Thơ Tặng
Ai Mua Phùng Tiểu Thư!!! Ai mua Phùng Tiểu Thư
Chắc Chàng Ngọc kia ư!!!
Nửa đời gia khổ nạn
Tiếng gầm thét mãnh sư
Thôi thì coi như kiếp
Nhân sinh ba vạn ngày
Còn nửa đời nghe tiếp
Tiểu Thư tụng Ngọc này
Cố Quận
* Tặng Phùng Tiểu Thư
Từ Rày...Đây Ở Lại Luôn
Từ rày...đây ở lại luôn
Bình Yên Một Cõi thơ nguồn thơ gieo
Sáng dòng suối chảy trong veo
Chiều sương sợi trắng khói đèo gió đưa
Tay bàu rót chén say sưa
Chờ trăng treo nhánh ngọn dừa ngồi ngâm
Một Cõi Bình Yên đàn cầm
Ai ngồi bên ấy ngón thầm khảy dây
Cho đêm dài thức bên nầy
Nằm mơ màng áo lụa gầy dáng ai
Cố Quận
* Tặng o Thi Hạnh
Cắn Tai!
Đâu một thời oanh liệt
Bị người ta cắn tai
Giờ phương trời cách biệt
Thơ lời nhớ thương ai
Bà Năm Trầu đêm ấy
Nỡ nào cắn, răng nhai
May là dày chưa sứt
Nên tai còn liền tai
Đâu một lần oanh liệt
Người ta cắn không la
Giờ hai bờ cách biệt
Người có nhớ thương ta!!!
Cố Quận
* Tặng Ánh Năm Trầu
Nay Được Lời Nọ còn lo...nay được lời
Mai rừng cưa gỗ cất chòi nơi đây
Một Cõi Bình Yên gió mây
Trăng sao bàu cạn chén đầy mà thơ
Nọ còn lo...nay nhỡn nhơ
Sáng sông câu cá đặt lờ bắt cua
Thôi thì cứ thế bốn mùa
Đất Người thi, phú, hò đùa cho vui
Cố Quận
* Tặng o Thi Hạnh
Cầu Trời đổi Ngọn Gió Đồi
Cầu trời đổi ngọn gió đồi
Cho mây trở lại thơ tôi một dòng...
Kết thành những hạt mưa đông
Nở trăm vạn đoá hoa bông tuyết gầy
Sân ngoài trắng phủ nhành cây
Hái vào trải dưới hiên tây rượu cười
Một dòng chữ hoá ra mười
Cảm ơn ngọn gió đông ngươi lắm à
Bài thơ tặng bạn sẳn là
Mai chùm áo mũ chân qua luận vần
Cố Quận
* Tặng anh TiCa
Nhị Tui Người Hiền
Mô Phật! Nhị tui người hiền
Người ta chưa nói tay liền tay thoi
Đồng bọn năm bảy đánh hôi
Phe nhóm đánh tục liên hồi không ngưng
Lạy Chúa! Nhị tui ông từ
Người ta chưa viết thơ ừ chữ thơ
Đồng bọn vẽ nắng hoạ tơ
Phe nhóm khen bến thưởng bờ chìm ghe
Lạy Đời! Nhị tui hiền nè
Người ta chưa động là đè ra sân
Đồng bọn năm bảy rần rần
Phe nhóm hò hét...dành phần hiền nhân
Cố Quận
* Tặng o Thi Hạnh
Áo Người Xanh...Hiền Phụ
Áo người xanh lối nhỏ
Chân guốc mộc khua thềm
Tay cơm đầy tay giỏ
Tà sau trước lụa mềm
Em mang xuống cho chàng
Bát canh tình chứa chan
Miếng cá kho nghĩa mặn
Nồng phu thê đá vàng
Lối ngựa áo người xanh
Xa dần khuất ngõ quanh
Tay cơm vơi nhẹ giỏ
Mình luyến cá thương canh
Người áo xanh...hiền phụ
Cố Quận
* Tặng Út Chiều
Mong Hoa Cười Trên Những Áng Thơ Rơi
Những áng thơ rơi trên cành hoa chưa nỡ
Lời không chờ không đợi cánh vàng hương
Bởi mến yêu và chán ghét thói thường
Theo năm tháng tàn như sương như khói
Những áng thơ rơi rã rời âm chữ mỏi
Vần câu run nằm trên nhánh bình yên
Sắc lá xanh, vầng trăng ánh dịu huyền
Đêm tỉnh lặng nỗi niềm thơ lắng đọng
Đời quyền thế, tiền tài kia ảo vọng
Bạn bè ư thù địch chóng sớm mà
Tiếng ái thân tàn buổi ghét hận a
Người đổi mặt, thay lòng...ai gia đen bạc
Những áng thơ rơi! Ý từ tan tác
Cành hoa trong gió mát hé nụ rồi
Đoá vàng hương nhè nhẹ toả làn trôi
Thơ áng rụng dưới thềm loang phủ đất
Những áng thơ rơi quên đời tất bật
Quên có không bởi vạn vật vô thường
Đến và đi cùng bụi cát, tro xương
Thơ rồi sẽ ngày chẳng từ, chẳng ý
Cố Quận
* Tặng o Thi Hạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2019 13:15:48 bởi Cố Quận >
Xin Về...Sếp Không Cho Có xin...mà Sếp không cho
Nghi rằng về Rạch Giá hò hẹn ai
Nàng tóc ngắn, cô tóc dài
Áo tà, áo cánh, chân hài, guốc cao
Có xin...mà Sếp không trao
Tờ giấy phép, nên nhị nào dám đi
Cố Quận
* Tặng Bạch Bang Chủ
Lỡ Tay Thơ Lỡ Thơ Rồi! Lỡ tay thơ lỡ thơ rồi
Cõi Bình Yên gió trên đồi gió lên
Thôi lửa bốc! Thôi cung tên
Tiếng dây vừa dứt...lăn kềnh vịm, chung
Bớ Phố! Nhị bước đường cùng
Núp sau gốc liễu hãi hùng, chân run
Thơ bút lỡ vần âm phun
Cõi Bình Yên dám tiêu tùng bỏ thây
Làm sao đây...làm sao đây!!!
Cố Quận
* Tặng Chú Cuội
Dạy Văn Bằng Con Số!!!
Cô dạy toán rất cừ
Giờ bảo dạy văn ư
Luận bài con số nhảy
Ra cửa sổ kiếu từ
Cố Quận
* Tặng Bà Giáo Quỳnh Chi
Không Dám Đâu Tiểu Thư!
Tui mà bán Phùng Tiểu Thư
Người Ta tay chặt làm tư tui à
Rồi ngồi đánh chén ngân nga
"Vợ Ta ngươi bán thời Ta xơi người"
Không dám đâu Tiểu Thư ơi...
Cố Quận
* Tặng Phùng Tiểu Thư
Cà Phê Con Quán Nhỏ
Cà phê con quán nhỏ
Trên góc phố thân quen
Bên đường hoa phượng đỏ
Nghe dòng nhạc vàng len
Vào tim ta mấy hộc
Nhớ tình xưa! Bạn xưa
Ba mươi năm thoát chốc
Như ngày nắng rồi mưa
Cà phê con quán vắng
Lời nhạc, sắc phượng hồng
Từng ngụm đen, giọt đắng
Mưa tí tách trong lòng
Nhớ người xưa! Bạn xưa
Cố Quận
* Tặng Bà Giáo
Rạch Giá Tình Thân
Thèm về Rạch Giá có ngay
Câu hò, tiếng hát đêm ngày tình tang
Chứ đi bỏ đất Kiên Giang
Quê người đô thị nhớ hàng chè rong
Để chiều ngồi khóc bên dòng
Nước trôi hạt lệ! Nát lòng Huệ Tui
Thèm về Rạch Giá là vui
Câu hò, tiếng hát ngọt bùi tình thân
Cố Quận
* Tặng Bạch Huệ
Bạch Bang Chủ Mua Thơ
Sáng ra bán chữ không tiền
Bán thơ không bạc! Dạ phiền biết bao
Người Ta một tách đắng vào
Nghe nhạc, ngồi ngắm mưa rào dưới hiên
Tiểu Thư Tui đẹp như tiên
Hỏi ai mua hỉ...mua liền dùm cho
Huệ xa nhớ hát với hò
Nhớ trăng bến nước! Nhớ đò Sông Kiên
Sáng ra bán chữ không tiền
Bạch Bang Chủ, tội bạn hiền mua thơ
Cố Quận
* Tặng Bạch Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2019 11:59:55 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: