Hạ Hồng
Em Chở Mùa Hè Ta Đi
Em chở mùa hè đi áo trắng
Làm rưng rưng mưa ướt phượng hồng
Em chở mùa hè đi trong nắng
Làm tơ vương vần chữ thơ hồng
Ta rơi năm tháng dòng tím mực
Mùa xưa ơi...giờ biết tìm đâu
Em chở tình đi! Buồn ray rứt
Dòng thơ ta trang giấy tím mầu
Em chở mùa hè áo trắng bay
Ta về cành phượng thắm trong tay
Biết tìm ai nữa đường trao nhánh
Hoa này em nào tỏ nào hay
Em chở mùa hè ta đi mất
Làm rưng rưng rụng cánh phượng hồng
Em chở mùa hè ta đi thật
Làm tơ vương tình kẻ theo chồng
Em chở mùa hè ta về đâu!!!
Cố Quận
Hè Xưa Lạc Về Đâu!!!
Hè xưa ơi! Em đã lạc đâu rồi
Theo mưa ngàn, hay giạt nắng mùa trôi
Tàng phượng đỏ rụng đầy sân phủ cội
Lạc về đâu...luồng gió cuốn lên đồi!!!
Giờ ta ngồi xem dòng thơ ngày tháng cũ
Viết cho em vần nức nở tiếng ve
Lối cỏ xanh, tà trắng giữa trưa hè
Nghiêng nghiêng nón tay che, chân guốc mộc
Em lạc về đâu! Cho thơ ta nghìn hộc
Cho thơ ta giòng lệ khóc hè ơi...
Cố Quận
[link=http://www.google.com/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&frm=1&source=images&cd=&cad=rja&uact=8&ved=0CAcQjRw&url=http%3A%2F%2Fviethungs.wordpress.com%2Ffeed%2F&ei=uWl_VNyvEMy4ogTd7gI&bvm=bv.80642063,d.aWw&psig=AFQjCNGnVgmAj02tDVk1DoGuDW9UmpRW4w&ust=1417722527148804][/link]
Em Có Biết Tình Ta!!!
Em có bao giờ đọc lại những dòng thơ
Của tháng năm xưa của thuở đợi chờ
Của góc sân trường đỏ màu cánh phượng
Mùa hè bay nằm vương áo lụa tơ
Em có bao giờ ngồi nhớ đến ta
Cái gã thư sinh nhút nhát quá mà
Chỉ muốn gieo vần âm trên giấy trắng
Tình âm thầm...tình rụng mấy mùa hoa
Riêng ta đã bao năm rồi câu chữ
Tím mực thương, tư lự tím nét chiều
Hỏi lòng mình nhật nguyệt ấy bao nhiêu
Là tiết đến, đi đà bao nhiêu tiết
Rồi tự hỏi, tình ta...em có biết!!!
Cố Quận
Phượng Vĩ Xưa Đâu!!!
Những mùa hoa phượng vĩ
Ngày xa xưa...nay đâu
Cuốn theo dòng lưu thuỷ
Đục màu sông buổi ngâu
Giờ tà bay dưới phố
Trắng bờ đông vạt hương
Qua bến đời giông tố
Bờ tây! Kiếp tha phương
Tìm đâu mùa phượng vĩ
Áo ngày xưa giờ phai
Tà theo dòng lưu thuỷ
Biết còn ai nhớ ai!!!
Cố Quận
Trăng Và Lá
Trăng nằm ngang nhánh lá
Tơ vàng soi chiếc nghiêng
Ngoài hiu hiu gió hạ
Làn rơi sương ướt hiên
Ta ngồi tay chén rượu
Chờ trăng đi trống canh
Thành tây vang thưởng phú
Vần ngày thanh tuổi thanh
Tai nghe thầm tiếng áo
Tà năm xưa về ư!!!
Không! Chỉ là mộng ảo
Người thuở ấy tương tư
Trăng nằm vương chiếc lá
Vàng tơ phủ nhành nghiêng
Trời hiu hiu tiết hạ
Mơ màng hương tóc tiên
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2017 12:09:32 bởi Cố Quận >
Cò Vấn Tím Bên Sông
Bên sông con cò trắng
Kêu vang "Cô Tím về
Mấy hôm rồi bóng vắng
Đi đâu...đi đâu hề!!!"
Tím thăm trời phương xa
Đồng cỏ xanh, vườn hoa
Vàng tơ tia nắng hạ
Dòng lơ lững chiều ra
Bên sông con cò trắng
Kêu vang "Cô Tím về
Mấy hôm rồi sao vắng
Đi đâu Cô Tím hề!!!"
Cố Quận
Đưa Võng Miệng Cười Nhớ Ai???
Cô ngồi đưa võng miệng cười
Thơ rằng có phải nhớ người ngày thanh!!!
Người ngày thanh! Mộng chẳng thành
Tình như gió hạ run mành...gió tan
Con ve buồn tiếng bên đàng
Hoa rưng rưng sắc dưới hàng phượng rơi
Miệng cười hẳn nhớ ai lời
Tình ngày thanh ấy..người trời bên kia!!!
Cố Quận
Nhờ Em Tôi Nắng Đẹp
Nhờ Em Tôi nắng đẹp
Nhờ Em Tôi hạ vàng
Sao đi không bóng Kép
Sao đi chẳng bóng Chàng!!!
Nhờ Em Tôi nắng hạ
Tơ làn rơi...sợi rơi
Sao mình trên phố xá
Không rủ Chàng rong chơi!!!
Cố Quận
Tặng Hoa
Ô này bẻ nhánh phượng em
Lân la lại tặng không thèm nhận đâu
Hoa người ta...đang thắm màu
Hương người ta, đang ngát đầu nỡ sao
Nhánh mềm bẻ gãy đành nào
Cho cánh đỏ rụng, nhuỵ nhào đất đen
Ô này bẻ...thì giữ nghen
Lân la lại tặng em bèn chối cho
Cố Quận
Hoa Sen Nở
Sáng đầm hoa sen nở
Trong nắng nụ thắm màu
Hạ tàn cơn gió trở
Hương gợi bướm ong vào
Nhuỵ vàng rơi rụng nước
Dòng nào lơ lững trôi
Cọng nằm sau nối trước
Dần dần xa mấy đôi
Nhuỵ Tàn! Hoa cánh phai
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2017 02:48:23 bởi Cố Quận >
Tưởng Tượng Rồi Thơ
Tưởng tượng mà thơ tưởng bóng hình
Tà ai trong gió hạ màu tinh
Trắng bay bay trắng đường trưa phố
Vần chữ rồi thơ đã mấy nghìn
Trang trước, tờ sau cành phượng vĩ
Sân trường, bụi cỏ phất phơ xanh
Thuý của ngày xưa giờ đâu thuý
Cho phòng học cũ nhớ dáng thanh
Tưởng tượng rồi thơ thẩn thế thôi
Cố Quận
Mối Tình Câm
Tình câm! Ai một mối
Giữ chi mãi trong lòng
Mấy mươi năm chẳng nói
Cho sầu đau chất chồng
Cho bao mùa phượng vĩ
Hạ rồi qua rồi qua
Cho niềm oanh rẽ thuý
Người mờ xa tít xa
Màu yêu thương xưa nhạt
Đời mất bóng lạc hình
Quên lời ve, bóng mát
Quên sắc nhánh hoa nghìn
Phượng vĩ khóc tình câm
Ai một mối âm thầm
Mùa lên! Mùa rụng mất
Hạ tàn tái bao năm
Thương yêu ấy một thời
Áo trắng sầu khôn vơi
Theo tháng ngày ký ức
Mờ phai dấu khung trời
Kỷ niệm! Mối tình câm
Cố Quận
Kiếp Này Chôn Mối Tình Câm
Trễ rồi! Thôi đã trễ rồi
Tình câm một mối chôn đồi núi cây
Phượng vĩ Trường Nguyễn kiếp này
Là hương nhạt, là sắc gầy hao thơ
Là vần, là chữ hững hờ
Là câu, là ý dật dờ tháng năm
Thôi rồi! giấc mộng tơ tằm
Se chung khung cửi chôn nằm đất sâu
Cố Quận
Hẹn Gì!!!
Lòng đã hẹn đâu...ước hẹn gì
Cố nhân giờ bặt bóng chim di
Đêm ra ngọn bấc khơi gió lướt
Buổi vượt tầng mây động chòm đi
Là xa xa bến bờ kia vậy
Đã biệt biệt sông nước đó thì
Áo trắng lạc dòng phai áo trắng
Người xưa nào biết chốn...hẹn chi!!!
Cố Quận
Em Xưa Sáu Dây Đàn
Em xưa sáu dây đàn
Cung trầm bổng tình tang
Hỏi người thơ vần chữ
Câu tím mực kia chàng
Viết cho ai mà nỗi
Niềm như trách như than
Viết cho ai mà cội
Phượng hồng nắng tơ đan
Sao tình em không đoái
Sao tình em chẳng hoài
Tay thon mười ngón mỏi
Thôn đông mắt thôn đoài
Em xưa sáu dây đàn
Ru khúc buồn dở dang
Chữ vần thơ người nỡ
Tình gieo vận phủ phàng
Cho em tiếng lục cầm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2017 00:44:48 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: