Hương Khói Trầm Hương
Kính thay một Người gởi một Người
Đây đất mộng mơ Huế đậm tình
Đâu người thiếu nữ xứ Thần Kinh
Hương Giang soi bóng ngày xưa ấy
Người biệt phương nao một bóng hình
Áo trắng ngày xưa anh kiếm tìm
Lệ nhoà thương nhớ mối tình em
Như trang giấy mới chưa hoen mực
Dấu ái muôn đời một trái tim
Anh lỡ trăm năm phỉ ước nguyền
Phận em cao qúi gái thuyền quyên
Sao sa ngời sáng vù bay khuất
Ân hận ngàn sau vạn nỗi niềm
Gởi gấm cho anh tự cuối trời
Hương trầm nghi ngút sóng trùng khơi
Trần gian cõi tạm em không tiếc
Đau nhói lòng anh dấu ái ơi
Xin đền ơn trả cả ba sinh
Mãi mãi ôm hoài một bóng hình
Một vì công chúa vì tinh tú
Nghĩa nặng tình thâm kiếp tử sinh
Hương khói vì em cả một đời
Nỗi lòng chưa thể giải cho vơi
Trăm năm nào có dài đâu chứ
Một thoáng gần nhau cũng đủ rồi
Phận bạc tại anh khách má hồng
Cuối đời anh mãi vẫn còn mong
In như bóng cũ về khơi mộng
Đau đớn nhìn nhau tủi tấm lòng
Hoá giải từ đây những tiếc hương
Kiếp sau ta lại bước chung đường
Cùng nhau đi mãi vào thơ mộng
Non nước chiều xưa tựa khói sương
Mai Gia