hẹn hò môi ngọt với hôn sâu Thôi đành hẹn mùa ngâu sau... sau nữa Những tờ thư gửi trong mùa ngâu nở Dẫu vàng phai dòng mực vẫn tinh nguyên Giấc nào mơ trên một bến thuyền Ta đọc lại em say từng con chữ Ngày chiêm bao hành trình về qua khứ Thấy đôi ta chưa tiễn biệt bao giờ Bên thềm xưa ngồi dưới ánh trăng mơ Nhìn ngâu rụng ánh vàng lên mái tóc
Ước Nguyện Hãy nói tôi nghe những lời yêu thương Để con tim sau bao lần trắc trở Còn tin còn yêu còn mơ lần nữa Hãy hát tôi nghe tình ca hạnh phúc Để đêm không còn tiếng nấc nghẹn ngào Tôi sẽ mơ làm mây trắng trên cao Bay theo những lời tự tình của gió Hãy nói tôi nghe điều cần quên, nhớ Để ký ức này còn lại niềm vui Rồi ngày mai người sẽ thấy nụ cười Vừa thắp lại trên môi từng khô nẻ Hãy chép cho tôi lời ru của mẹ Mai tôi hát đàn ru trẻ mồ côi Lời thiết tha vang vọng khắp núi đồi Mong sống lại ngày mẹ còn dương thế Hãy đong giùm tôi ngậm ngùi giọt lệ Lệ khóc mẹ cha lệ khóc tình người Lệ khóc đơn côi, lệ trách cuộc đời Ôi cuộc đời này sao lắm chia phôi (Cho ngày tôn vinh mẹ) May 8th, 2016 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2016 01:44:26 bởi Huyền Băng >
Không Đề Tôi trả lại cho tuổi thơ yêu dấu Những cánh bướm vàng khô ép xinh xinh Tiếng ve sầu rền vang ngày tháng hạ Cành phượng hồng e ấp mộng hồn nhiên Tôi trả lại cho nỗi buồn cô độc Một cuộc tình vừa đánh mất hôm qua Một người tình sau tháng năm hò hẹn Một góc trời mưa lệ nhạt nhoà Tôi trả lại cho nụ cười khan hiếm Tháng ngày vui trên hạnh phúc vội vàng Những nụ hôn chỉ còn trong kỷ niệm Hành trang lên đường: ký ức hoang mang Tôi trả lại cho em, người quá khứ Những con đường lá đổ những chiều thu Một vòng tay chặt ôm mùa giá lạnh Ước vọng mong manh, lời hứa ban ban đầu Tôi trả lại cho vết nhăn trên trán Những ưu tư, ray rứt muộn phiền Những đợi chờ tưởng như dài vô tận Những đêm sầu thương nhớ triền miên
Chờ người trong mộng Ta đợi người chưa hẹn một lần Về từ cõi mộng buổi tàn xuân Trong làn sương mỏng trăng đưa lối Mái tóc bay về hương Ngọc Lan Sao người trong mộng chưa tìm đến Để sớm sương về lạnh bước đêm Trăng ghé bên thềm soi bóng chiếc Soi lòng phố lạ giấc cô miên Ta đợi người bao đêm nối mộng Mộng tàn, đôi mắt ngó hư không Ngàn sao lấp lánh đêm trăng đó Có gởi giùm ta nỗi nhớ nhung Có hẹn giùm ta đêm nguyệt tận Bên đàn ta hát khúc chờ mong Người ơi nghe khúc tương tư ấy Có hiều cho ta một nỗi lòng
Sài Gòn còn trong kỷ niệm Sài Gòn vào Hạ phải không em? Ta nhớ từng trưa nắng trước mềm Từng cơn mưa vội nguôi lòng phố Trong góc hẹn hò mơ dáng em Những buổi chờ nhau trước cổng trường Những tờ thư vụng gói yêu thương Những môi chưa ngỏ lời tha thiết Những dấu chân theo khắp nẻo đường Ta nhớ hàng me che bóng mát Con đường tuổi nhỏ gió thênh thang Áo ai hai vạt, hồn ta một Một nửa đời thương mộng dở dang Sài Gòn giờ đã quá xa xôi Ước mộng bên nhau tan tác rồi Mai nếu lần nào ta trở lại Cũng đành một bóng ngắm mây trôi
Say mộng Người từ đâu đến, giữa Thiên Hà Hương tóc thơm mùa xuân rất xa Giấc mộng đêm tàn hay ảo ảnh Trong làn sương mỏng dáng ai qua Người đã về đâu từ dạo ấy Ngút ngàn xa ngái hay quanh đây Hạ tàn hạ thắm bao mùa hạ Chẳng ghé về nguôi nỗi nhớ này Gió động vườn lan ngỡ dáng người Đây mùa trăng nở đóa hoa khôi Lung linh dưới ánh sao mờ tỏ Nâng chén tàn canh uống nụ cười r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2016 15:51:32 bởi Huyền Băng >
Tưởng tiếc Mộng đã vỡ, người đã xa ngàn dặm Bao môi hôn ta nhớ chỉ một lần Ta bước chậm hoài nghe niềm tưởng tiếc Lời tình nào vừa gởi gió tàn xuân Lòng chưa nguôi, ta đến thành phố lạ Ngọn gió đời xao xác bóng canh thâu Những cơn mưa khơi dòng trên sỏi đá Gột rửa giùm ta nửa mảnh trăng sầu Thấng Sáu đến mùa ve sầu trở lại Hàng phượng hồng đã nở cánh chia phôi Con đường lạ hôm nay lên sắc đỏ Tuổi sầu thương rơi khẽ xuống vai đời Mưa hãy cứ rơi, để không còn ai thấy Mái tóc ta từng sợi bạc yêu người Mưa hãy cứ rơi, để không còn ai biết Nơi góc trời xa... sầu, nhớ, chơi vời Một ngày nào người ngang ngôi trường cũ Khép giùm nhau đôi cánh cổng đợi chờ Ta vẫn đêm đêm thăm từng giấc mộng Tìm những ngày yêu dấu, giấu trong mơ
Tôi vẫn tìm em
Tôi vẫn tìm em trong giấc đêm Tìm trong ngày nắng trải bên thềm Tìm trên đồi vắng đôi chiều gió Trên ngõ khuya về bóng nhá nhem
Tôi vẫn tìm em trong giấc trưa Những ngày thu trắng vắng cơn mưa Trong đêm gió nhẹ, lời tôi vọng “Em ở nơi nào trong giấc mơ”
Tôi vẫn tìm em, trên phố lạ Trong hoàng hôn tận, ánh trăng trong Tìm trên biển sóng thì thầm nói "Tôi vẫn tìm em, em biết không?" r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2016 15:50:09 bởi Huyền Băng >
Mong Manh Nước mắt nào đổ xuống Cho cả thiên thu sầu Nụ cười nào hé nở Cho ta dịu niềm đau Lưng đời ta đeo nặng Một cuộc tình hư vô Mưa khơi lời hẹn ước Thề xưa sóng vỗ bờ Đôi Tay trần mỏng mảnh Níu tơ tình mong manh Bước chân đêm trĩu nặng Lê kéo mộng không thành Em thơ ngây ngày ấy Vẫn vẹn nguyên trong mơ Ta dại khờ thuở ấy Vẫn yêu đến bây giờ Nước mắt ta đổ xuống Chăm lớn một bông hoa Nhánh hoa tình đổ xuống Đêm nay mưa nhạt nhòa
Mưa trên tình đầu Mưa tháng Sáu nếu trôi vào dĩ vãng Hãy đưa tôi thăm lại thưở vào đời Những đường hoa thơm ngát dấu chân người Những đôi mắt tìm nhau chiều hò hẹn Nắng thuở ấy đẹp thêm màu kỷ niệm Buổi hạ về dịu ngọt nụ hôn sâu Lời yêu thương, hẹn ước, mộng ban đầu Còn in dấu từng hàng cây góc phố Mái tóc huyền bay giữa mùa phượng đỏ Và khung trời xanh lắm lối mộng mơ Khói hoàng hôn, hay mây xuống đợi chờ Ta nghe rõ tình chiều lên tiếng nhạc Tình chưa chiều, màu hè lên tan tác Cánh buồm xa nhịp sóng vỗ cô đơn Ba mươi năm còn đó gót trách hờn Mưa tháng Sáu buồn theo tình sáu tháng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2016 15:49:03 bởi Huyền Băng >
Ta nhìn em đi mùa Ngâu Rụng Em đi vào mùa Ngâu rụng Hay vì Ngâu rụng em đi Ta nhìn theo lưng tự hỏi Bao mùa ngâu nữa em về Ta nhìn quanh vườn hiu quạnh Bướm, ong đã chẳng ghé vào Lá Ngâu vẫn màu xanh thẫm Nhánh gầy gió đổ lao xao Ta nhìn về nơi đầu ngõ Buổi trưa con nắng bỗng buồn Hương xưa thoảng về theo gió Nhớ người rơi giọt ngùi thương Ta nhìn trên đường hoa rụng Vàng hoe những cánh li ti Cơn mưa chiều rơi vội vã Ướt nhèm ta giữa cơn si Ta nhìn lên tờ lịch cũ Mùa Ngâu này đã ba năm Ba năm nhình quanh một bóng Ngày đi đêm đến âm thầm Đêm nay thôi không chờ nữa Ta đi về phía không Ngâu Nếu lần nào em trở lại Tìm ta... nhìn những tinh cầu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: