Thơ Tặng
Áo Trắng Giỏ Hoa
Hai cô áo trắng giỏ hoa
Gió lay bốn tà trên phố...đi đâu
Ghé bạn thì cứ ngồi lâu
Thăm tình nhân dưới dạ cầu...hãy nhanh
không thời họ giữ sang canh
Về nhà mẹ hỏi ngọn ngành nói sao
"Rằng con dốc đứng nó cao
Nên bước chậm, chuyện nam tào huyên thuyên
Chuyện tình, chuyện nợ, chuyện duyên
Trâu tìm cột, ván đóng thuyền mẹ ơi
Giờ hai chân mỏi, rã rời
Áo nhầu! Son nhạt khổ đời con chưa!!!
Mẹ tra...thì con xin thưa"
Cố Quận
* Tặng chị Sao Linh
Quạt Lúa!
Quạt lúa ngày mấy công
Đêm ngủ trại giữa đồng
Ôm hồ say rượu ngáy
Sáng vội vã qua sông
Quạt lúa ngày trăm giạ
Gạo hai lít chia ba
Còng, kiềng ăn lít rưỡi
Nửa còn lại phần ta
Cố Quận
* Tặng Kiến Đại Nhân
Bác Gái Về Thả Thơ
Bão mặc bão! Giông mặc giông
Đồi Hợp Khúc tiếng tơ đồng hò lơ
Tiếng chân đuổi gà mái tơ
Tiếng ly cụng, tiếng quân cờ lao xao
Tiếng la, tiếng hét, tiếng chào
Đầu ngọn gió tiếng nghẹn ngào của tui
Bác về thơ thả cho vui
Nhị này có bạn...đỡ ngậm ngùi! Tủi thân
Cố Quận
* Tặng bác gái Tú Yên
Thư Pháp
Triện, Lệ, Khải, Thảo, Hành thư pháp
Nét bút tung tợ gió táp mưa sa
Nối trước sau trong năm ngón hoành là
Thành tranh một vẻ, mực pha giấy trắng
Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín trao tặng
Thần thái an nhiên chữ ngắn tình dài
Kẻ tục nhân ngẫm dòng...đoán ý sai
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn! Thầm chê bai thư pháp
Cố Quận
* Tặng Thư Thư
Nói Chơi!!!
Thì ra Người Ấy nói chơi
Tại thơ tưởng thật vần rơi...sụp hầm
Bên kia đàn trổi dây âm
Bên nầy mấy vịm lặng câm trút vào
Suốt cuộc say! Chẳng lời nào
Cố Quận
* Tặng chị Áo Vàng
Gạch Ngang...Kéo Dài Thành Thơ
O ơi! Ai thèm vào cơ
Hay O cứ viết...thành thơ thôi mà
Thơ đâu có khó gì a!!!
Câu sáu, câu tám thế là xong ngay
Họa chút nắng, vẽ lá bay
Gạch ngang là khói, kéo dài là tơ
O ơi! O viết cho cơ
Ngại chi chẳng tỏ lòng...ờ! Tui nghe
Cố Quận
* Tặng o Chiêu Hoàng
Từ Từ Mà Thổi
Thổi từ từ...kẻo màu son
Nó bay đi hết lại mòn da môi
Mấy tháng thầy nhịp cây roi
Hôm kia nó gãy! Quăng rồi đừng lo
Vào lại đây, quậy nghe Trò
Hơi đâu nhớ chuyện con bò trắng răng
Bàn đóng bụi, cửa nhện giăng
Thầy khều, Trò quét một tăng sạch liền
Cố Quận
* Tặng Cô Học Trò Ngang Hông
Giả Dửng Dưng Dẫu Lòng Giông Bão
"Giả dửng dưng dẫu lòng giông bão
Bởi lỡ rồi thuyền đã ra khơi"
Thuyền ra khơi tình còn ở lại
Bởi lòng người chỉ giả dửng dưng
Giấu chi nhau tiếng yêu thân ái
Cho hai đường! mắt lệ rưng rưng
Bao giờ trăng soi bờ bến cũ
Thuyền phong sương buồm cánh quay về
Khúc tri âm tay đàn, chén rượu
Đêm hội tương thức trắng đêm hề
Cố quận
* Tặng chị Dạ Hương
Trộm Sen
Mặt hồ gần sạch bóng sen
Nắng đà cháy nám tóc đen o rồi
Không về cho, lại nán ngồi
Lần tay đếm đóa mỉm môi son cười
Giữa cầu lỡ chạm mặt người
Họ đền sau, trước chết tươi o à
Về thôi nha...về vậy nha
Cố Quận
* Tặng o Tris
Ta Còn Em
Ta còn em dù đời quay lưng cả
Còn rừng cây, núi đá, một con đò
Nhánh sông xanh dòng êm chảy quanh co
Căn lều nhỏ, lời thơ pha khúc nhạc
Ta còn em tay đàn run tiếng hát
Nửa đời qua giờ nhạt! Nửa đời sau
Những vần âm ta tô sắc họa màu
Thu, đông, xuân, hạ mình có nhau em nhé
Ta còn em mười ngón tay em nhẹ
Ru đời ta khe khẻ với nụ tình
Cho đêm nồng, cho nắng buổi bình minh
Bên hiên trước bóng tựa hình dưới mái
Ta còn em từ đây và mãi mãi
Cố Quận
* Tặng Bích Hồng
Phố Đâu Cả Rồi Chúa Ơi
Chúa ơi! Cả Phố đi đâu hết
Chỉ một mình ta với vịm đầy
Chén vơi, rót chén tràn...muốn chết
Trên dãy hành lang một bóng gầy
Thiên Thần, Thiên Địa ngó xuống coi
Tiệm, quán người đi kẻ thì ngồi
Món cá, dĩa tôm thò túi móc
Lụa màu, lọ phấn chụp bóp moi
Còn ta, Phố, sương mù, mưa gió
Và bình, chung, tan tác, đầy vơi
Thơ thẩn, buồn thiu hoài dáng ngọ
Lệ đẵm thơ! Tội quá Chúa ơi
Cố Quận
* Tặng Một Góc Phố
Tìm Người Hỏi Mộng
Hạ buồn đi kiếm Gã Mơ
Để mà hỏi mộng nghìn tơ ánh vàng
Hạ ngồi dạ nhớ thương chàng
Chờ gió bên đàng về cuốn mây trôi
Mưa đừng giọt nhỏ! Giọt rơi
Hạ lạy Ông Trời...khiến Gã Mơ qua
Để cho Hắn giải mộng mà
Đêm kia nằm thấy trăng ngà nghìn tơ
Điềm lành, dữ hỉ Gã Mơ!!!
Cố Quận
* Tặng Hoàng Cô Nương và Mơ Huynh
Mượn Rượu Phá Thành Sầu
Uống rượu là dạ đang rầu
Lòng thấy nhớ, bụng nhuốm sầu nâng chung
Kê môi nhắp! Dõi xa trùng
Tay năm ngón vụn truy lùng vần âm
Tưởng người quân tử bặt tâm
Chờ phong trần gã đàn cầm so dây
Hồn như du chín tầng mây
Cung Hằng quạnh vắng! Niềm tây độc bình
Cơn gió lay...bổng giật mình
Trống năm canh điểm bình minh lộ vầng
Hỡi ơi! Kẻ Tấn, người Tần
Cố Quận
* Tặng Mơ Huynh và Hoàng Tiểu Thư
Ngày Xuân O Áo Hoa Sen
Ngày xuân o áo hoa sen
Hai tà tím ngát, mắt đen, tóc huyền
Môi hồng nửa nụ cười duyên
Hỏi o ván đã đóng thuyền hay chưa
Cho đây mượn nắng chiều đưa
Mượn sao đêm buổi giao thừa đón ai
Để cho tiết tấu nhịp hài
Hoà âm với tiếng chân giày dạo quanh
Áo sen tím nở mấy nhành
Thơ ta mùa nở vạn cành tình hoa
Cố Quận
* Tặng o Tris
Dáng Hà Đông
Lụa hà đông! Dáng Hà Đông
Theo về...sau Ả đánh chồng giập thây
Đánh đau tay, đánh bằng cây
Bây giờ không trốn, mai nầy lủi đâu
Gió bay tà áo qua cầu
Thương thời đặng! Cưới dạ rầu ai ơi
Lụa hà đông danh tiếng thời
Dáng Hà đông! Tớ cáo trời rồi dông
Cố Quận
* Tặng Thư Thư
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2016 12:36:43 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: