Thơ Tặng
Khoan...Đừng đi!!!
Khoan đi! Xin Người khoan đi đã
Vội vàng chi, ở lại vui xuân
Mời bánh chưng, dưa, hành O ạ
Cạn ly nầy, rót tiếp...không ngưng
Đối ẩm cùng tôi một buổi nầy
Nhìn nắng trời xuân, lơ lửng mây
O ngân câu hát, tôi hò đáp
Đừng đi! Tôi bàn trải, cuộc gầy
Cố Quận
* Tặng chị Như Ngọc Hoa
Rượu Vang! Thịt Cò
Thịt cò uống với rượu vang
Được nửa khắc, chân đá quàng chân xiên
Tay bắt gió, người ngả nghiêng
Đã lỡ thử....sau nầy ghiền lắm O
Nhắp rượu vang, nhắm thịt cò
Say không biết! Lăn ra bò mới hay
Cố Quận
* Tặng o Bướm Tím
Trấn Thủ Lưu Đồn
Anh ra trấn thủ lưu đồn
Giữ hai bến, với một cồn trên sông
Bờ tây ghen ghét bờ đông
Gió lên sóng nổi! Theo dòng cồn trôi
Tội nghiệp anh Ép Nhà Tôi
Cố Quận
* Tặng anh Ép
Tương Ngộ Cố Nhân!!!
Cố nhân tương ngộ! Mơ tương ngộ
Đã mấy lần xuân đến bặt tin
Từ thuở lên tàu đêm giông tố
Hồn tại tiền, hay cõi u minh!!!
Cố nhân tương ngộ! Hoài tương ngộ
Xuân ở nơi nầy kiếp tha hương
Nhớ áo tà xanh bay của độ
Bây giờ hẳn tóc nhuộm màu sương
Cố nhân tương ngộ! Chờ tương ngộ
Cố Quận
* Tặng o NguyetNguyet
Phở Và Cơm
Phở là cái quán hàng rong
Thịt ngọt lưỡi, nước mát lòng bổ gan
Rau, giá lọc thận sạch tràng
Gừng, hành hạ máu...rằng nàng có hay
Nửa bát hồn lên tận mây
Hết nửa bát lại muốn đầy, còn nguyên
Phở là cái món gia truyền
Không duyên không khói, không tiền không hơi
Phở là cái món ăn chơi
Cơm là cái nợ! Kiếp đời đắng cay
Cố Quận
* Tặng chị Uất Kim Hương
Sao Xưa Không Nói!!!
Muốn nói mà sao xưa không nói
Nào hiểu lòng nhau nghĩ gì đâu
Những ngày em bước qua như vội
Tôi mắt đeo tà trước, vạt sau
Giờ đã qua thời áo thư sinh
Em, tôi hai kẻ lỡ cuộc tình
Tôi, em hai hướng đời hai ngã
Hai người! Xưa không nói, lặng thinh
Cố Quận
* Tặng o Mỹ Trinh
Ta Nào Thiết
Chất lượng có không ta nào thiết
Máu cao! Đứt bóng sớm đâu tè
Xực phở dù cho tai nghe nhiếc
Xơi rau mặc kệ cẳng bị què
Sáng bát, mùi hương bay nức mũi
Chiều tô, tiêu vị nóng lưỡi le
Có không chất lượng ta nào thiết
Phở quyết chưa buông dẫu bị què
Cố Quận
* Tặng chị Uất Kim Hương
Chén Tử Sinh (2)
"Tử sinh tạo hóa an bày
Kiếp người một vở kịch hài như nhau..."
Trăm năm là cuộc trước sau
Đến đã khóc, bởi thấy màu đau thương
Đi là nức nở, đoạn trường
Vương tục lụy, chốn vô thường nhân gian
Hồn thăng về cõi mang mang
Kiếp người! Sinh tử tựa màn kịch thôi
Hôm qua còn nhấp chén bôi
Hôm nay cạn chén luân hồi tử sinh
Cố Quận
* Tặng anh Tám Cà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2016 13:29:07 bởi Cố Quận >
Dọa Cắt...
Lâu thèm ăn bát phở
Là bị dọa cắt môi
Sáng chiều ăn bát phở
Hẳn bị cắt...than ôi!
Thế mới hay đàn ông
Thích tung hoành tây, đông
Quê bắc, nam đôi chỗ
Quán dựng năm, bảy phòng
Lâu thèm ăn bát phở
Cơm dọa cắt cổ rồi
Lỡ sáng chiều thèm phở
Hồn với xác! Hai nơi
Cố Quận
* Tặng chị Uất Kim Hương
[link=http://nguoimientayvn.files.wordpress.com/2011/07/cayban_vinhlong1872.jpg][/link]
Thuỷ Liễu!
Thuỷ Liễu bên dòng trôi rợp bóng
Neo thuyền trên bến nước phù sa
Giấc ngủ đêm về trăng dỗ mộng
Nghê thường luân vũ khúc tiên nga
Sáng đi lưu luyến lá cùng cây
Thuyền xa mờ ảo nhánh hoa gầy
Thuỷ liễu! Mai đời vô định hướng
Là biết thu nào trở lại đây
Cố Quận
* Tặng anh Bông Lúa
Nắng Quanh Năm! Mưa Một Ngày
Nhớ người là chuyện của tui
Sao bảo tránh...bớ làng ui! Lạ đời
Nắng, mưa chuyện của Ông Trời
Phở, cơm là chuyện ăn chơi thôi mà
Lâu lâu vào quán, bỏ nhà
Dùng tô súp nóng, quên cà với dưa
Cả năm nắng! Một ngày mưa
Xin tha đây nhé cho vừa lòng nhau
Cố Quận
* Tặng chị Uất Kim Hương
Vội Vàng Chi Thế Tiểu Thư!!!
Vội vàng chi thế tiểu thư
Cho ta canh trắng tương tư yếm đào
Cho chiều nay, nắng hư hao
Cho mây giăng bến, gió lào xào đưa
Cho hạt rớt...trời bổng mưa
Cho nghiêng ngả mấy hàng dừa bên sông
Cho bãi vắng, nước đục dòng
Cho ta tự vấn lấy lòng nhớ ư
Vội vàng chi thế tiểu thư
Cho ta đêm thức tương tư yếm đào
Cố Quận
* Tặng o Trúc Lan
Đồ Sính Lễ!!!
Đồ sính lễ, món chi cơ
Chăn loan, gối phụng sao ngờ...thật không!!!
Nhà ba gian, luỹ tre trồng
Khai vườn hoa thắm đắp giồng khoai lang
Trước sân đặt kiểng hai hàng
Trong lồng con két la làng "Rước dâu"
Ô cau đi cạnh ô trầu
Mâm bánh, mâm trái, mâm đầu con heo
Mâm trà, mâm rượu nối theo
Đôi bông, cặp nhẫn một lèo qua sông
Gò tây đến đón gò đông
Nghe nhịp tim đập phập phồng! Vái yên
Bằng không cắn lưỡi chết liền
Bởi đâu tìm được vợ hiền bằng đây
Đồ sính lễ...sẳn nơi nầy
Ai lên tiếng, lội đường lầy tui sang
Cố Quận
* Tặng anh Việt Đình Trường
Khoan...Đừng đi!!!
Khoan đi! Xin Người khoan đi đã
Vội vàng chi, ở lại vui xuân
Mời bánh chưng, dưa, hành O ạ
Cạn ly nầy, rót tiếp...không ngưng
Đối ẩm cùng tôi một buổi nầy
Nhìn nắng trời xuân, lơ lửng mây
O ngân câu hát, tôi hò đáp
Đừng đi! Tôi bàn trải, cuộc gầy
Cố Quận
* Tặng chị Như Ngọc Hoa
Nấu Hùn!!!
Sau nhà o một giàn bầu
Hái không thấy biếu! Nghe rầu dạ tôi
Phải chi vạn dặm xa xôi
Hai nhà ngăn vách gỗ sồi chứ đâu
Hay phần tôi, lạng tép râu
Phần O nguyên một trái bầu tươi xanh
Tôi, O chung lại nấu canh
Tôi hùn mắm, ớt...O hành với tiêu
Cố Quận
* Tặng o Tre
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2016 10:24:50 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: