Hạ Hồng
Lối Vắng Ai Về
Lối vắng ai về mây hẳn bay
Hẳn hoa đang sắc cánh hương gầy
Gió ngày ngọn đứng nào hạ nắng
Tô màu hai má thắm hây hây
Phố xá riêng mình ai bước qua
Không tình nhân đứng tựa thông già
Thủa chờ đưa đón thời đưa đón
Lòng tiếc nhân tình xa! Khuất xa
Lối vắng ai về nhớ thương ai!!!
Cố Quận
Tháng Bảy Mùa Ngâu Nhớ Người
Tháng bảy mùa Ngâu lòng nghe nhớ
Thương ai! Giòng lệ nhỏ năm canh
Tí tách hiên ngoài âm nức nở
Khơi hình...gợi dáng thủa còn thanh
Tháng bảy người đi bỏ lối về
Cho buồn hiu hắt dạ lê thê
Song thưa ngày khói đêm rơi trắng
Vò võ thân em! Độc bóng hề
Tháng bảy mùa ngâu thương nhớ ai
Cố Quận
Bướm Và Hoa (2)
Bướm cam, hoa tím hạ nhành
Một hương, một sắc kia thành một đôi
Hạt nắng rơi...làn gió trôi
Không gian là của nàng, tôi đấy mà
Ừ tình bướm lỡ yêu hoa
Và hoa quyến bướm...ừ ta chung nhành
Hạ trời đây nắng vàng hanh
Hương hoa ngự gió vườn quanh...bướm về
Cố Quận
Nhành Hoa Hạ
Nhành hoa hạ...đoá màu cam
Chiều hong tơ nắng, khói lam sân nhà
Cho ta ngồi nhớ áo tà
Ai bay trong gió hôm qua trên đồi
Ừ ta! Nhớ quá son môi
Nhớ đăm chiêu mắt xa xôi cô nàng
Nhành hoa hạ với tơ vàng
Sắc cam và khói lam mang mang buồn
Cố Quận
Mùa Phượng Vĩ Xưa Nhoà
Rồi mai này hoa ngõ
Hè rơi trên lối về
Bên hàng cây phượng đỏ
Làn không lơi tóc thề
Đâu người em áo trắng
Nữ sinh tà thướt tha
Lụa vờn tơ hạ nắng
Sợi mềm bay...hạt sa
Tôi với vần âm cũ
Ngồi xem ôi! Nhớ hương
Tôi với lời thơ cũ
Ngồi xem ôi! Vấn vương
Mai này hoa phượng ngõ
Về không em sắc phai
Rụng đường bên cánh đỏ
Trời mưa gió! Thương ai
Mùa phượng vĩ xưa nhoà
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2020 03:36:18 bởi Cố Quận >
Đời Đáng Yêu Như Thơ
Đời đáng yêu như câu thơ ấy
Sáng vào ra năm bảy chữ tình
Nét say đắm bóng và hình
Môi son, mắt biếc, tà xinh trắng tà
Đời đáng sống như hoa phượng vĩ
Hạ mùa đang vàng nhụy...cánh bay
Nghiêng nghiêng dòng mực lối này
Đường kia đỏ sắc phượng ngày xưa hoa
Đời đáng thơ bốn ba lắm chứ!!!
Cố Quận
Nhà Phây
Cũng nhờ cái cổng nhà Phây
Tình xưa nói hết ra đây thoả lòng
Chứ không tình nặng ngoài trong
Mấy mươi năm gánh mang mong được lần
Tỏ bày cùng áo lụa sân
Trường hoa phượng vĩ người chân guốc ngày
Cho tà sau trước hương bay
Cho tôi thơ chữ vần tay tím hàng
Rồi ly hương! Cách xa nàng
Xa đường hạ với buồn mang mang buồn
Nhờ cửa nhà Phây dòng tuôn
Tình xưa kể hết tròn vuông ấy tình
Cố Quận
Tình Ơi! Hạ Đây Buồn
Em ngày xưa của hạ
Phượng vĩ cánh màu bay
Cuối đường xanh nhánh lá
Tàng cây áo người lay
Đi về trên sân nắng
Qua ngõ hạt mùa rơi
Quãng đời thanh lẳng lặng
Tình ơi! Và người ơi
Tôi ngồi thơ sợi tóc
Vần âm mái tuyền đen
Tôi ngồi thơ dáng ngọc
Người ta mắt huyền đen
Rồi tương tư thức trắng
Rồi thương nhớ trở trăn
Rồi tình như trái đắng
Rụng thềm! Ta cách ngăn
Tôi ngày xưa buổi hạ
Thuyền ra khơi! Ly hương
Bóng hình ai hoá đá
Mịt mờ trong gió sương
Em ngày xa xưa đã
Tàn theo sắc mùa nay
Phượng hồng! Tơ áo đã
Dòng mưa...nắng gió bay
Tình ơi! Hạ đây buồn
Cố Quận
Em À Đã Hạ
Em à! Sân nắng vàng đã hạ
Đã mùa hoa phượng vĩ hồng hoa
Nước trong in dòng xanh cánh lá
Con ve kêu bụi cỏ sau nhà
Em có áo tà hương vạt trắng
Cho tôi thơ nhớ tuổi lên trường
Em có thấy nhành hoa phượng nặng
Trong thơ tôi trĩu đoá bên đường
Em à! Đã hạ rồi đấy em
Cố Quận
Sáu Mươi Đâu Đã Già!!!
Sáu mươi đâu đã già
Còn xinh lắm người a
Nhìn dăm ba kẻ chết
Sáu mươi...đang tuổi là
Dòng văn thơ thu lá
Đông chữ ướt mực đồi
Thềm xuân hoa nở đoá
Đêm trăng sáng hạ ngồi
Lời yêu ta, yêu người
Tình của thủa đôi mươi
Áo vàng tơ lụa nắng
Ai theo...mỉm môi cười
Sáu mươi chưa già đâu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2020 03:46:24 bởi Cố Quận >
Một Thủa Học Trò Năm Xưa
Ừ cô một thủa học trò
Nữ sinh áo trắng hẹn hò năm xưa
Bây giờ sớm nắng chiều mưa
Bây giờ buổi thiếu ngày thừa nhớ quên
Hình bóng lầm họ lẫn tên
Bạn bè mỗi kẻ đầu gềnh cuối sông
Đứa Trời Tây, đứa Phương Đông
Tà hương dưới nhánh phượng hồng còn đâu
Như dòng trôi...nước qua cầu
Đục trong, ròng lớn hai mầu không gian
Ừ cô một thủa theo nàng
Nữ sinh áo trắng! O Hoàng Thị phai
Lạc âm tiếng bước chân hài
Thơ tôi vần chữ thương hoài lối xưa
Cố Quận
Sân Vận Động Rạch Giá Năm Xưa
Đây Sân Vận Động quê tôi
Rạch Giá một thủa...giờ trôi nổi đời
Tha hương nhớ quá một thời
Thư sinh áo trắng! Lệ rơi khóc người
Bọn mình mấy đứa môi cười
Ai còn, ai mất bốn mươi năm đà
Đây Sân Vận Động quê nhà
Rạch Giá một thủa...xưa xa đâu còn
Cố Quận
Ấy Của Ta
Ấy của ta ơi! Ấy của ta
Tìm đâu lại thủa áo ai tà
Bay trên đường gió ngày vạt trắng
Hương gần, hương quấn quít...hương xa
Ấy của ta à! Ấy biết chăng
Tình kia một thủa tiếng thơ hằng
Lên trang giấy mỏng nghìn trang nhớ
Cả đời thương tiếc tím màu trăng
Ấy của ta giờ bóng lạc mô
Tà trôi đông bến áo tây hồ
Hương phai nhạt gió ngày mưa nắng
Đâu tìm...cho tím chữ vần tô
Ấy của ta chừ ở nơi nao!!!
Cố Quận
Ấy Của Ta
Ấy của ta ơi! Ấy của ta
Tìm đâu lại thủa áo ai tà
Bay trên đường gió ngày vạt trắng
Hương gần, hương quấn quít...hương xa
Ấy của ta à! Ấy biết chăng
Tình kia một thủa tiếng thơ hằng
Lên trang giấy mỏng nghìn trang nhớ
Cả đời thương tiếc tím màu trăng
Ấy của ta giờ bóng lạc mô
Tà trôi đông bến áo tây hồ
Hương phai nhạt gió ngày mưa nắng
Đâu tìm...cho tím chữ vần tô
Ấy của ta chừ ở nơi nao!!!
Cố Quận
Đã Hết Rồi Ai Tuổi Học Trò
Đã hết rồi ai thủa đợi chờ
Người hương áo lụa trắng tà mơ
Xuân xưa tiết chớm hoàng mai bến
Hạ vãng mùa nay phượng vĩ bờ
Ừ thôi nhé giữ lấy riêng thời
Cửa khổng sân trình ấy bạn ơi
Bảng phấn cô thầy câu luận giảng
Mai ngoài ngõ gặp nhắc nhau lời
Cố Quận r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2020 01:51:35 bởi Thanh Vân >
Chuyện Hoa Sim
Vẫn nặng bên lòng một nỗi đau
Hè sang rực cánh tím sim màu
Xưa em vạt trắng đồi hoa gió
Nhẹ phất phơ tà lụa trước sau
Tay ngà hái trái ngọt mùa tơ
Nắng đổ trên cao nắng trải bờ
Mượt tóc đen người hương mái tóc
Mây dài...chữ mực bấy vần mơ
Vẫn nặng bên lòng chuyện cũ thôi
Giờ đâu sắc tím hạ sim đồi
Em tôi áo trắng tà tha thướt
Vạt gió lên trời! Vạt nước trôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2021 11:15:39 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: