Hạ Hồng
Phượng Vĩ
Này hãy nhẹ! Cơn mưa rào mùa hạ
Hoa Phượng đỏ màu, là lúc ta chia xa
Phượng Vĩ! Phượng Vĩ, ngươi vội vã chi mà
Pha sắc áo, dáng gầy bên khóm lá
Quyển lưu bút viết vào, mai góp trả
Nắn nót từng dòng, thương nhớ thiết tha
Ngại mây che, gió thổi mất tuổi ngọc ngà
Tay vói bắt, bóng thời gian qua cửa sổ
Nào hãy chậm! Nắng hè gay gắt đổ
Soi mắt ai buồn thăm thẳm gửi hư vô
Áo trắng rồi đây, chân giong ruổi sông hồ
Trường lớp cũ! Vai gánh sầu vời vợi
Nón Lá ai che, ngõ về đứng đợi
Đừng nói lời chia cách, cố nhân ơi!
Giữ cho nhau dấu ái của một thời
Đem sách vở xếp vào khung kỷ niệm
Phượng Vĩ! Phượng Vĩ, ve sầu vang những tiếng
Như một cung trầm, lạc giấc cô miên
Mộng thấy hoa xưa, dăm mái tóc huyền
Bay lả lướt! Sợi mềm vương nhánh phượng.
Cố Quận
Nắng Hạ Hồng
Lời thơ gọi nắng hạ hồng
Về pha vạt áo tóc bồng bềnh bay
Hương trần bám nặng tóc mây
Sợi rơi xuống lối cho gầy hồn thơ
Lời thơ gọi gánh vàng tơ
Về pha sắc phượng nhành chờ nhành mong
Gió lay cánh rớt trên dòng
Nước trôi! Cuốn mất cho lòng thơ đau
Chiều ơi dạt nắng tàn mau
Thơ ơi! Nắng hạ hồng chào thơ đi
Cố Quận
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2015 04:08:57 bởi Nguyệt Hạ >
Đừng Bước Vội
Em đừng nói và xin đừng bước vội
Cho mây hồng chợt đứng chiều ngưng trôi
Cho phượng thắm khoe sắc giữa tầng trời
Cho gió nghỉ mặt hồ in bóng nắng
Cho ve sầu nín im trong vắng lặng
Cho cỏ bồng héo úa một khoảnh sân
Cho bàn ghế bao phủ ít bụi trần
Cho tấm bảng tuyền đen không vết phấn
Cho ông giáo suy tư bên góc vắng
Cho phòng thi sĩ tử nét bâng khuâng
Cho chia tay kéo đến đã muôn lần
Cho tiếng trống bãi trường âm rã rượi
Hè có đến, hè đi hè có mỏi
Những vui-buồn-thương-nhớ lúc xa xôi
Những gót chân tà áo vẫy gọi mời
Tên tóc ngắn cuối gầm bên sách vở
Hè có hỏi, người xưa người của thuở
Mà linh hồn tinh trắng trong câu thơ
Nay về đâu rừng thắm hay ven bờ
Con phố nhỏ dâng sầu vương vấn đợi
Hè có khóc, cho mưa về rửa gội
Những vết hằn kỷ niệm mảnh sân chơi
Của môi son rạng rỡ những môi cười
Trong mắt biếc muốn tìm đôi mắt biếc
Hè có giận, chứng nhân ngày tiễn biệt
Những bàn tay nắm chặt những bàn tay
Những ngôn từ mến yêu và bất diệt
Những nỗi niềm ai giữ, ai quên ai
Hè sẽ hết, thu đông xuân trở lại
Cảnh bốn mùa vay trả một vòng xoay
Chín mươi đêm ngủ thức chín mươi ngày
Mùa của lá của hoa mùa lễ hội
Em đừng nói và xin đừng bước vội
Giữ cho mình những dấu ái hè ơi!
Chốn nhân gian ghi khắc Tiết đất trời
Mùa áo trắng mực xanh pha xác phượng
Em đừng nói, hãy nuôi niềm hoài tưởng
Trăm người đi kẻ ở mộng bốn phương
Bỏ lại đây con ngõ tới cổng trường
Thầy, bạn cũ khuất mờ khung cửa lớp
Cố Quận
Mùa Hè Và Những Cơn Mưa
Mùa hè và những cơn mưa chợt đổ
Ướt áo em, tập vở nước trên đường
Hai vòng xe quay từng giọt bùn vương
Loang tà trắng! Trưa tan trường qua lối
Em đừng vội những vòng xe đừng vội
Cho hương đời nằm đọng dưới dòng trôi
Sợi nặng rơi! Sợi tóc rớt đây rồi
Tôi ra vớt biết tìm ai để trả
Mùa hè và những cơn mưa tầm tã
Lời thơ tôi! Nghe thương quá hè xưa
Cố Quận
Vòng Xe Qua Phố
Vòng xe qua phố tà bay
Cho tôi đứng ngẩn bên này đường mơ
Ước hoa cài mái tóc rơi
Để tôi ra nhặt ngỏ lời cùng ai
Ước chân lỡ nhịp sa hài
Để tôi lượm, để o nài nỉ xin
Thời đây được dịp tỏ tình
Mới mong tạo mối duyên mình đặng duyên
Cố Quận
Nắng Sân Trường
Nắng sân trường bóng đeo tà áo trắng
Hai bên bờ ao nhỏ những dấu chân
Cỏ xanh in lên mặt nước trong ngần
Đôi cánh bướm vờn hoa, hương gió lộng
Nắng sân trường bóng đeo tà áo mộng
Dăm ba chàng ngơ ngẩn hồn thả rong
Viết câu thơ mơ ước thỏa tấc lòng
Không dám nói tơ tình trong đã dệt
Nắng sân trường bóng đeo tà áo lệch
Nhành phượng hồng nụ kết hè sắp sang
Tiếng ve kêu nối chuỗi tiếng bên đàng
Mây cuối ngõ! Mưa xuân tàn rửa gội
Nắng sân trường bóng đeo tà áo vội
Tuổi học trò ngồi đếm tháng ngày trôi
Bài vở ôn thi cử đến cận rồi
Văn chương nhớ, lý-sinh quên chắc trượt
Nắng sân trường bóng đeo tà áo mượt
Tóc rối xòa đuổi rượt kẻ ghẹo trêu
Ngắt, nhéo chi xa cách nhớ thương nhiều
Hờn giận lắm! Vắng nhau buồn rũ rượi
Nắng sân trường bóng đeo tà áo mới
Hôm học đầu réo gọi nhỏ kia ơi
Đã ghi danh biết lớp chọn chổ ngồi
Mi có giữ hộ giùm ta ghế cạnh
Nắng sân trường bóng đeo tà áo cánh
Vạt vướng chân người, vạt vướng lá xanh
Rồi mai đây chia tám ngã đường thành
Chiều nhớ nắng! Đêm mộng nằm nhớ áo
Cố Quận
Ta Về Thăm Phố Quận
Ta về thăm phố quận
Ngang qua lối trường xưa
Gốc phượng già vẫn đứng
Hoa thắm màu trong mưa
Đâu rồi người năm cũ
Tà trắng giờ thật xa
Cánh ve sầu xếp ngủ
Cỏ vàng vây khóm hoa
Bao năm rồi biệt xứ
Về thăm lại phố xưa
Kỷ niệm nào ta giữ
Hỏi người đã quên chưa!!!
Ta về thăm phố quận Cố Quận
Có Những Lúc
Có những lúc ta nằm nghe tiếng nhạc
Trời đang mưa bài hát cũ gợi buồn
Tháng tư về, xuân viễn xứ hạt tuôn
Ngoài sân gió từng luồng vi vu gió
Có những buổi ta ngồi mơ phượng đỏ
Tà áo xưa tím ngát giữa sân trường
Từ khi đời trôi lạc kiếp tha hương
Là cách biệt! Muôn trùng xa cách biệt
Cố Quận
[link=http://huongthuy9902.files.wordpress.com/2009/12/phc6b0e1bba3ng-le1baafng-nghe-nhe1bbafng-tam-se1bbb1-the1baa7m-kin.jpg][/link]
Tháng Năm Phượng Hồng Mưa tháng năm, giọt đầu mùa
Ướt hoa phượng đỏ! Gió lùa tóc ai
Đong đưa cành lá cho đài
Hoa kia rơi xuống sông nầy nước trôi
Theo dòng hoa lạc bờ tôi
Đưa tay vớt, biết đây rồi tháng năm
Vần thơ khóc thuở xa xăm
Tôi còn áo trắng đêm nằm nhớ hoa
Bây giờ ngày ấy đã xa
Phượng hồng xưa tặng! Sắc đà nhạt phai
Cố Quận
Mộng Du Phượng Vĩ Hạ Hồng
Tháng mười đã vào thu
Đêm ngồi tơ tưởng hạ
Sương đẫm người...mộng du
Phượng hồng, cây xanh lá
Trong ta áo học trò
Một trời xa vẫn nhớ
Tà bay trắng trên đò
Nhánh sông nào của thuở
Tháng năm hoa phượng nở
Con ve sầu tiếng vang
O chân về bên nớ
Hồn thơ ta níu khoang
Mùa vào thu tháng mười
Mộng phượng hồng sắc tươi
Hạ còn vương cánh áo
Vội gì thu! Tháng mười Cố Quận
Tìm Đâu Gốc Phượng Hồng Năm Cũ
Tìm đâu gốc phượng hồng bên góc phố
Tà áo xưa từ độ đó phai rồi
Biết tìm đâu thời cắp sách xa xôi
Tôi đứng đón, tôi ngồi thơ đợi nắng
Tìm đâu gốc phượng hồng trưa gió lặng
Cánh ve sầu văng vẳng tiếng ve ru
Nhịp guốc ai vang...mây xám giăng mù
Cơn mưa hạ đến, tay dù giọt ướt
Tìm đâu gốc phượng hồng bao năm trước
Và áo xưa giờ xuôi ngược chốn nào
Con phố buồn, góc đường cỏ xanh cao
Thơ tôi khóc! Nhớ thương màu phượng cũ
Cố Quận
Hoa Điệp Vàng
Em nhặt hoa điệp vàng
Về ép lên trang vở
Vần thơ nhớ thương chàng
Gã thư sinh trường nớ
Dòng mực tím nét gầy
Chàng biết chăng bên đây
Em ngồi không nghe giảng
Hồn đuổi gió! Theo mây
Hoa điệp vàng em ép
Mai gửi chàng bài thơ
Tình học trò sao đẹp
Mong nhận đừng làm ngơ
Bài thơ mùa hoa điệp
Em viết tặng riêng chàng
Chớ cười em tội nghiệp
Lệ nhỏ! Ướt nụ vàng
Cố Quận
Em, Mùa Hè Và Hoa Phượng Đỏ
Em và mùa hè hoa phượng đỏ
Dìu nắng hồng trôi nắng về đâu
Em lên áo trắng chân ra ngõ
Tôi níu tà sau bóng phía sau
Kìa em, tôi hỏi có nghe không
Sao thầm lặng bước ửng má hồng
Băng qua con lối! Đò qua bến
Tôi ở nầy sông cách nhánh sông
Cố Quận
Hè Ở Đây!
Hè ở đây...trưa nằm mơ cánh phượng
Điệu ve ru, tà vương vấn hương người
Mộng bên em, trường lớp tuổi đôi mươi
Thời áo trắng ai miệng cười khúc khích
Hè ở đây...những đêm dài tĩnh mịch
Lời thơ ta da diết gọi tháng ngày
Dĩ vãng nào trên góc phố tóc bay
Lay sợi nắng lung linh màu phượng thắm
Hè ở đây...ta nhớ về xa lắm
Những năm xưa còn dáng dấp học trò
Thuở dài lưng tốn vải chẳng sầu lo
Giờ viễn xứ, hè ơi! Ôi sao nhớ
Cố Quận
Hỏi Mộng!!!
Hạ buồn đi kiếm Gã Mơ
Để mà hỏi mộng nghìn tơ ánh vàng
Hạ ngồi dạ nhớ thương chàng
Chờ gió bên đàng về cuốn mây trôi
Mưa đừng giọt nhỏ! Giọt rơi
Hạ lạy Ông Trời...khiến Gã Mơ qua
Để cho Hắn giải mộng mà
Đêm kia nằm thấy trăng ngà nghìn tơ
Điềm lành, dữ hỉ Gã Mơ!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2015 13:37:49 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: