Cội Mai Già
Nhớ Cát Gió Mưa
Ngần ấy tuổi vẫn như còn mới lớn
Hồn dạt dào hớn hở lúc gặp em
Phút chờ mong, nhung nhớ mỗi hằng đêm
A có phải đang hồi xuân không nhỉ
Hồn sa mạc tưởng dài như thế kỷ
Bỗng gặp em mưa rào mát tâm tư
Nói làm sao cho bạn hữu bây chừ
Ngần ấy tuổi yêu lần đầu bão tố
Liệu có phải em chỉ là ngọn gió
Thoảng đời anh thơm bát ngát kỳ hương
Em và anh tình yêu đó diệu thương
Rất ngà ngọc phút giây mình gặp gỡ
Yêu tha thiết đóa hoa tình hé mở
Trong hồn nhau rực rỡ mãi không phai
Ta yêu nhau vĩnh viễn vẹn đời này
Ngần ấy tuổi? Tình yêu không có tuổi
Mai Gia
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2007 21:12:02 bởi Huyền Băng >
Cánh Diều Bay Mai Gia Mỗi mùa Hạ thả diều vui biết mấy
Lúc chiều về gió thổi mát hiu hiu
Tút trên cao lơ lửng những cánh diều
Thương mùa Hạ tuổi ấu thơ da diết Cánh diều giấy, tuổi học trò, tha thiết
Còn vô tư chưa biết nghĩ lo xa
Cánh diều bay ngày tháng ấy ngọc ngà
Đồi sân rộng tha hồ vui chạy giỡn Những kỷ niệm dịu dàng ngày mới lớn
Cánh diều bay còn thoảng hiện hôm nay
Giúp ta vui, còn nhớ lại từng ngày
Đồi cỏ tím giữa cánh đồng ruộng nước Ừ đôi lúc trong lòng thầm hẹn ước
Khi ta về ghé thăm lại đồi xưa
Cánh diều bay ngày tuổi nhỏ đơn sơ
Đưa mộng ước vào xa vời một thuở Mai Gia
Trực Máy Trong bóng tối anh hay em trực máy
Chẳng thấy nhau chỉ đoán đại tìm nhau
Đợi mong chờ phải vất vả mặt ngầu
Canh giữ chỗ còn hơn là vàng bạc Mất trực tuyến ta thấy mình như lạc
Ngẩng đầu nhìn, a, cũng chỉ còn ta
Nhớ ngày xưa còn thấy dáng ngọc ngà
Và trò chuyện tưởng như là gần gũi Ta vẫn đợi, ngóng, mong từ chập tối
Bóng dừa xanh còn thấp thoáng bên sông
Khi đợi em chăm chú viết thơ hồng
Xin em đọc tự nhiên đừng giận dữ Dù trực tuyến hay không, chờ tuần tự
Duyên chúng mình nào dễ vụt qua mau
Vẫn thương yêu như thuở ấy ban đầu
Dù trực tuyến hay không thì cũng vậy Mai Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 09:30:29 bởi maigia >
Trái Tim Thi Sĩ Trái tim người thi sĩ
Luôn luôn ngập tình yêu
Cùng người yêu thủ thỉ
Chuyện vãn trăm vạn điều Hỡi người tình tri kỷ
Anh yêu em thật nhiều
Mối tình ta huyền bí
Diệu kỳ biết bao nhiêu Trái tim người thi sĩ
Bao la như đại dương
Tràn dâng như hồng thủy
Ngát thơm như trầm hương Hỡi người tình yêu quý
Anh yêu em thật lòng
Tình xuân hồng thế kỷ
Thuyền mộng giữa mênh mông Mai Gia
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 08:19:31 bởi Huyền Băng >
Nói Cười Văn Nghệ
Nói cười vui một chút thôi
Chẳng qua văn nghệ sao người bận tâm
Đùa chơi chẳng lẽ hiểu lầm
Để con sóng dữ sóng ngầm lộng cơn
Đã đùa nào có thiệt hơn
Mà lo lồng lộn mà hơn oán chi
Trăm năm ngọn cỏ xanh rì
Cũng trong lòng đất còn gì thở than
Để hồn say sóng, yêu ngàn
Vội vàng chi lắm cũng làn gió thôi
Biết mình nên chẳng dạy đời
Vu vơ mấy chữ ít lời vẩn vơ
Mai Gia
Thương Của Anh
Mỗi lần đọc hàng chữ chào tạm biệt
Thương của anh, xao xuyến biết bao nhiêu
Tình em trao, hạnh phúc thật là nhiều
Đôi mắt đẹp có tia hồng sự sống
Thương của anh, thật là nhiều hy vọng
Mộng hoa đời tươi nở mãi trong tim
Bao nhớ thương, vồn vã lẫn lặng chìm
Chờ có dịp vỡ tuôn trào say đắm
Thương của anh, biển tình xanh sâu thẳm
Tình mênh mông như sóng nước đại dương
Anh vui như đang lạc bước thiên đường
Đi bên cạnh lòng hân hoan huýt sáo
Thương của anh, người tình yêu trân bảo
Chín giờ đêm, điểm hẹn, tối hôm nay
Anh đợi em, ngóng em mãi từng ngày
Đêm nay nhé lên ngàn muôn tinh tú
Mai Gia
Vắng Em
Nhớ em quá, biết làm sao diễn tả
Chiếc xe đời như lên dốc cheo leo
Cứ đi lên con dốc mãi ngoằn ngoèo
Chưa tới đỉnh đã lưng chừng hổn hển
Nhớ em quá, con thuyền xa lạc bến
Sóng chập chùng, sóng giữa biển mông lung
Dâng vút cao, thụt sâu thủng, mịt mùng
Em đâu nhỉ, anh chìm trong nỗi nhớ
Nhớ em quá, như phải màn tơ nhợ
Anh nhỏ nhoi vùng vẫy lại cuồng thêm
Nhớ làm sao, nước mắt chảy ruột mềm
Ôi nỗi nhớ, đêm đen dài mù mịt
Mai Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2007 12:23:05 bởi maigia >
Tình Quê
Bao năm lưu lạc chưa về
Cây đa bến cũ lời thề năm nao
Trước nhà ai, cụm hoa đào
Tàn đông hoa nở đón chào gió xuân
Hạ qua, thu lại bao lần
Nỗi tư hương trội bội phần vì đâu
Dõi trông con sóng bạc đầu
Mênh mông biển cả lòng đau nghìn trùng
Nỗi mong cố quận chập chùng
Bờ tre, ruộng lúa, núi rừng, đồi nương
Ai về nhắn gởi quê hương
Lòng ta day dứt nhớ thương một đời
Ta đi phiêu bạt lâu rồi
Trái tim sầu héo bồi hồi nhớ quê
Bao năm lưu lạc chưa về
Cây đa còn đó lời thề còn ghi
Hai mươi năm lẻ còn gì
Hai mươi năm lạ lối đi rêu đầy
Nỗi buồn day dứt bủa vây
Đêm nay ác mộng hao gầy trái tim
Mai Gia
Anh tự nguyện suốt đời yêu em nhé!
Anh tự nguyện suốt đời yêu em nhé
Mong mai sau hai đứa mãi hoài yêu
Sáng tinh sương, trưa ngập nắng, sương chiều
Hay mưa gió, bão bùng cũng yêu mãi
Mặc dèm xỉa, mặc chông gai chướng ngại
Vẫn yêu em triệu triệu mối yêu thương
Vẫn yêu em dẫu địa ngục thiên đường
Yêu tha thiết nhưng không hề cưỡng buộc
Anh tự nguyện, chẳng bị bùa, bị thuốc
Kệ người ta nói mê hoặc, hay chi
Lời bàn ra tán lại, có hề gì
Anh cứ yêu, tự nguyện yêu vĩnh viễn
Tình yêu thương, tình nhiệm mầu tự nguyện
Không liều thân, không nhắm mắt, đắn đo
Rất tự nhiên, không mù quáng, qua đò
Tự bộc phát từ hồn anh thưở đó
Từ cái dạo em rụt rè trước ngõ
Đầu mùa xuân đứng ngó gốc hoa mai
Áo dài em phất phới chốn thiên thai
Sao đi lạc dưới trần ai ngày Tết
Anh tự đó mãi yêu hoài tha thiết
Mối tình câm trong thinh lặng ngàn năm
Có ngờ đâu, em chợt đến thì thầm
Em tự nguyện sánh vai cùng anh nhé
Chuyện duy nhất của trăm năm có lẽ
Suốt đời anh mãi mãi mối tri ân
Một ngàn năm không chắc có một lần
Hạnh phúc đến bất ngờ nhưng tuyệt diệu
Mai Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2007 19:47:23 bởi maigia >
Mấy Ngày Nghĩ Lễ Mấy ngày nghỉ lễ, em đi đâu vậy nhỉ
Không thấy em, lòng trống vắng cô đơn
Khi đêm về hình bóng lại chập chờn
Vào trong mộng, ôi sao mà nhớ thế! Anh nhớ em, nhớ nụ cười e lệ
Nhớ lạ lùng, em có biết không em
Nhớ ban ngày, lại càng nhớ ban đêm
Và có lẽ từng phút giây thương nhớ Nhớ cả khi em cúi đầu xấu hổ
Thẹn thùng khi anh nói mãi yêu thương
Đôi má em ửng hồng đẹp lạ thường
Đôi mắt chớp vội vàng quay dấu mặt Nhớ, nhớ lắm, nhớ thương hoài thành thật
Ngày mai rồi trở lại học cho ngoan
Phận làm con, em cố gắng chu toàn
Anh sẽ đợi ngày đón em luôn nhé! Mai Gia
Em Vắng Mặt
Anh trở lại khi mùa thu mới chớm
Lá trên cây vừa ửng đỏ, hồng sang
Những cây phong lá cũng ngả màu vàng
Anh tìm em nhưng em đi đâu vắng
Buổi chiều về ngọn cây còn ánh nắng
Thật nên thơ muốn chỉ trỏ khoe em
Hỏa thảo xinh rừng rực đỏ trước thềm
Phải chi nhỉ bây giờ em ghé tới
Tự lâu rồi chẳng viết gì được mới
Chuyện hằng ngày nghĩ ngợi cứ mông lung
Nỗi nhớ em... nhớ day dứt vô cùng
Không thể nói... bút thường không viết được
Con đường cũ anh đếm hoài từng bước
Như niệm bùa đọc thần chú từng câu
Em về nha mùa thu mới tươi màu
Cùng dạo ngắm rừng thu đang chuyển sắc
Mai Gia
Sao Đành... Tâm bấn loạn trí quay cuồng điên đảo
Cô sinh viên năm thứ nhất đẹp xinh
Lại gần bên và nhoẻn miệng cười tình
Thương... thầy... quá, à, yêu anh mới phải! Ơ kìa em! Sao nỡ lời nói dại
Tuổi em còn trong trắng giữ đơn sơ
Khoan hãy yêu, rất nhiều chuyện không ngờ
Em chăm học, mai này... làm chuyện lớn... Em tinh nghịch chu môi tròn đùa giỡn...
Không, không anh... chỉ thích được... yêu anh
Tội thầy ghê... em phá phách... sao đành
Tuổi cách biệt... giới ranh... trò... chức nghiệp Thầy cao lớn nhưng kìa nhát phát khiếp
Nhưng... em chờ... khi mãn học đó nghe...
Anh liệu nha... phải thành thực yêu nghề...
Không được để trái tim hồng lạc mất... Anh sợ quá cô sinh viên năm nhất
Vừa dịu dàng vừa bạo dạn giỏi giang
Ừ ba năm, hay mấy nữa... sẵn sàng
Khi em lớn trưởng thành và mãn khóa Mai Gia
Thoáng Một Chốc Mai Gia Thoáng một chốc tròn năm rồi em nhỉ
Thêm hai ngày sinh nhật bé yêu thương
Câu tình ca, lời hò hẹn, thiên đường...
Từ tận đáy trái tim hồng chan chứa Nỗi nhớ nhung từng phút giây từng bữa
Giữ trong lòng ngọn lửa cháy luôn luôn
Vững niềm tin hy vọng tránh u buồn
Em yêu dấu chân trời mơ mãi thắm Trời đông lạnh, đừng quên mặc áo ấm
Thời bây giờ nóng lạnh bất thường ghê
Em bệnh đau hồn anh sẽ tái tê
Anh sẽ đến cạnh bên em chăm chút Nhớ em lắm, từng giây và từng phút
Tuyết trời rơi từng đóa trắng như bông
Tưởng cúc hoa trên áo ấm màu hồng
Em đã mặc trời Georgia dạo ấy Mai Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2008 12:07:23 bởi maigia >
Thương Quá Người Ơi
Thương rất là thương buổi cuối năm
Họ hàng quây tụ chuyện trò thăm
Ướm lời hỏi tới hỏi lui mãi
Ơ nhỉ một năm vụt thoáng ngầm
Nhớ lắm những ngày em ghé chơi
Gương soi còn đó, bóng đi rồi
Mùa xuân đã đến em chưa lại
Anh nhớ em ghê chạm đỉnh trời
Im lặng mãi hoài em hỡi em
Hương hoa ngày Tết ngỡ ngàng thêm
Ừ em cứ thế anh buồn chết
Ôm mối tình yêu gục trước thềm
Này bức hình em, đứng trước nhà
Góc đường phượng vĩ nở muôn hoa
Trước sân thơ thẩn nhìn hàng trúc
Ray rứt tim anh nhớ mặn mà
Ấm ức mà sao tỏ tấm lòng
Mùa xuân về vội, thấu long đong
Em ơi trở lại mau mau nhé
Mùa nắng xuân nồng xua hết đông
Mai Gia
Sầu Thương
Ghé lại nơi đây viết mấy câu
Rượu ngon uống mãi chẳng tan sầu
Người đi lâu nhỉ đi đâu nhỉ
Biết đến bao giờ mới gặp nhau
Nỗi nhớ ngày đêm lớp lớp chồng
Tâm hồn trống vắng đến mênh mông
Mùa đông tuyết phủ một màu trắng
Em đã về chưa, có nhớ không?
Anh kiếm tìm em mỗi một ngày
Con đường đá sỏi, gió đông quay
Như cơn bão tuyết đang vần vũ
Thế giới tình yêu nỗi nhớ đầy
Anh khóa buồng tim sợ nổ tan
Tìm em chim én bạt non ngàn
Anh chờ xuân mới em về lại
Nối kết tình yêu thêm chứa chan
Mai Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2008 08:30:38 bởi maigia >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: